Thái độ của Vương Thanh Hòa vẫn như cũ.
"Cái thằng nhóc cứng đầu cứng cổ thế? Mày nhất định chú ba mày c.h.ế.t ?" Hạ Toàn hận thể khiến đứa cháu trai lớn biến mất.
Đây là con cái? Đây là đến nhà ông đòi nợ!
"Nếu tội của ông đủ để kết án, thì đương nhiên là ."
Vương Thanh Hòa vẻ mặt mong đợi.
Lần , đến lượt nhà họ Hạ ngây .
Kể cả Hạ Minh.
Anh cả chứng cứ về chuyện từ lúc nào ? Cậu còn tưởng cả thật sự c.h.ế.t tâm với nhà, nên thờ ơ với những việc .
Hóa cả trực tiếp trả thù ?
Bất kể thật sự quan tâm , cứ trả thù ?
Hạ Chí Phi nắm chặt tay, ông đứa con trai lớn mà bình thường thái độ phần lạnh nhạt với ông, nhưng bao giờ ông tức giận. Ông còn tưởng rằng con trai lớn tuy thất vọng, nhưng vẫn còn lòng bao dung với nhà.
Nếu , sẽ mặc định đồng ý chuyện của chú ba nó.
Kết quả là âm thầm thu thập chứng cứ từ sớm ?
"Thanh Hòa, con suy nghĩ cho kỹ. Nếu con thật sự đối xử với chú ba con như , cả nhà chúng , sẽ thể là một nhà nữa. Mọi đều là một nhà, con tuyệt tình như , cũng sẽ đối xử với và con như thế ?"
Hạ Chí Phi đe dọa con trai lớn.
Con trai lớn nhiều năm như ở nhà họ Vương từng nhận tình cảm gì, ở chỗ ông, ông và Nghinh Nghinh đối xử với nó hơn nhà họ Vương nhiều.
Nó nên cân nhắc chứ?
Hạ Chí Phi chút tự tin mà nghĩ.
"Chúng là một nhà từ khi nào ?" Vương Thanh Hòa vẫn kinh ngạc hỏi ông.
Thái độ của Vương Thanh Hòa khiến Hạ Chí Phi cảm thấy sỉ nhục!
" và Tú Tú, bao giờ là nhà họ Hạ. Còn về ông và bà Tề, thù oán cũng tình cảm, cần đối xử với các như đối với Hạ Hữu Đức. Mọi đều là lạ, hãy tôn trọng một chút."
Vương Thanh Hòa giờ ít , giờ nhiều hơn.
Người nhà họ Hạ chỉ cảm thấy câu nào dễ !
Cũng câu nào !
"Tốt, ! Hèn gì những nhà họ Vương đối xử với mày như , tao còn tưởng đều là vấn đề của họ. Lão đại, đây chính là đứa con trai ngoan của mày." Hạ Toàn tức giận lạnh liên tục.
"Không chuyện thì thể khâu miệng , nhà họ Vương , ông còn đồng cảm với họ ? Xem , ông cũng . Chỉ ông là loại súc vật già nào, thể lời , trách gì thể sinh như Hạ Hữu Đức."
Bạch Tú Tú cau mày, chút khách khí mắng .
Người nhà họ Hạ đôi vợ chồng cho cả nhà đều im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-553.html.]
Ánh mắt Hạ Chí Phi tối sầm: "Không ngờ, con và vợ con đều lắm mồm lắm miệng, là cả nhà nhầm . Được, hai nhà chúng còn quan hệ gì nữa. Căn nhà đó cho các con, cũng nợ các con nữa."
Vương Thanh Hòa dậy, vẻ mặt của Hạ Chí Phi mà : "Đừng tỏ vẻ như oan ức, Hạ Hữu Đức khiến suýt c.h.ế.t, khiến ở nhà họ Vương sống cuộc sống sống nổi qua ngày mai . Gần hai mươi năm, ông cầu xin các một câu, các liền thể tha thứ.
chỉ là ông đáng tội, cả nhà liền chịu nổi ?
Hạ Chí Phi, đừng quá tiêu chuẩn kép.
À đúng , nhân tiện thăm ông , còn ông ở .
Tú Tú, chúng ."
Mục đích của Vương Thanh Hòa đạt , cũng chuẩn tiếp tục ở diễn trò hòa thuận với họ nữa, nắm tay vợ, liền bước ngoài.
"... chú ba con bắt ? Con còn thế nào nữa?"
Đáp Hạ Chí Phi, là cánh cửa đóng .
Hạ Chí Phi ngây tại chỗ, chột áy náy, cuối cùng trực tiếp biến thành giận dữ!
Tức đến mức lồng n.g.ự.c đau nhói, ôm ngực, những lời xin còn kịp miệng, đều nghẹn .
"Anh cả, hai đợi em với, em đưa hai về." Hạ Minh dậy liền đuổi theo.
"Hạ Minh! Nó cả của mày!" Hạ Chí Phi chỉ cảm thấy mặt mũi và thể diện của đều xé toạc, giận dữ hét lên với con trai út.
Đã sớm quên mất ý định ban đầu của , dù mối quan hệ giữa và Vương Thanh Hòa thể hàn gắn , ít nhất cũng sẽ để cho các con hòa thuận vui vẻ.
Ý nghĩ bây giờ cũng sớm ông nuốt bụng .
Hạ Minh liền lườm ông một cái: "Bố mà bệnh thì chữa , bố là bố, con là con. Anh cả chị dâu nhận bố , nhưng họ nhận con."
"Mày! Mày cút , cút ngoài thì đừng về nữa." Hạ Chí Phi tiếp tục gào lên.
"Hạ Chí Phi ông điên ? Con trai lớn ông chọc giận bỏ , ngay cả Hạ Minh ông cũng nhận? Ông dứt khoát đuổi hết chúng , dẫn cả nhà em trai ông mà sống ."
Tề Nghinh Nghinh vốn nghĩ, con trai lớn ở cũng quan trọng với cô nữa, dù cô con trai lớn còn sống, bây giờ cũng thiết với con trai lớn.
Chỉ cần nó còn sống là .
Còn hy vọng con trai lớn hiếu thảo? Đợi cô già hãy .
để Hạ Minh đuổi ngoài, thì .
"Chuyện của Hạ Hữu Đức, vốn dĩ là của chính ông . Đến bây giờ, chúng còn giúp ông dọn dẹp đống hỗn độn ." Tề Nghinh Nghinh hận thể úp bát cơm lên đầu Hạ Chí Phi.
Vương Thanh Hòa và Bạch Tú Tú hề ý định đầu màn kịch của nhà họ Hạ.
Mãi cho đến khi Hạ Minh đuổi ngoài, Vương Thanh Hòa mới dừng vì : "Sao? Không sợ trả thù cả luôn ?"
"Anh cả như , bố hồ đồ . Rõ ràng là của chú ba, còn . Anh cả, như là đúng." Ánh mắt Hạ Minh sáng, tuy bố tức giận, nhưng vẻ mặt cả tự quyết định chuyện cho bản , một chút cũng đáng ghét.
"Những chuyện và chị dâu hứa với , đều đổi. Ngoài trời lạnh, về nhà ." Vương Thanh Hòa yên tâm, lo lắng những chuyện đây đều đổi, nên cam đoan với .
"Vậy em về , cái tên Hạ Thiên đó... em sẽ tha cho nó. Anh cả yên tâm , nếu trong nhà lời lẽ gì liên quan đến hai , em sẽ báo cho hai ."