Bạch Phi Phi trong thư rằng: một đàn ông quyền thế đang bám riết, ép Phương Tĩnh Huệ gả cho .
Tuy nhà Tĩnh Huệ vẫn sức bảo vệ cô , nhưng phía bên cũng là thế lực, ép gắt gao.
Thím Ba của Phương Tĩnh Huệ vốn luôn ghen ghét Chi thứ hai của họ, nên ngừng xúi giục và đổ thêm dầu lửa. E rằng gia đình Tĩnh Huệ cũng khó mà bảo vệ cô lâu.
Hạ Lê xong lá thư của Bạch Phi Phi, nét mặt trở nên trầm ngâm.
Mẹ của Phương Tĩnh Huệ mất sớm, khi cô qua đời, cha cô vẫn bước nữa. Cả nhà đều hết lòng thương yêu cô gái nhỏ mất từ thuở bé .
cũng thể vì những trải nghiệm thời thơ ấu mà cô tính cách độc lập và mạnh mẽ hơn .
Trước khi hạ hương, Hạ Lê từng gặp Phương Tĩnh Huệ. Đó là một cô nàng lạnh lùng, ít nhưng là .
Cô thuộc kiểu tuy thích giao tiếp nhưng tinh tế và trọng tình cảm.
Kiểu tính tình thường khá quật cường, dễ chuyện liều lĩnh, "ngọc đá cùng tan".
Hạ Lê cảm thấy nếu chuyện cứ tiếp diễn, thể sẽ trở nên mất kiểm soát.
Nghĩ một lát, cô cầm bút thư hồi âm cho Phương Tĩnh Huệ.
Ý chính của bức thư là: Có chuyện gì cũng đừng nghĩ quẩn, nếu thật sự thể chống đỡ nổi thì đừng đối đầu cứng rắn, hạ hương cũng là một lựa chọn tồi.
Nhân tiện, cô gợi ý cho cô đến Đại đội Một đảo Nam , nếu kẻ theo đuổi cô dám bén mảng đến đây, cô sẽ bao thầu dịch vụ đóng bao, giao hàng tận nơi trọn gói theo tháng.
"Leng keng leng keng leng keng!"
Chuông báo thức vang lên. Hạ Lê đang bẹp giường, nheo mắt đồng hồ, cả liền "đang ngủ say như c.h.ế.t thì giật bật dậy", "phốc!" một tiếng, cô vọt khỏi giường.
Không cô hẹn giờ báo thức lúc mười hai giờ rưỡi ? Sao bây giờ gần mười hai giờ năm mươi ?!
Không kịp nghĩ ngợi gì thêm, cô vội vàng rửa mặt, súc miệng chạy thẳng ngoài.
Lúc qua, cô Trần Ôn Uyển nhét cho mấy cái bánh bao. Đến khi tới trường, cô ăn sạch chúng.
Đại đội thể ngày nào cũng cho phụ nghỉ để đến xem náo nhiệt , vì thế, hôm nay ngoài cửa lớp học một bóng .
Hạ Lê thu tâm trạng, bước lớp học, ánh mắt lướt qua cả căn phòng, dừng ở một chỗ trống, cô nhíu chặt mày.
Không thêm lời nào, cô cầm cuốn sổ điểm danh bàn lên, "Điểm danh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-190.html.]
"Lư Tiểu Bối!"
"Có!"
"Lỗ Đại Bằng!"
"Có!"
"Lưu Hồng Sơn!"
"Có!"
Điểm danh xong xuôi, Hạ Lê dùng ngón tay chỉ cái tên của đứa trẻ duy nhất vắng mặt, sang bé gây chuyện đ.á.n.h hôm qua.
"Hàn Đại Nha ?"
Hàn Tiểu Bảo giờ sợ c.h.ế.t khiếp cô giáo thích đ.á.n.h , thấy cô giáo hỏi, bé theo bản năng rụt cổ .
Lắp bắp : "Ở nhà."
Hạ Lê: "Ở nhà tại đến?"
Hàn Tiểu Bảo: "Bà nội cháu cho cháu học nữa."
Hạ Lê gật đầu, "Rất ."
Gà Mái Leo Núi
Cô đảo mắt đám học trò nhỏ đang thẳng, chắp tay lưng , "Các em ôn những gì cô dạy buổi sáng , cô sẽ ngoài một lát ngay.
Trong giờ tự học ồn, ai để cô bắt sẽ gọi phụ ."
Nói xong, cô mặc kệ ánh mắt kinh hoàng của đám nhóc, tự bước khỏi cửa.
"Hàn Tiểu Bảo theo cô."
Hàn Tiểu Bảo , bé sợ hãi.
nếu , sợ cô giáo đánh.
Chỉ đành co rúm , ngoan ngoãn theo Hạ Lê ngoài.
Sau khi đưa bé ngoài, Hạ Lê thêm một lời nào. Cô bảo đứa bé dẫn đường, thẳng một mạch đến nhà họ Hàn.