Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 233

Cập nhật lúc: 2025-11-01 02:53:31
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/12DXIUXDF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hôm , họ về đến nhà buổi chiều. Giang Minh Xuyên trở về đơn vị, chỉ còn Kim Tú Châu đưa Lục Lục về. Khi hai con về đến cửa, Hạ Nham vẫn học. Trong nhà, ngoài còn một nữ sinh quen thuộc. Hai đang sát ở bàn ăn bài tập.

 

Hạ Nham vẻ bất ngờ khi thấy về sớm, nhưng nhanh chóng chạy đỡ đồ.

 

Lâm Chiêu Đệ ngượng ngùng tại chỗ, khẽ chào: "Dì ạ!"

 

Kim Tú Châu gật đầu: "Ăn cơm con?"

 

Lâm Chiêu Đệ liếc Hạ Nham, ngoan ngoãn đáp: "Dạ ạ."

 

Hạ Nham vội giải thích: "Mấy hôm nay bạn giúp con chép đề thi. Trưa nay hai đứa con ăn cơm ở nhà ạ." Rồi nhanh chóng đổi đề tài: "Mẹ mua quà cho con ? Mấy ngày vắng, cơm nước chẳng ngon."

 

Kim Tú Châu : "Có chứ! Mẹ mua cho con quần áo và giày mới đấy."

 

"Cảm ơn !"

 

Lục Lục nhịn xen : "Em chọn quần áo đó!"

 

Hạ Nham xoa đầu em gái: "Vậy cũng cảm ơn em."

 

Lâm Chiêu Đệ cảnh ba con vui vẻ, bỗng thấy như ngoài. Cô c.ắ.n môi, với Hạ Nham: "Mình về lớp nhé. Mình mang mấy thứ về lớp." Rồi sang chào Kim Tú Châu: "Dì, cháu chào dì ạ!" Nói xong, cô vội chạy .

 

Hạ Nham đuổi theo hai bước, nhưng Lâm Chiêu Đệ chạy xa. Cậu đành chuyện với và em gái.

 

Khi , thấy ánh mắt hài hước của , liền căng thẳng: "Sao... thế ?"

 

Kim Tú Châu trêu: "Không gì, chỉ thấy con trai lớn thật ."

 

Hạ Nham thấy câu vẻ kỳ lạ, nhưng vẫn đáp: "Con còn nhỏ nữa."

 

"Ừ, và còn thích con gái nữa."

 

Hạ Nham đỏ mặt: "Mẹ! Mẹ gì thế!"

 

Kim Tú Châu : "Mẹ trêu con nữa. cần rõ: giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của con là học tập. Con nhãng, càng ảnh hưởng đến khác."

 

Hạ Nham nghiêm túc: "Con ."

 

Kim Tú Châu gật đầu, nhàn nhã dỡ đồ đạc, sắp xếp thứ ngăn nắp.

 

Hạ Nham thấy hỏi gì thêm, cũng chẳng trách mắng, nghĩ một lúc hỏi: "Mẹ giận con ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-233.html.]

Kim Tú Châu ngạc nhiên: "Mẹ giận gì?"

 

Hạ Nham ấp úng: "Ý con là... chuyện đó ."

 

Trong lớp , hai bạn yêu gia đình phát hiện, gây ồn ào khắp trường. Cô gái bố đưa về và học , còn con trai thì điểm sa sút.

 

Kim Tú Châu hiểu ý con, nhưng thấy lý do gì để giận. Ở tuổi Hạ Nham, việc thích một ai đó là bình thường. Chịu ảnh hưởng của thời đại , cô quá coi trọng môn đăng hộ đối. Miễn con thích, và đó phẩm hạnh , cô đều thể chấp nhận.

 

: "Con còn nhỏ nữa, việc thích một bạn gái là bình thường. tin con sẽ cách xử lý. Mẹ gặp bạn vài , thấy cũng . Mẹ hy vọng hai con cùng thi đỗ đại học, hãy quyết định nên gắn bó cả đời . Nếu các con thực sự đến với , sẽ chỉ chúc phúc."

 

Hạ Nham những lời , lòng ấm áp. Cậu luôn khác biệt, từ nhỏ dạy nhiều điều. Khi lớn lên, so với bạn bè, mới nhận trưởng thành hơn hẳn.

 

Giờ , càng cảm động. Mẹ luôn như thế, luôn từ góc của . Cậu đỏ mắt: "Vâng ạ."

 

Kim Tú Châu mỉm : "Sao thế?"

 

Hạ Nham lắc đầu: "Không gì. Con chỉ thấy thật ."

 

Trưa đó, Hạ Nham giúp dọn dẹp đồ đạc xong mới đến trường. Lớp hơn nửa học sinh. Lâm Chiêu Đệ đang chăm chú chép bài, thấy , liếc lên cúi xuống.

 

Hạ Nham lén để bánh kẹo ngăn bàn cô. Lâm Chiêu Đệ thấy , khẽ ngoảnh , mím môi.

 

Hạ Nham khẽ, gì, mở sách bài.

 

Lâm Chiêu Đệ thu ánh mắt, lòng bồn chồn. Cô hiểu ý Hạ Nham. Cậu đối xử với , nhưng dường như với cô càng đặc biệt. Sự tử tế là do đồng cảm điều gì khác, khiến cô càng thấy bất an.

 

Đặc biệt mấy ngày nay, cô thường đến nhà Hạ Nham ăn trưa. Cậu cho cô nhiều món ngon, những thứ cô từng ăn. Thịt cá nhiều hơn cả những gì cô ăn từ đến nay. Hôm nay, cô thấy trẻ trung, xinh , em gái đáng yêu, mua nhiều quà... Khoảng cách giữa họ thật quá xa.

 

Cô tự nhủ, nếu vì công tác của bố mà Hạ Nham chuyển đến đây, lẽ cả đời họ bao giờ gặp .

 

Đang miên man, cô thấy một mảnh giấy đưa tới. Cô là của Hạ Nham, liền cầm lên : "Mẹ tớ bảo chúng cùng thi đỗ đại học."

 

Lâm Chiêu Đệ mắt chợt mở to, tim đập nhanh. Cô nghĩ đến nhiều điều, nhưng dường như chẳng nghĩ gì rõ ràng. Cô hiểu ý câu của Hạ Nham. Một học sinh giỏi Văn như cô, giờ thấy bối rối.

 

Cô lặng lẽ cất mảnh giấy. Nhớ câu , lòng dần bình tĩnh. Có lẽ... nếu thi đỗ đại học, giữa họ vẫn còn cơ hội.

 

Nghĩ , cô lắc đầu, gạt suy nghĩ sang một bên. Việc cấp bách bây giờ là học tập, cố gắng thi đỗ đại học.

 

Những ngày đó, Hạ Nham nhận thấy Lâm Chiêu Đệ càng chăm chỉ. Cô bài tập liên tục, xong kiểm tra, kiểm tra xong , ngừng nghỉ. Ngay cả khi ăn cơm cũng cầm sách .

 

Thấy , Hạ Nham cũng càng nỗ lực, thua kém.

 

Tối hôm đó, Phó Yến Yến về nhà, thấy và em gái trở về. Cô thử quần áo mới mua, ăn đồ ăn vặt em gái giới thiệu, vui vẻ bàn học.

Loading...