Kim Tú Châu cũng : "Em  thật mà."
 
Nàng  xuống ghế, hai đứa trẻ  hai bên. Phó Yến Yến cúi đầu. Kim Tú Châu từng cũng mắng nàng như ,  ngờ cũng  khen .
 
Kim Tú Châu hỏi thẳng chuyện bông: "Chị hỏi giúp em chuyện bông ? Em định mua hai chăn bông. Hai đứa lớn , nên chuẩn  phòng riêng."
 
"Hỏi . Chiều qua chị về nhà ngoại tranh thủ bảo  chị mua giúp ít. Đại đội cũng  xưởng  chăn bông. Chăn hồi môn của chị mua ở đó. Em mua mấy cân thì , chiều chị về thêm chuyến."
 
"Tốt quá." Kim Tú Châu  rành, hỏi kích thước chăn nhà Tiền Ngọc Phượng, cuối cùng đặt một chăn năm cân, một chăn sáu cân.
 
Thương lượng xong, mặt Kim Tú Châu thoáng ưu tư,  kể  chuyện tối qua: "Em  hiểu   thế. Lý  em mới đến,  quen  gì cô ,  như  thù oán gì? Chuyện  em chỉ dám  với chị. Hỏi chị vì thấy chị  bụng. Rốt cuộc   sống ở đây, sợ vô tình đắc tội ai."
 
Tiền Ngọc Phượng  , mặt hớn hở,  ngờ tối qua náo nhiệt thế.
 
Cô  định kể hết, nhưng nghĩ ,  do dự. Mẹ chồng  chắc mắng.
 
Kim Tú Châu hiểu ý,  : "Chị  gì em cũng  ơn. Sau   chuyện em mới dám  tiếp."
 
Câu  khiến Tiền Ngọc Phượng mềm lòng, cô thần bí : "Đừng bảo là chị ."
 
Kim Tú Châu gật đầu mạnh.
 
"Nhân lúc  chồng chị vắng nhà, chị mới dám . Lưu Hồng Nguyệt đó chị , thích nịnh Uông Linh. Uông Linh  quản đốc phân xưởng dệt trong thành. Cô  cũng  ."
 
" liên quan gì đến em?"
 
"Với em thì , nhưng với chồng em thì ."
 
Nói  cô  Kim Tú Châu, thấy mặt nàng bình thản, mới khẽ hỏi: "Em   chuyện chồng em năm ngoái xem mắt ?"
 
Kim Tú Châu sửng sốt, mơ hồ nhớ . Khi Giang Minh Xuyên đến nhà Phó Kiến Quốc ăn cơm, "Kim Tú Châu"    bàn,  lỏm  con nhà họ Phó bàn tính, mới   chồng  ý đồ. Lúc đó em chồng còn : "Anh     xem mắt    ?" Mẹ chồng đáp: "Chưa cưới sợ gì? Chỉ cần gả  cho  ,   mày cũng là  thành phố..."
 
Kim Tú Châu đoán , hẳn  đó  quan hệ với Uông Linh.
 
Quả nhiên, Tiền Ngọc Phượng : "Người xem mắt năm ngoái của chồng em do Uông Linh giới thiệu. Cô  cũng là công nhân xưởng dệt,  con gái ba bốn tuổi,  xinh."
 
Nói  cô  hối hận,  Kim Tú Châu, nuốt lời , sợ Kim Tú Châu  khó chịu, vội  thêm: "Thực  em cũng khá, mắt to sáng,   tinh nhanh."
 
Tiền Ngọc Phượng dù thấy    tệ, nhưng  hai ngày gần gũi, cô thiên vị Kim Tú Châu hơn.
 
Kim Tú Châu  ánh mắt lấp lánh của cô   ngay cô đang nghĩ gì. Nàng  phần chạnh lòng. Lần đầu   khen nàng như , dù  cũng...  hổ thật.
 
Phó Yến Yến  bên nắm chặt tay,  ngờ sớm  chuyện hai  con .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-17.html.]
 
"Ôi,  thì   cũng đáng thương. Chồng c.h.ế.t năm ngoái  năm . Nhà chồng  em trai, cả nhà hành hạ hai  con. May cô  giỏi giang, nhận việc của chồng, thành công nhân chính thức, dẫn con gái sống trong thành."
 
"Uông Linh  cũng , nhưng sĩ diện. Dù  vui cũng  cố ý  khó em. Lưu Hồng Nguyệt chắc  lấy lòng Uông Linh."
 
Tiền Ngọc Phượng bĩu môi: "Bả mới đến còn chê chị quê. Quê thì ? Chị  về là về,   ai chẳng ghen."
 
Kim Tú Châu phụ họa: " thế."
"À, phu nhân chính ủy thế nào?"
"Em  Phương Mẫn? Không rõ lắm, bả chả  với ai."
 
Kim Tú Châu gật đầu, tối qua nàng thấy  đó cũng dễ chịu.
 
Nói chuyện một lúc, Kim Tú Châu dẫn hai đứa trẻ về.
 
Trên đường nàng im lặng, thường xuyên ngắm đôi tay thô ráp,  thở dài. Nhớ năm xưa, nàng nổi danh khắp kinh thành. Từng gặp "song châu" của kinh thành là Lâm Vi Chi, dung mạo  bằng nàng một nửa, chỉ vì xuất     đời tán dương. Một năm lễ tắm Phật, hai  cùng xuất hiện  chùa Vạn Phật, bao trai trẻ nhầm nàng là Lâm Vi Chi. Nghĩ  thật buồn .
 
Mấy ngày  soi gương, nàng quên mất hình dáng hiện tại, suýt quên  giờ đen và .
 
Chợt nhớ  điều gì, nàng   bảo Hạ Nham: "Chiều qua về, cô thấy phía   nhiều hoa mai. Cháu  hái ít về cho cô. Không, hái càng nhiều càng ."
 
Hạ Nham ngạc nhiên  Kim Tú Châu, nhưng vẫn gật đầu: "Dạ."
 
Về đến nhà, Kim Tú Châu  may vá, lục tung nhà bếp tìm  thứ  thể dùng.
 
Xưa  nàng  giá trị nhất của  là nhan sắc, nên hết sức chăm sóc, dùng bí phương dưỡng nhan của phi tần trong cung. Tình cờ, khi nàng cứu một bà mụ già phạm  trong phủ,  chị gái bà  từng hầu hạ trong cung. Phi tần   hại khi sinh nở, để mưu sinh, hai chị em dựa  nàng, mở một tiệm nhỏ ngoài thành,  trở thành cánh tay đắc lực nàng. "Ngọc Cơ Cao" nổi tiếng trong giới quý tộc kinh thành thực  là sản nghiệp của họ. Nàng giấu kín chuyện . Hầu gia chỉ  nàng mua ít tài sản,  ngờ quy mô lớn thế. Nếu phủ hầu   lục soát nhanh quá,  lẽ nàng  tìm cách trốn thoát.
 
Hạ Nham về cùng Ngô Tiểu Quân, hai đứa ôm đầy hoa mai. Ngô Tiểu Quân đang chơi, thấy Hạ Nham liền chạy  giúp. Nó còn nhớ đồ ngon Kim Tú Châu .
 
Lần đầu  Ngô Tiểu Quân nịnh, lòng Hạ Nham vui,  việc càng hăng.
 
Kim Tú Châu cũng hào phóng, hứa chiều sẽ  đồ ngon.
 
Ngô Tiểu Quân mãn nguyện  về.
 
Kim Tú Châu  bắt Hạ Nham nấu nước, kéo cả Phó Yến Yến nhặt hoa mai. Ba  con trong bếp bận rộn vui vẻ.
 
Trưa Giang Minh Xuyên về, thấy nhà thơm ngát. Kim Tú Châu và con gái đầu quấn khăn, mặt sáng bóng. Anh  con trai. Hạ Nham giải thích khô khan: "Con  rõ. Thím bảo thế  cho tóc."
 
Không dám  thím dùng nhiều dầu vừng và hai quả trứng.
 
Giang Minh Xuyên gật đầu.
 
Chiều    . Anh bảo lãnh đạo  duyệt, chủ yếu chồng  mất của Kim Tú Châu từng là quân nhân, lý lịch tra là . Còn  là một trong  ít thanh niên lớn tuổi  vợ trong quân đội. Hai  đến với , lãnh đạo thấy mừng.