Mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g giữa hai bên cực kỳ đậm đặc, cứ như thể lát nữa thua chỉ công khai xin mặt hai đơn vị quân đội, mà là m.ổ b.ụ.n.g tạ tội ngay tại chỗ .
Điều khiến các quân nhân xung quanh, những vốn chỉ nghĩ đây là cuộc trao đổi kỹ thuật giữa hai đơn vị, khuyên can thế nào. Bầu khí lập tức trở nên cực kỳ căng thẳng, tựa như tia lửa điện sắp bùng phát.
Còn ở phía bên , Lục Định Viễn lái xe với tốc độ tối đa xông thẳng bệnh viện. Anh xuống xe, mà sang với một đàn ông và hai phụ nữ ở ghế : “Bệnh viện đến , mau trong .”
Bà lão cảm động đến phát vì Lục Định Viễn đưa họ đến, rơm rớm nước mắt với : “Đồng chí Giải phóng quân, chúng thật sự cảm ơn nhiều vì đưa chúng tới đây.
Chúng giữa đường xe hỏng, nếu đồng chí giúp đỡ, chúng thực sự !
Đồng chí chờ ở đây một lát, căng tin mua vài cái bánh bao, cũng sắp trưa , đồng chí mang về ăn nhé!”
Trong mắt bà lão toát lên sự ơn chân thành.
Thế mới , đồng chí quân nhân chính là vị thần hộ mệnh của những dân như họ!
Con dâu bà gặp chuyện giữa đường, bà đang thầm cầu trời khấn Phật thì đồng chí Giải phóng quân lập tức xuất hiện, thần hộ mệnh thì là gì?
Chắc chắn là do trời thấy lời cầu nguyện của bà!
Lục Định Viễn lúc gì còn tâm trí mà ăn bánh bao.
Anh trầm giọng, nghiêm túc đáp: “Không cần cảm ơn, đây là những việc mà quân nhân chúng nên .
đang nhiệm vụ gấp, lập tức lên đường.
Hai mau đưa con dâu bệnh viện .”
Bà lão còn thêm gì đó, đàn ông trẻ tuổi bên cạnh kéo tay bà, giọng điệu lo lắng: “Mẹ ơi, đồng chí Giải phóng quân còn việc, đừng phiền nữa.
Dù cũng là của Binh đoàn Nam Đảo chúng , lát nữa sẽ đến tận nơi cảm ơn !
Tình trạng của vợ con lắm, chúng mau bệnh viện thôi!”
Bà lão cũng bận tâm đến chuyện khác, vội vàng gật đầu đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-270.html.]
“Được , chúng sẽ đến Binh đoàn tận tay cảm ơn đồng chí!”
Nói xong, hai nhanh chóng dìu phụ nữ bụng bầu xuống xe.
Lục Định Viễn thấy hai dìu phụ nữ bệnh viện vấn đề gì, lập tức kéo phanh tay, nhanh chóng lùi xe, bẻ lái gấp một vòng lớn, chiếc xe lập tức đầu rời khỏi bệnh viện. Anh nhấn ga sát sàn, phóng với tốc độ nhanh nhất.
Chiếc xe lao như bay, nhanh lên đường đèo núi.
Anh liếc đồng hồ đeo tay, trôi qua hơn một giờ.
Theo tính toán dựa động cơ mà Từ Văn Khải thiết kế, với tốc độ tối đa là chín mươi dặm/giờ ( 145km/h), nếu hết tốc lực, mất một tiếng rưỡi mới đến đích.
Nói cách khác, chiếc xe đối thủ còn nửa tiếng nữa là sẽ đến điểm cuối.
Trong khi đó, với tốc độ của chiếc xe hiện tại, sẽ mất bốn mươi phút nữa mới thể về đích.
Cứ chạy theo cách , trận đấu chắc chắn sẽ thua.
Không chỉ bởi chiếc xe mà đang lái là kết quả của một tuần đổ mồ hôi sôi nước mắt của Hạ Lê và các thợ lành nghề của xưởng đóng tàu, đành lòng để tâm huyết của họ đổ sông đổ biển.
Mà còn bởi mức độ coi trọng thắng thua của Hạ Lê trong cuộc thi . Nếu thực sự thua, e rằng kế hoạch chiêu mộ nhân tài của sẽ càng xa vời hơn.
Trận đấu tuyệt đối thua!
Lục Định Viễn nghiêng đầu sang trái, ánh mắt liếc qua ngọn núi lớn bên cạnh, dù quá dốc nhưng đường cực kỳ gập ghềnh.
Bàn tay nắm chặt vô lăng đột ngột bẻ sang trái, đầu xe chuyển hướng gấp, trực tiếp lao thẳng lên núi.
Gà Mái Leo Núi
Về phía bên . Những đang chờ đợi cổng quân khu lúc đều ngẩng cổ, chằm chằm về phía con đường thẳng tắp dài hàng ngàn mét đối diện quân khu.
Đã trôi qua một giờ hai mươi lăm phút, theo tốc độ chín mươi dặm/giờ, chiếc xe của Viện Nghiên cứu Xe cộ Bắc Phương hẳn sắp tới .
Trong khi đó, chiếc xe của Binh đoàn Nam Đảo vẫn thấy bóng dáng, rốt cuộc bên nào thể đến , khiến lòng chờ đợi nóng như lửa đốt.