Trước đây, khi tiếp xúc với Chúc Anh, Kim Tú Châu  thỉnh thoảng  chị nhắc đến con trai. Dù chị chỉ  qua loa, nhưng Kim Tú Châu   vài phần ý tứ, hình như chị tiếc vì cô lấy chồng sớm, nếu   hỏi cưới cô cho con trai cả.
 
Kim Tú Chôn  thấy buồn .
 
  đó chị  nhắc nữa, chắc chỉ nhất thời hứng khởi.
 
Giờ  chị trò chuyện với cô em chồng, mới  chị  để ý đến cô em chồng.
 
Kim Tú Châu nhướng mày, tò mò   con trai cả nhà chị  xuất sắc đến mức nào.
 
  kịp chờ Chúc Anh giãi bày, Uông Linh  mang lương của Kim Tú Châu đến. Hai  trò chuyện đôi chút về xưởng,  Uông Linh kéo Kim Tú Châu  cửa,  nhỏ: "Chị đến đây còn  ý khác. Em  Văn Quân ? Hôm qua chị  thấy em chồng nhà em, thấy  lắm. Nhà chị   đứa em trai  vợ, năm nay 29 tuổi,  giám đốc cửa hàng cơm quốc doanh,  hỏi thử  mai mối cho em chồng em  ."
 
Kim Tú Châu ngạc nhiên  Uông Linh.
 
Văn Quân, cô . Sau khi Thích Mẫn , chồng chị   điều về đây. Nghe  nhà giàu, nhiều vợ sĩ quan thích đến chơi, nhà lúc nào cũng như mở tiệc.
 
Trước đây, chuyện  thường xảy  ở nhà Uông Linh.  giờ Uông Linh khác ,  tâm  ý cho xưởng, bận  thấy mặt. Tiền Ngọc Phượng cũng ,  rành rọt chuyện vợ của các sĩ quan, giờ bận việc nhà ăn, về nhà chỉ ngủ hoặc tìm Kim Tú Châu tán gẫu, chuyện  khác   Kim Tú Châu kể.
 
Dù  danh, nhưng hai  hầu như  qua , gặp mặt cũng chẳng chào.
 
"29 tuổi? Hơi lớn đấy. Em chồng em còn trẻ,  là sinh viên. Chị ơi, đây    bậy ?"
 
Kim Tú Châu thấy khó chịu.
 
Uông Linh  ngờ Kim Tú Châu để ý điểm , sửng sốt một chút: "Tuổi lớn hơn   ? Chồng  cũng hơn  mấy tuổi. Quan trọng là    ăn. Tuổi trẻ  là giám đốc cửa hàng cơm quốc doanh, lương tháng tám chín chục đồng đấy."
 
"Công việc  thế, bao   mai mối. Lại còn ngoại hình  tệ, hẳn là kén chọn lắm. Vợ  mất sớm, nên giờ vẫn  tái hôn, cũng   con. Văn Quân cho chị xem ảnh em trai, đúng là  tệ, đeo kính vàng, trông  tri thức. Chị thấy  nên mới tới đề cập, bằng  chị lười lắm."
 
"Chị   , giờ nhiều cô gái  gả về thành phố nên dù một đời vợ thì vẫn   săn đón."
 
Kim Tú Châu bật .
 
 quan niệm của Kim Tú Châu khác Uông Linh. Giám đốc cửa hàng cơm quốc doanh, trong mắt   là vị trí đầy triển vọng, nhưng với Kim Tú Châu chỉ là quản lý quán rượu. Ngày xưa cô  nhiều cửa hàng, những  đó chỉ là thuộc hạ,   thể  em rể?
 
Em chồng cô dù  cũng là nữ tú tài,  xinh , gia thế  tệ,  trai  quan, chị dâu là họa sĩ, xứng ai chẳng , cần gì quản lý quán rượu? Không cần.
 
Sợ Uông Linh  vui, cô giải thích nhẹ nhàng: "Không  em khó tính, mà em chồng em còn đang học đại học. Đợi cô   nghiệp  kết hôn, cũng  hai ba năm nữa. Chúng em vất vả nhận cô  về,  giữ  vài năm. Chúng em  tính ,   sẽ giữ cô  bên cạnh,  nhất là tìm đồng đội của  trai, hoặc lính cũ của  ,  rõ gốc tích,  sợ    bắt nạt."
 
Uông Linh chỉ thấy nhà trai điều kiện , nên  bụng đến nhắc. Nghe Kim Tú Châu  ,  cô   ý đó, miệng   khó tính, kỳ thực vẫn thấy  xứng.
 
Chị bực : "Điều kiện  thế mà  ham. Giá   con gái,  cũng động lòng."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-157.html.]
Kim Tú Châu  đồng tình: "Kết hôn  chỉ xem điều kiện. Em trai Văn Quân   quân nhân, quân nhân lớn tuổi  vợ còn bình thường, họ ở đơn vị suốt.    điều kiện  mà  vợ, chị   mai mối nhiều, ắt là kén chọn, e rằng tính tình  dễ chịu. Vợ chồng sống với ,  tránh khỏi mâu thuẫn. Em chồng em tính nhu mì, em   cô   bắt nạt."
 
Uông Linh   mới im lặng, gật đầu: "Thôi , chị sẽ tìm lý do từ chối giúp em."
 
"Làm phiền chị ."
 
"Có gì . Em thấy ngại thì vẽ cho chị vài bức tranh nữa."
 
"Tất nhiên ."
 
Uông Linh vẫy tay  rời . Xuống lầu, càng nghĩ càng thấy Kim Tú Châu   lý.
 
Chị cũng  những điều kiện  của Văn Quân  mờ mắt,  như Kim Tú Châu,    suy xét nhiều điều. Khả năng    ai cũng .
 
Về nhà, Uông Linh kể chuyện với chồng  thán phục: "Không  đầu óc Kim Tú Châu thế nào, nghĩ nhanh thật. Nếu là em, chắc  mừng mà nhận lời ngay."
 
Đoàn trưởng Nghiêm lắc đầu: "Em lo việc xưởng , đừng nhúng  mấy chuyện ,  khéo   ghét. Như cô vợ Giang Minh Xuyên , em trai nhà  mà thực sự ,   đến nỗi giờ còn  vợ. Lại   quân nhân,   thời gian gặp gỡ."
 
Em gái Giang Minh Xuyên mới về vài hôm   để ý,   ẩn ý gì. Chỉ  vợ  ngốc mới vội  chuyện vô ích.
 
Uông Linh bực bội: "Biết ,  ."
 
Không   chồng giảng đạo,   phòng sách xem sổ sách xưởng gần đây.
 
Đoàn trưởng Nghiêm "hừ" một tiếng,   với con trai  gần đó đang ăn: "Mày thấy  mày ,  việc thì  ngọt,  việc thì thái độ thế đấy."
 
Nghiêm Tinh bĩu môi: "Thôi , bố nhiều chuyện lắm."
 
Nói  cầm điểm tâm  bàn chạy mất. Đây là  mang về từ nhà dì Kim,  thích lắm.
 
"Mày   cho tao!"
 
——
 
Kim Tú Châu về nhà, kể chuyện với Giang Minh Xuyên.
 
Bạch Cảnh Chi và hai đứa trẻ cũng ở phòng khách,  thấy liền đỏ mặt.
 
Giang Minh Xuyên nhíu mày.
 
Kim Tú Châu  sang hỏi Bạch Cảnh Chi: "Ý em thế nào? Chị từ chối, em  giận ?"
 
Bạch Cảnh Chi vội lắc đầu: "Không, ! Em thấy  còn nhỏ,  nghĩ đến chuyện đó."