THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 361: Chia ly ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:48:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để giải quyết vấn đề, Lục Định Viễn hề che giấu, Hạ Lê hỏi gì đáp nấy.

“Vì cô dính líu đến đặc vụ, còn sửa chữa đài phát sóng vô tuyến cho bọn chúng. Vốn kiến thức vật lý vượt trội của cô quá khủng khiếp, nhiều lý luận thậm chí còn tiên tiến hơn cả thành quả hiện tại của Mỹ và Liên Xô.

Những điều tuyệt đối thể chỉ bằng kiến thức vật lý cấp ba và sách vở trong thư viện. Thầy dạy rõ ràng, lập trường của càng mơ hồ.

Bao gồm cả việc đó cô vẫn cố chấp đến nhà máy đường đúng ngày Quân đoàn bao vây tiêu diệt đặc vụ ẩn náu, và còn dựa những linh kiện đơn giản, chế tạo vũ khí sát thương quy mô lớn phi truyền thống. Đây đều là lý do chúng điều tra cô.”

Hạ Lê: …

Những chuyện đó cơ bản cần hỏi nữa. Cô gặp quá nhiều đặc vụ, quá nhiều sự trùng hợp. Những chuyện lộn xộn chồng chất lên , hơn nữa phận xuyên của cô thật sự thể giải thích nổi. Nếu Hạ Lê đặc vụ, lẽ chính cô cũng sẽ tự nghi ngờ bản .

Không cần thiết chuyện riêng tư riêng tư với ở thời đại . Ở cái thời đại mà sinh tồn còn khó khăn, chỉ là trò .

Hạ Lê chợt nhận , bất kể là việc điều tra cô việc tố giác đặc vụ nhà họ Lý, những hành động mà Lục Định Viễn đều ở mức lý trí thể thông hiểu, nhưng cảm tính chẳng thể nào chấp nhận.

Nếu tranh cãi với , lập trường của , hoặc lập trường của một địa vị cao bảo vệ quốc gia, chính cô cũng cảm thấy chút phiền vô cớ. nếu bắt cô chấp nhận, Hạ Lê thấy uất ức thể tả.

Điều cô hết sức khó chịu. Thế là cô suy tính , tìm một lối thoát cho cảm xúc: Người khác thoải mái, thì khác cũng đừng hòng yên .

Hạ Lê thịch một cái, ngả mạnh lưng ghế, nhắm mắt , mở lời.

Một lúc lâu , cô mới thong thả cất lời bằng giọng điệu hết sức trầm tĩnh: “Công là công, tư là tư. Trong công việc, sẽ gây khó dễ cho .”

Lục Định Viễn thở phào nhẹ nhõm trong lòng, liền Hạ Lê tiếp: “ ngoài tư thì chắc .”

Lục Định Viễn: …

Gà Mái Leo Núi

Anh linh cảm rằng câu của Hạ Lê là điềm lành gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-361-chia-ly.html.]

Về đến nhà Hạ Lê, cô xuống xe, ở cửa với Lục Định Viễn: “Hai ngày cần ở nhà tổng hợp đồ đạc. Ba ngày nữa, mong Quân đoàn thể cử lái chiếc xe do độ , chiếc xe mà các hứa sẽ cho dùng, đến đón chuyển nhà.”

Hạ Lê gần như khắc chữ “ đến đón” lên mặt. Lục Định Viễn một nữa trầm mặc.

“Được. Đến lúc đó, sẽ đến giải quyết công việc cho bác trai, đó họ sẽ cùng cô gia nhập Quân đoàn.”

Hạ Lê đương nhiên ý kiến gì về việc , hai cứ thế tách .

Kể từ khi đến Nam Đảo, Hạ Lê quả thật mua sắm kha khá đồ đạc cho gia đình, nhưng nếu là dọn dẹp để mang theo, thì chẳng gì đáng để thu xếp. Dù cô cũng gian trữ vật của riêng .

Tối đến, Hạ Lê mời Đại đội trưởng và Tam Thúc Công đến nhà ăn một bữa cơm. Lúc rời , Đại đội trưởng cầm cuốn cẩm nang giàu do Hạ Lê dốc lòng , cùng với Tam Thúc Công đều lộ vẻ mặt thất vọng và buồn bã.

Đêm nay trời quang, bầu trời xanh thẳm lấp lánh vô chói lọi, lúc ẩn lúc hiện.

Hai màn đêm, Đại đội trưởng đỡ Tam Thúc Công, cúi đầu cuốn sổ trong tay, buồn bã : “Thân phận của Tiểu Hạ, quả thật đáng tiếc quá!” Chỉ cần thời đại quá chú trọng đến phận, cô bé phi thường !

Tam Thúc Công đỡ, chống gậy về phía , cũng thở dài thườn thượt.

“Năm đói kém thì thợ thủ công c.h.ế.t đói . Vàng ròng thì ở cũng phát sáng, đứa bé ơn thì cũng sẽ sai. Giờ nó Quân đoàn, dù cũng là một lối thoát , mạnh hơn nhiều so với việc cùng chúng bám đất kiếm cơm ở đây.”

Hai chậm rãi bước , dần dần chìm bóng đêm.

Trong sân, Hạ Lê với Trần Ôn Uyển, đôi mắt đỏ: “Căn nhà giao cho đấy, ở thế nào thì tùy. Sau e là sẽ về nữa, nếu chuyện gì thì cứ lên Quân đoàn tìm .”

Nói , Hạ Lê đặt hai mươi Đại Đoàn Kết lên bàn, đẩy về phía Trần Ôn Uyển: “Cứ giữ lấy để phòng , coi như cho vay.”

Trần Ôn Uyển đẩy tiền , trừng mắt cô: “Đừng như sinh ly t.ử biệt thế! Đợi Quân đoàn các nghỉ phép, chúng vẫn thể hẹn Cửa hàng Mậu dịch chơi. Hơn nữa, tuy lúc đến mang theo nhiều tiền, nhưng giờ là giáo viên, mỗi tháng đều lương, đến mức cần để tiền cho .”

 

Loading...