Nàng  nghiêng,  đàn ông ôm nàng từ phía .
 
Trong lòng nàng "hừ" một tiếng, nghĩ thầm đàn ông đều  tật  , miễn là ôm  thì thôi,    cũng  ôm nàng ngủ đấy thôi?
 
Tuy , khi rời giường, nàng vẫn nhẹ nhàng, mặc áo bông thật dày,  bếp dùng nước trong phích rửa mặt, buộc tóc gọn gàng   khỏi nhà.
 
Bên ngoài trời tối đen như mực, may nhờ  ánh trăng nên vẫn  rõ đường .
 
Khi Kim Tú Châu đến nhà bếp, bên trong  thắp sáng đèn dầu. Nhà bếp  dùng đèn điện, sáng trưng. Trương bếp trưởng   ở đó, nhưng trong bếp   sẵn bốn  phụ bếp, mỗi  đều đang bận rộn với công việc của . Có lẽ họ   Trương bếp trưởng dặn , nên khi thấy Kim Tú Châu bước , họ  tỏ vẻ ngạc nhiên, mà chỉ tò mò  nàng.
 
Kim Tú Châu vốn nghĩ   thể sẽ   khó, bởi theo kinh nghiệm  đây của nàng, đến nơi nào cũng  "bái mã bái sơn đầu".  trái với dự đoán, bốn  phụ bếp   đối xử với nàng  khách khí. Một  phụ bếp cao lớn còn dừng tay  hỏi: "Cô Kim xem còn cần gì nữa ? Chúng  sẽ giúp cô chuẩn ."
 
Nghe thấy ba chữ "cô Kim", Kim Tú Châu hài lòng liếc    một cái. Ánh mắt nàng quét qua gian bếp, thấy gạo nếp  vo sạch và táo tàu   nhào kỹ, nàng cũng  khách sáo, xắn tay áo lên và : " còn cần đậu đỏ và hoa quế, ở đây  ?"
 
"Đậu đỏ thì , nhưng hoa quế thì ."
 
"Vậy lấy đậu đỏ ."
 
Người   xong liền    lấy giúp.
 
Kim Tú Châu bèn  xem phần gạo nếp   ngâm.
 
Đến 8 giờ sáng, các binh sĩ  khi tập thể d.ụ.c xong đều ùa  nhà ăn. Mỗi  lấy một cái khay ở cửa,  xếp hàng  qua cửa sổ để lấy thức ăn.
 
Bình thường, mỗi suất gồm một quả trứng gà, một cái bánh bao, một món mặn và một bát cháo nóng. Hôm nay bỗng khác hẳn, bánh bao   bằng một miếng cơm nắm màu hồng hồng,  mặt  đậu đỏ và thịt táo tàu, thơm phức, trông  hấp dẫn.
 
Khi  phát, việc đầu tiên của   là dùng đũa gắp miếng cơm nắm  ăn thử. Vừa cho  miệng, họ  nếm  vị ngọt, ngon đến mức tưởng chừng nuốt cả lưỡi.
 
Có  cảm thấy ăn quá ngon, tiếc đến nỗi nuốt một ngụm là hết, nên cố ý để dành một nửa ăn  cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-26.html.]
 
Giang Minh Xuyên sáng nay  nấu cơm, mà dẫn hai đứa trẻ thẳng đến nhà ăn. Anh dùng phiếu ăn đổi lấy ba suất ăn sáng. Phó Yến Yến và Hạ Nham đều  từng ăn bánh long phượng,  giống như  đầu ăn nên hai đứa trẻ dùng thìa xúc từng chút một, ăn  chậm rãi và lịch sự.
 
Ăn xong, Giang Minh Xuyên liền dẫn Phó Yến Yến  bếp giao cho Kim Tú Châu.
 
Mặt Kim Tú Châu   nóng trong bếp  cho ửng hồng. Dạo  ăn uống đầy đủ, nàng cũng   da  thịt, nước da trắng hẳn , tóc đen bóng mượt, trông  chỗ khác hẳn, nhưng cụ thể là chỗ nào thì khó mà diễn tả.
 
Kim Tú Châu cạo những mảnh vụn bánh long phượng dính ở miếng vải phủ  xửng hấp xuống cho con gái, còn  với Giang Minh Xuyên: "Ngày mai  cần mua thêm một suất cho Yến Yến nữa, nhiều thế  đủ con bé ăn ."
 
Phó Yến Yến: "……"
 
Phó Yến Yến ngậm miệng, chẳng thiết tha ăn chút nào. Kim Tú Châu còn dỗ dành: "Ngoan nào,  cố ý để phần cho con đó."
 
Bên cạnh, Hạ Nham  em gái với ánh mắt đầy hâm mộ.
 
Phó Yến Yến mặc kệ .
 
Giang Minh Xuyên bất đắc dĩ : "Đừng trêu chọc con nữa, em bận việc ,  đưa Tiểu Nham  cửa."
 
Kim Tú Châu  xong việc liền dẫn con gái về. Đi ngang qua cửa nhà họ Ngô, nàng  Tiền Ngọc Phượng gọi . Người  dường như cố ý đợi sẵn ở cửa. Chị  đảo mắt  Kim Tú Châu từ đầu đến chân, "Cô  thật   gì,   chuyện gì cũng kể với cô, cô ngược  ,   ở nhà bếp cũng chẳng  với , mãi đến khi hỏi ông xã nhà cô là Giang doanh trưởng  mới . Việc ở nhà bếp  lắm hả? Nghe  mỗi tháng  nhiều phụ cấp, hồi  cũng   nhà quân nhân  xin  mà  , đúng là cô  bản lĩnh thật."
 
Quả thật là  bản lĩnh, "hạ gục"  Giang doanh trưởng, giờ  còn xin  việc .
 
Tiền Ngọc Phượng tuyệt đối  thừa nhận  đang ghen, chị  chỉ giận Kim Tú Châu lừa dối ,  coi  là bạn.
 
Kim Tú Châu  đoán  sẽ như . Nàng  những  nịnh nọt, ngược  còn cố ý trề môi xuống, "Chị    em   vui chút nào. Em cũng là tối hôm qua mới , sáng nay 3 giờ   khỏi nhà , nào  cơ hội mà  với chị. Nếu chị nghĩ như , thì thật  là chị  coi em là  ngoài. Em tự hỏi từ khi đến đây, lúc nào chân thành đối đãi với chị,  món gì ngon cũng đều nghĩ đến chị đầu tiên,  mà chị  cứ đem em nghĩ  như ."
 
Nói xong, nàng cũng chẳng thèm  chị , nắm tay con gái  thẳng về nhà.
 
Nghe những lời , Tiền Ngọc Phượng thấy áy náy  thôi, vội chạy theo giữ chặt  , "Ai ai, cô cũng thật là,    gì  mà cô  nổi giận? Thôi  , là   , mau  nhà  chơi, uống chút nước ấm , sáng sớm vội vã thế chắc mệt lắm ."