THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 173: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-16 02:56:53
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lê từ xa , thấy rõ cả lớp vôi vữa tường đất Chủ nhiệm Phụ nữ rơi lả tả.

Đủ thấy cô dùng sức mạnh đến mức nào.

Những trong nhà ngoài, ngoài gây chuyện.

thấy hai phụ nữ điên cuồng chắn cửa nhà họ, chịu rời , sắc mặt càng thêm khó coi.

Bà lão cảnh tượng ngoài hàng rào, mặt mày khó chịu, giọng điệu cay nghiệt : "Cái con Hoài Anh thế?

Sao ôm đứa bé về? Chẳng lẽ chúng nuôi dưỡng ư!

Cái con ranh c.h.ế.t tiệt thật quá đáng! Làm Chủ nhiệm Phụ nữ bao nhiêu năm, nhà nhờ vả gì đành, còn gây thêm rắc rối cho chúng .

Cái nhà ngươi sinh cái thứ khuỷu tay ngoài thế hả!?"

Ông lão gõ gõ tẩu thuốc, vui bà lão: "Nói nhiều thế gì?

Mau xem, đuổi nhanh lên!?"

Bà lão bĩu môi, đầu lườm nguýt phụ nữ đang co rúm trong góc.

"Cái thứ vô dụng, ngay cả con trai cũng đẻ , còn gây rắc rối lớn thế cho cả nhà!

Nếu còn đẻ con trai, tao sẽ bảo Bảo Sinh bỏ mày!"

Người phụ nữ chồng mắng chửi, mặt trắng bệch, rụt phía , dám cãi , sợ rằng thêm một lời sẽ đánh.

Bà lão thấy bộ dạng vô dụng đó của cô , lườm thêm cái nữa.

"Cái thứ tiền đồ! Cứ ở yên trong nhà, đừng bước !"

Nói xong, bà dậy, bước nhanh bằng đôi chân nhỏ ngoài.

Vừa thấy đến, bà lập tức nở một nụ thật lớn: "Ôi chao, Hoài Anh qua đây?

Mau nhà, mau nhà, thím rót nước cho cháu!"

Mã Hoài Anh ý định nhà, mặt lạnh tanh, giọng điệu nghiêm nghị với bà lão: "Thím, cháu , thím mau lấy ít tiền cùng cháu.

Đứa bé sắp xong , đến bệnh viện ngay lập tức!"

Nghe , sắc mặt bà lão lập tức xụ xuống, ánh mắt độc ác Mã Hoài Anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-173.html.]

"Đứa bé nào? Chúng đứa bé nào cả!

Muốn bệnh viện thì tự đưa , đừng hòng bắt nhà bỏ một xu nào!

Không ! Đi mau, mau!"

Mã Hoài Anh tức đến nghẹn lời, giận dữ : "Đứa bé là con nhà thím, thím lấy tiền thì ai lấy tiền!?

Đẻ một đứa con gái quăng xuống sông, lương tâm của thím để !?"

"Lương tâm nhà để liên quan gì đến cô!?"

Bà lão Mã Hoài Anh , lập tức hài lòng, liếc xéo, cay nghiệt trừng mắt với Mã Hoài Anh.

"Đã bảo đứa bé con nhà , cô ôm từ đến thì mang về đó !"

Mã Hoài Anh tức đến đỏ mặt: "Thím Lâm , hôm nay chính nhà thím sinh con và bà đỡ đẻ, thím còn chối cãi gì nữa?

Mau lấy tiền cùng đến bệnh viện!"

Bà lão xong, thèm giả vờ nữa, khí thế lập tức lên cao, ngẩng cằm, trừng mắt giận dữ : "Nhà nuôi nổi, ai thì cứ việc ôm !

Cái thứ hàng rẻ mạt sớm muộn gì cũng gả , nhà giữ gì, ai nhặt thì đó nuôi, thì cứ việc g.i.ế.c !"

Hạ Lê, nhặt đứa bé:…

Mã Hoài Anh tức giận tiếp tục tranh cãi, lời thật sự quá đáng, nhà nào cũng giàu gì, ai thể giúp nhà họ nuôi con chứ?

"Không nuôi thì đừng đẻ chứ! Đẻ xong vứt bỏ là hả?!"

Bà lão cũng chịu yếu thế, lời mắng c.h.ử.i tuôn như suối, những lời lẽ bẩn thỉu thô tục nhất đều sử dụng.

Hạ Lê đưa tay vỗ vỗ vai Mã Hoài Anh đang tức đến sắp bùng phát cơn nhồi m.á.u não, ánh mắt về phía bà lão, giọng điệu chút cảm xúc.

"Đứa bé là con nhà bà ?"

Bà lão ưỡn cổ lên: "Là con nhà thì ? Đứa bé chúng cần nữa, ai nhặt thì đó quản!"

Hạ Lê tiếp tục hỏi: "Là bà ném đứa bé xuống sông?"

Gà Mái Leo Núi

Bà lão thấy sự việc bại lộ, chẳng giấu giếm nữa, thẳng thừng mở lời, lý sự cùn: ", là chính tay ném! Đứa bé nhà chúng , vốn dĩ là cái mạng hèn, sống nổi , đừng tìm đến nhà chúng nữa!"

 

Loading...