Lúc , sắc mặt Hạ Lê đen như mực, khí chất hung hãn toát khắp , trông cứ như sắp g.i.ế.c .
Những ban đầu gần cô đều sợ hãi tránh xa, dám chọc cái xúi quẩy của cô.
Hạ Lê cần nghĩ cũng , chắc chắn Lục Định Viễn gặp sự cố đường .
Chiếc xe do cô tự tay chế tạo, cô hiểu rõ nhất, về vấn đề an tuyệt đối bất kỳ ẩn họa nào.
Cho dù đ.â.m cây, miễn là ngất thì vẫn thể tiếp tục lái.
Vậy lý do duy nhất khiến chiếc xe chậm trễ, chỉ thể là Lục Định Viễn!
Người thể đến muộn hơn bốn mươi phút, chẳng lẽ xuống xe, đẩy chiếc xe bò về đây ?!
“Đến , đến , xe chạy tới!”
Có kinh ngạc hét lớn, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về cuối con đường, chỉ thấy một chiếc xe quân dụng với kiểu dáng khác gì những chiếc xe khác đang lao nhanh về phía từ cuối con đường.
Những thuộc Binh đoàn Đường sắt lập tức vui mừng khôn xiết, hét to: “Là xe của chúng ! Xe của chúng đến !”
Không khí bên phía Nam Đảo còn sôi nổi như thế, vẻ mặt ai nấy đều dễ coi, tâm trạng phần chán nản.
Sáng nay khi Lục Định Viễn lái xe chạy thử trong quân đội, đều thấy, tốc độ quả thực chê .
Ai cũng nghĩ rằng công nghệ của Binh đoàn Nam Đảo cuối cùng thể vượt qua các nhà máy quân sự khác, nào ngờ kết quả vẫn như cũ.
Mừng hụt một phen.
Từ Văn Khải cạnh Hạ Lê, đang mặt mày đen sạm, đưa tay đẩy gọng kính, khẽ một tiếng: “Đồng chí Hạ thể tranh thủ nghĩ xem lát nữa xin như thế nào cho phép, kẻo lúc công khai xin tìm lời nào thích hợp.”
Hạ Lê nghiến răng: “Xin thì…”
Cô kịp hết câu, ở ngã rẽ xa phía chiếc xe quân dụng của Viện Nghiên cứu Xe cộ Bắc Phương con đường thẳng tắp cổng quân khu, một chiếc xe quân dụng màu xanh quân đội kiểu dáng khác với những chiếc xe hiện tại bất ngờ lao .
Chiếc xe đó từ con hẻm nhỏ phóng , đầu sang trái tại chỗ, lao tới với tốc độ tên bắn, nhanh chóng đuổi theo chiếc xe quân dụng phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-271.html.]
Trên con đường thẳng, hai chiếc xe quân dụng, một chậm một nhanh, lao hết tốc lực theo sát .
Chiếc xe tốc độ chậm hơn một chút, chỉ còn cách vạch đích cổng chính hơn hai trăm mét.
Chiếc xe , mặc dù tốc độ nhanh hơn chiếc xe nhiều, nhưng vẫn còn một cách nhất định để đuổi kịp.
Quãng đường quyết định thắng thua chỉ còn hai trăm mét đường thẳng ngắn ngủi , hai chiếc xe rượt đuổi vô cùng gay cấn.
Tất cả những đang xem náo nhiệt ở quân khu đều nín thở, dồn hết sự chú ý cuộc đua tốc độ của hai chiếc xe, thậm chí còn quên cả việc hô vang cổ vũ!
Gà Mái Leo Núi
Một trăm năm mươi mét, một trăm hai mươi mét, một trăm mét, chín mươi mét, tám mươi mét…
Chiếc xe phía điên cuồng đuổi theo chiếc xe phía , nhưng vẫn cứ tụt .
Cuối cùng, khi chỉ còn cách vạch đích mười mét, chiếc xe phía thành công đuổi kịp chiếc xe phía , nó “Xoạt!” một tiếng, lướt qua xe đối thủ, ngay lập tức cán qua vạch đích.
“Thắng !!!”
Người của Binh đoàn Nam Đảo trải qua tâm trạng lên xuống thất thường, khi thấy xe của Binh đoàn giành chiến thắng, họ thể kiểm soát niềm vui sướng, hò reo kinh ngạc.
Giọng của các quân nhân vốn to, từng làn sóng tiếng hò reo chấn động khiến màng nhĩ đau nhức, nhưng một ai chịu dừng .
“Xe của chúng thắng ! Động cơ do Nam Đảo chúng nghiên cứu thắng! Đồng chí Hạ thật giỏi!”
“Khoảng cách lớn như mà cũng đuổi kịp , lo lắng c.h.ế.t ! Trái tim suýt chút nữa ngừng đập !!”
“Quá ! Chiếc xe tốc độ thực sự quá nhanh, cần lái loại xe chậm chạp nữa! Đồng chí Hạ Lê quả thật lợi hại!”
Công nghệ bên Nam Đảo của họ vốn luôn kém hơn, giờ đây cuối cùng cũng dịp ngẩng cao đầu!
Từng một vây quanh Hạ Lê, nhao nhao chúc mừng cô.
Những tiếng hò reo phấn khích , như những cái tát vang dội, giáng thẳng mặt Chu Khánh Lễ và Từ Văn Khải.