Đương nhiên sẽ bỏ qua Hạ Thiên, Hạ Hữu Đức bắt trong, nhưng con trai ông tiền đồ , lẽ Hạ Hữu Đức sẽ cảm thấy an tâm trong lòng chăng?
Cảm thấy sự cống hiến của đều nhận đền đáp.
Như chứ?
Hạ Hữu Đức nên đau khổ dằn vặt mà sống nốt nửa đời còn .
Còn gì đau khổ hơn việc đứa con trai mà ông kỳ vọng, trở nên bình thường, vô danh?
Dư Thành bộ dạng vô hại của Vương Thanh Hòa, cảm thấy xung quanh lạnh lẽo hơn.
Quả nhiên, ông lão Chu Giải Thư đó vấn đề về mắt !
Vương Thanh Hòa , liên quan gì đến yếu đuối, vô hại chứ?
"So với những chuyện đó, kế hoạch của chúng quan trọng hơn." Vương Thanh Hòa quan sát Dư Thành, trong kế hoạch của là thể thiếu. Chỉ là Dư Thành thể phối hợp với theo đúng kế hoạch vạch ...
"Cậu kiểu gì nữa ? gọi là vẫn ?
Cậu chuyện gì thẳng , tuyệt đối đừng như , cứ như đang tù nhân ." Dư Thành chút hối hận, hôm nay nên đợi Vương Thanh Hòa.
Kể từ khi quen Vương Thanh Hòa, cuộc sống của trở nên bận rộn kinh khủng, ngay cả ông già nhà , gần đây cũng hỏi , cả ngày lung tung cái gì.
Làm lung tung cái gì? Làm công cụ chạy việc cho Vương Thanh Hòa chứ gì!
Vương Thanh Hòa cũng nữa, đưa cho bản kế hoạch chuẩn từ .
"Khoan , bây giờ yêu cầu của nhiều đến mức cần ghi chép ?" Dư Thành tê tái cả .
Rồi mở , phát hiện đây là yêu cầu?
Đây là một cái bánh vẽ thật lớn!
Vương Thanh Hòa đang vẽ bánh cho , rõ ràng đây chắc chắn là cái bẫy của Vương Thanh Hòa, nhưng... thèm lắm!
Nếu theo kế hoạch trong bản kế hoạch của Vương Thanh Hòa , đợi thêm chục năm nữa, họ chẳng sẽ giàu nứt đố đổ vách ? Hơn nữa, kế hoạch như thường lệ vẫn an và cẩn thận.
"Em trai, những gì đều hiểu , đạo lý cũng thông , nhưng tại cũng học?" Dư Thành hiểu, nghỉ học bao nhiêu năm ? Anh tuổi nào , tại còn bắt học nhận d.ư.ợ.c liệu?
"Cậu dùng d.ư.ợ.c liệu để kiếm tiền, nhưng bản hiểu chút nào? Vậy chẳng sớm muộn gì cũng sẽ lừa ?" Vương Thanh Hòa hỏi ngược .
Lời vô cùng lý, Dư Thành thể phản bác.
Anh bất đắc dĩ thở dài một : "Được, theo lời , học là chứ gì? mà, lượng lớn d.ư.ợ.c liệu quý giá xuất hiện trong kế hoạch của , chúng lấy trộm ở ? Cái tiền là mua ."
" , thì nhất định sẽ ."
Vương Thanh Hòa vẫn tự tin về điều , dù cái gian của Tú Tú, chính là niềm tin.
"Được , . Sau yêu cầu gì, cứ thẳng là . chỉ lo việc và lấy tiền, quyết sách lớn đều để lo." Dư Thành Vương Thanh Hòa cụ thể gì, nhưng bản kế hoạch rõ ràng là xong.
Có lẽ khi giúp Vương Thanh Hòa thành giai đoạn hiện tại của kế hoạch, sẽ thấy phần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-560.html.]
kiên nhẫn, dù cái bánh vẽ mắt, thể ăn no .
Đến gần nhà, hai liền mạnh ai nấy .
Vương Thanh Hòa trở về nhà, trong phòng, một mùi thơm của súp gà xộc thẳng mũi.
"Con rể về ? Cơm sắp xong , mau nghỉ ngơi ." Bà Ngụy ngờ con rể về nhanh như , món súp gà còn đợi nửa tiếng nữa.
Vương Thanh Hòa ngơ ngác, cần đợi ăn cùng ?
"Mẹ , bồi bổ cho chúng thật ." Bạch Tú Tú bên cạnh, cô gọi đến giúp phụ bếp.
"Hai đứa phòng nghỉ ngơi , cơm xong gọi." Bà Ngụy giục hai về phòng.
Bạch Tú Tú thấy còn ngẩn ngơ, dứt khoát dậy kéo về phòng.
"Em kể chuyện cho , họ chọc tức quá, cứ nhất quyết chúng ăn cơm, bồi bổ thật ." Vào phòng, Bạch Tú Tú giải thích kỹ càng với Vương Thanh Hòa.
Vương Thanh Hòa thuần thục đặt cái bàn nhỏ của hai xuống, lấy những món ăn vặt mà vợ thường thích.
Và từ từ kể cho cô chuyện ở chỗ thầy giáo hôm nay.
Lúc , những cảm xúc lạnh nhạt mà nhà họ Hạ mang trong lòng Vương Thanh Hòa, tan biến hết.
Bạch Tú Tú chồng kể , trong lòng cũng vui: "Ông cụ sẵn lòng về phía , thì hơn bất cứ điều gì. Còn về Chu Giao Giao, nếu việc thuận lợi, cô sẽ còn vướng mắt chúng nữa."
Hai trò chuyện câu câu chăng, mùi thơm súp gà từ bếp bay , khiến cả hai đều cảm thấy đói.
Tuyết bên ngoài càng lúc càng rơi to.
So với sự ấm áp trong phòng của họ, Chu Giao Giao lúc buồn bực hơn nhiều.
Vừa khỏi phòng thăm nom Vương Thanh Kỳ và những khác, Chu Giao Giao trận tuyết lớn bên ngoài lạnh cóng đến mức hắt xì liên tục.
Trong lòng cũng nhịn mà mắng vài câu, trời ơi xảy chuyện gì ?
Không cô còn đang ở ngoài ? Rơi tuyết cái gì chứ?
Hơn nữa, Vương Thanh Kỳ cũng là một thằng ngu, khai Hạ Hữu Đức ngay từ đầu. Nếu nó la hét, Hạ Hữu Đức bắt , thì chẳng kiểm soát ?
Bây giờ thì , cái giấy cam đoan đó, ngoài việc dùng bằng chứng chứng minh Vương Thanh Kỳ và Vương Thanh Phú quả thực Hạ Hữu Đức thuê , thì chẳng tác dụng gì nữa.
"Thế nào ? Mọi chuyện thỏa ?" Hồ Thiên lúc cũng đang đợi Chu Giao Giao.
Thấy cô sắc mặt , Hồ Thiên mà vẫn hỏi.
Chu Giao Giao lắc đầu: "Chưa, chỉ bảo nộp bằng chứng lên, cũng chồng và tha sớm . Cũng mất bao lâu... Anh Hồ, bây giờ chỉ thể dựa thôi."
"Yên tâm , chỉ cần giúp , nhất định sẽ giúp cô." Hồ Thiên miệng thì đồng ý nhanh chóng, trong lòng thì mong tránh xa Chu Giao Giao ngay lập tức.
Hôm nay nên đến tỉnh thành!
Lúc đầu thấy Chu Giao Giao, còn nghĩ nếu thể lừa thêm vài công thức bí mật từ cô , nhưng đường chuyện với cô mới phát hiện, Chu Giao Giao chắc là còn gì trong tay nữa .