Hạ Lê chợt đầu, mở to mắt, dám tin Lục Định Viễn.
“Bị cướp !? Cướp !!?”
Bị hạ phóng ít nhất còn một nơi chốn, nếu kế hoạch sắp tới của cô thể giải cứu , thì sớm muộn gì cô cũng thể kéo Tư Thu Vũ . giờ cướp , thì cứu bằng cách nào đây?
Hiện tại phận thì khó khăn, cướp thì cuộc sống sẽ ? Mỗi ngày đều trốn đông trốn tây ư?
Gà Mái Leo Núi
Hơn nữa, những cướp là kẻ ? Nếu là kẻ thì ?
Lục Định Viễn thẳng phía , giọng điệu vẫn khá bình tĩnh: “Vẫn tìm thấy tung tích của những đó. nghĩ những đó lẽ là bạn chứ thù với Tư Thu Vũ. Trong quá trình giao chiến, những đó thà liều thương cũng bảo vệ an cho Tư Thu Vũ.”
Nghe , Hạ Lê lập tức nhíu chặt mày: “Có manh mối nào khác ?”
Lục Định Viễn: “Khả năng phản trinh sát của đối phương mạnh, để bất kỳ manh mối nào. Nghe những ở Phúc Thành tìm kiếm nhiều ngày mà thấy bất kỳ dấu vết nào. Có lẽ đây là chuyện đối với Tư Thu Vũ, ít cần trải qua những chuyện sắp xảy . Mông Tỉnh… bây giờ yên bình cho lắm.”
Hạ Lê cúi đầu suy nghĩ một lát, đoán rằng những lẽ là bảo vệ Tư Thu Vũ nên mới cướp . Nghe ý của Lục Định Viễn, Mông Tỉnh thể sự kiểm soát của đám Phúc Thành, thoát khỏi đó ngược lợi cho Tư Thu Vũ.
Không lẽ là phe cánh của cha cô tay?
Nếu đúng là như , những chống lưng cho cha cô cũng là hành động gì. vấn đề là… bao giờ họ mới thể kéo cha cô khỏi vòng lao lý đây?!
Lục Định Viễn thẳng phía , từ kính chiếu hậu thấy biểu cảm mặt Hạ Lê đổi liên tục, lúc thì an tâm, lúc thì ăn tươi nuốt sống, lúc thì buồn bã, lúc thì bực bội, lặng lẽ thu hồi ánh mắt.
“Nhập ngũ quả thực đổi căn cơ hiện tại, nhưng những nắm trong tay quyền lực chắc chắn gian sinh tồn rộng hơn thường.
Chỉ cần năng lực của cô đủ đến mức thể thiếu, sẽ luôn dốc sức bảo vệ cô.
Với tình cảnh của gia đình cô bây giờ, ai dám đảm bảo những ngày sắp tới sẽ . Cô thể lập một công, hai công để ngăn chặn sự hãm hại từ những kẻ đó, nhưng thể cứ mãi xoay xở khéo léo như thế mãi.
Muốn bảo vệ khác, chí ít cô học cách tự bảo vệ .
Nếu chẳng nhiều lên báo cắt đứt quan hệ với cả cha ruột, hoặc vợ/chồng từng cùng chia ngọt sẻ bùi.”
Hạ Lê cảm thấy Lục Định Viễn chuyện ẩn ý, đang điên cuồng chiêu mộ cô, nhưng cô phản bác ngay lập tức.
Cô rũ mắt xuống, che ánh , cả chìm suy tư.
Trải qua những chuyện mấy ngày gần đây, cùng với cuộc chuyện với Trần Ôn Uyển và Lục Định Viễn, cô nhận một điều.
Hay đúng hơn, đó là điều cô từng luôn sở hữu, nhưng khi xuyên đến đây mất , mà cô kịp phản ứng .
Có lẽ nhân vật nhỏ bé cũng thể đổi thế giới, nhưng độ khó khăn thể so sánh với những thế lực lớn.
Quân cùng lắm thể tả xung hữu đột, g.i.ế.c trăm , nhưng một lời của vị tướng quân thể đoạt mạng vạn .
Khi còn ở mạt thế, cô chỉ cần tùy tiện một câu, chẳng ai dám nghi ngờ, còn giờ đây, nhiều chuyện gặp vô cản trở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-256-co-con-doi-hoi-dieu-kien-gi-nua.html.]
Phương pháp phá cục nhanh nhất lúc là tìm cách để cha thoát nạn, sống lay lắt qua mười năm, chờ cha cô phục chức để bao bọc cô. Mà là chính cô nắm quyền.
Trong mười năm đầy biến động , dựa mối quan hệ và thủ đoạn của để bảo vệ cha , mười năm cha cô phục chức, cô sẽ từ chức về nhà sống dựa ông.
Anh hai vì gia cảnh mà thể tiếp tục binh nghiệp, nhưng cô thì khác.
Cô là nhân tài kỹ thuật. Hiện tại, xem Sư trưởng Liễu đang cùng phe với cha cô, còn cô nhập biên chế. Cơ hội để thao túng trong việc là lớn.
khi nhập ngũ, cô cần sắp xếp thỏa cho cha . Chứ chẳng may đầu đều gặp chuyện, còn chơi bời gì nữa?
Những thứ dễ dàng đạt và quá rẻ mạt thường sẽ trân trọng.
Cô thả mồi từng chút một, thể hiện giá trị của , từ từ "câu cá", khiến đối phương đáp ứng yêu cầu của cô.
“Việc nhập ngũ hệ trọng, cần suy nghĩ kỹ.
Nếu họ so tài, thì so một phen cũng .
Tuy nhiên, , sẽ đấu công, chuyện phần thưởng thì .”
Lục Định Viễn Hạ Lê , thần kinh căng thẳng bấy lâu cuối cùng cũng thả lỏng.
Tay nhẹ nhàng đ.á.n.h vô lăng sang trái, chiếc xe đầu, tức tốc trở đơn vị.
“Vậy mấy ngày sẽ sắp xếp cô ở nhà khách quân đội , sẽ với Sư trưởng là cô đồng ý tham gia so tài.”
Tốc độ Lục Định Viễn lái xe về nhanh hơn gấp đôi so với lúc lái xe Đại đội Nam Đảo, hai nhanh trở đơn vị.
Sợ Hạ Lê và Chu Khánh Lễ gặp mặt chuyện thi đấu mà đ.á.n.h , Lục Định Viễn đưa cô đến nhà khách, tự tìm Sư trưởng Liễu.
Sư trưởng Liễu Lục Định Viễn báo cáo, khẽ nhướng mày, chút kinh ngạc.
“Cô cứ thế đồng ý ?”
Lục Định Viễn mặc quân phục màu xanh lục, dáng thẳng tắp, nghiêm túc đáp: “Đồng ý ạ.”
Sư trưởng Liễu cảm thấy việc đúng lắm. Dựa những ông tiếp xúc và tìm hiểu về tính cách của Hạ Lê, cô gái nhỏ đó loại dễ dàng thỏa hiệp như ?
“Cô đưa yêu cầu nào khác ?”
Lục Định Viễn mặt đổi sắc, tim đập nhanh, đáp: “Cô yêu cầu xe và bản thiết kế động cơ do cô tạo khuếch trương và quảng bá quy mô quốc, đồng thời động cơ đặt tên theo cô .
Nếu Từ Văn Khải thua, Kỹ sư Chu và Kỹ sư Từ công khai xin cô thể hai đơn vị quân đội.”
Sư trưởng Liễu:…
“Anh nghĩ chuyện khả thi ?”