Lúc đầu, khi  chị gửi quần áo mới và chăn đệm tới, bạn cùng phòng còn bóng gió   nọ.  dần dần,  lẽ quen với việc cô ăn mặc ngày càng , đồ ăn cũng ngon, nên việc trêu chọc cô giảm hẳn.
 
Có hai bạn cùng phòng còn lén hỏi cô mua quần áo ở . Cô bảo ở Bách Hóa Đại Lâu, họ  hỏi tiền  , cô   chị cho, thế là họ im.
 
Dù giờ các bạn cùng phòng vẫn   với cô, nhưng  còn khóa cửa  cho  như .
 
Sau đó, cô chủ động tìm thầy giáo, xin thử dịch sách.
 
Kim Tú Châu  , khen: "Giỏi lắm,   tự kiếm tiền .  kiếm tiền  vội, giờ em  chuyên tâm học, đừng để mệt."
 
Bạch Cảnh Chi  thấy ấm lòng. Ngày , nếu cha  nuôi  cô kiếm  tiền, hẳn sẽ bắt cô cố gắng kiếm thêm để phụ giúp gia đình. Chứ  như chị dâu,  tiên là khen,  bảo cô học cho , đừng mệt.
 
Dù nửa học kỳ qua dịch sách cho thầy  mệt, cô vẫn : "Em  mệt , dịch cho thầy cũng là ôn  kiến thức, em học  nhiều lắm."
 
Kim Tú Châu  hiểu lắm,   mới yên tâm: "Vậy thì ."
 
Giang Minh Xuyên  trực tiếp như vợ. Anh cầm cây cạo râu   lâu,   cô em gái trở nên hoạt bát, rộng rãi, lòng tràn ngập vui mừng và cảm động.
 
Anh    lời ngọt ngào, chỉ nghĩ học kỳ  sẽ cho em thêm tiền tiêu vặt.
 
Tối hôm đó, Bạch Cảnh Chi  ngủ chung với Phó Yến Yến. Hai cô cháu   giường, Bạch Cảnh Chi  nhịn  ôm lấy cháu gái mềm mại  lòng. Phó Yến Yến giãy giụa mấy cái  thoát, đành chịu để cô ôm ấp.
 
Bạch Cảnh Chi hình như nghĩ đến chuyện vui, còn khúc khích ,  vui vẻ : "Về nhà sướng thật."
 
Phó Yến Yến định trợn mắt, nhưng cuối cùng   , chỉ "hừ" một tiếng.
 
Bạch Cảnh Chi  nghĩ đến tình hình  trai, hỏi cháu gái: "Ba cháu  thương nặng lắm ?"
 
Lúc nãy hỏi,  bảo sắp khỏi, cô thấy  chống gậy rửa bát, nghĩ chắc  .
 
Phó Yến Yến bình thản : "Giờ  nặng nữa."
 
Bạch Cảnh Chi gật đầu: "Dạo  mưa nhiều thật, trường cô cũng ngập."
 
Hôm , Bạch Cảnh Chi dậy nấu cơm  sớm. Dạo  bữa sáng đều do chị Chúc Anh bên cạnh , nhưng cô  . Ở trường, cô quen dậy sớm  thư viện tranh chỗ  , nên năm giờ sáng  tỉnh giấc. Nằm một lúc   động tĩnh bên ngoài, cô liền nhẹ nhàng bò dậy.
 
Rồi cô cầm giỏ, định  Cung Tiêu Xã mua thức ăn về nấu.
 
Ngờ  cô tưởng  dậy sớm, ai ngờ   còn sớm hơn.
 
Bạch Cảnh Chi gặp chị cả hôm qua đến ăn cơm ở Cung Tiêu Xã, liền  chào: "Chị cả, chị cũng  chợ sớm thế?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-156.html.]
Chúc Anh   thấy Bạch Cảnh Chi, mắt sáng rỡ. Vừa nãy chị còn nghĩ   cô gái  thích ăn gì,  ngờ gặp ngay, thật là duyên.
 
Chị vội : "Thật trùng hợp,  em dậy sớm thế?"
 
"Ở trường quen dậy sớm ,  ngủ nổi nữa."
 
Chúc Anh vội gật đầu: "Điểm  giống thằng con trai chị. Thằng Lăng nhà chị cũng , mỗi  từ đơn vị về, đều dậy sớm."
 
Bạch Cảnh Chi  nghĩ nhiều,   khen: "Chị  con trai  quân ngũ ? Tốt quá."
 
Mắt Chúc Anh càng sáng: "Phải ? Thằng Lăng là con trai cả của chị, mười tám tuổi   quân ngũ, giờ  là trung úy . Chỉ là thường xuyên ở đơn vị, ít về nhà. Giờ em gái nó   hai con, mà nó vẫn  lập gia đình."
 
Bạch Cảnh Chi  thấy  kỳ,  hiểu  chị kể chi tiết thế, tưởng chị nhiệt tình nên  phụ họa: "Chị đừng lo, con trai chị  tiền đồ,   chắc chắn cưới  vợ giỏi."
 
Chúc Anh  xong càng mừng,  Bạch Cảnh Chi bịt miệng : "Làm   lo ? Thằng con chị cái gì cũng , chỉ là   cơ hội tiếp xúc con gái. Lớn thế , ngoài em gái ,  thấy nó  chuyện với ai."
 
Bạch Cảnh Chi cũng ,  cầm rau ở quầy, định mua ít.
 
Chúc Anh thấy , vội bảo cô buông tay, tự tay chọn rau tươi, mua thịt cũng , chỉ chỗ thịt ngon, về chế biến  .
 
Cuối cùng, hai  cùng  về. Suốt đường, Bạch Cảnh Chi  chị khen con trai  tài giỏi.
 
Bạch Cảnh Chi  thấy khó chịu, cô cảm nhận  chị cả là  . Ngay cả việc chị khen con trai, cô cũng hiểu, giống như bản ,  khi nhận  chị, gặp ai cô cũng  khoe về gia đình.
 
Có thể thấy chị cả  yêu con trai.
 
Bạch Cảnh Chi chia tay chị  cửa,  nhà thì thấy  chị  dậy.
 
Giang Minh Xuyên  trong phòng khách, dùng tay lành nâng xô nước lên xuống tập tạ. Trong bếp vang tiếng Kim Tú Châu: "Cảnh Chi  ngoài  ? Sáng sớm hình như  thấy tiếng."
 
Giang Minh Xuyên ngẩng lên: "Về  ?"
 
Kim Tú Châu lập tức từ bếp bước . Bạch Cảnh Chi  chào,  giải thích: "Em ở trường quen dậy sớm ,  ngủ nổi, nên  Cung Tiêu Xã mua ít rau. Em còn gặp chị cả nhà bên cạnh ở đó."
 
Kim Tú Châu bước tới: "Chị Chúc là  , mấy hôm nay  chị  nấu cơm cho chúng . Hôm  cũng chính chị   viện đón  em về."
 
Bạch Cảnh Chi đặt giỏ lên bàn, lấy thức ăn  mua ,   gật đầu nghiêm túc: " , chị   nhiệt tình. Mấy món rau  đều chị  giúp em chọn, còn  chuyện  nhiều,  nhắc đến con trai chị  đang phục vụ quân ngũ. Em thấy cả nhà chị  đều giỏi giang thật."
 
Nhà   chính ủy,  nhà văn,   trung úy và đại đội trưởng. Nghe chị   con rể là đại đội trưởng, con gái thì quản lý tiền nong trong thôn.
 
Kim Tú Châu đang lật xem rau, tay khựng ,  ngẩng lên  cô em chồng.
 
Cô em chồng thật xinh . Nửa năm  gặp, tóc  dài ngang vai. Có lẽ trời nóng, sáng sớm cô dùng dây thun buộc tóc đuôi ngựa, để lộ chiếc cổ thon trắng ngần. Mắt to đen láy, mũi cao, miệng nhỏ hồng tươi. Dù ở triều Đại Cảnh, cô cũng  xem là mỹ nhân xuất sắc, ở đây  càng hiếm .