THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 367: Nhập đội ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:48:41
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng dịu dàng của Lê Tú Lệ vang lên ngoài cửa: “Lê Lê, dậy ăn cơm thôi, lát nữa con còn báo cáo. Ngày đầu tiên , đừng mà đến muộn!”

Lúc mới sáu giờ rưỡi sáng, Hạ Lê đương nhiên thể dậy nổi. Cô kéo chăn trùm kín đầu, lơ tiếng gọi, ngay cả ý thức mơ màng cũng chịu tỉnh .

Không qua bao lâu, ngoài cửa đột nhiên vang lên một tràng tiếng ‘đùng đùng đùng!’, tiếng gõ cửa cực kỳ dồn dập.

Lần , gọi là Hạ Kiến Quốc, giọng ông mang đầy sự giận dữ của một cha đang gọi đứa con sắp muộn học nhưng cứ ngủ lì chịu dậy.

“Hạ Lê! Mau dậy ngay, thì trễ giờ! Có bố xông kéo chăn của con !?

Gà Mái Leo Núi

Mấy giờ hả!? Còn mau dậy! Tối qua bảo con ngủ sớm, con , giờ thì sáng dậy nổi chứ gì!?

Sáng nào cũng gọi mãi dậy, xem tối nay con còn dám ngủ muộn nữa , đ.á.n.h gãy chân con luôn!”

Hạ Lê: ……

Cảm giác cứ như thể cô xuyên về thời học , quãng đời học sinh đột nhiên trở nên trọn vẹn.

Dưới sự ‘tác nghiệp’ gõ cửa và gọi dậy ngừng nghỉ của lão Hạ, Hạ Lê đành luyến tiếc rời giường.

Cô vệ sinh cá nhân xong trong hai phút, đó Hạ Kiến Quốc đẩy bàn, trong tay còn nhét cho một cái bánh bao.

Lê Tú Lệ buồn thương, múc cho cô một bát cháo: “Ăn từ từ thôi, kịp giờ mà, còn tận ba mươi phút lận.”

Hạ Lê: ……

Họ sống trong khu nhà tập thể, chạy bộ đến văn phòng việc xa nhất cũng chỉ mất mười phút, cô chạy còn tới mười phút.

Vừa nãy lão Hạ la lối hung hăng như , cô còn tưởng dậy là kịp ăn sáng nữa chứ!

Hạ Lê đầu , ánh mắt rầu rĩ về phía Hạ Kiến Quốc, trong mắt tràn đầy vẻ ai oán.

Hạ Kiến Quốc hề lay chuyển: “Ngày đầu tiên báo cáo, con sớm để tạo ấn tượng với lãnh đạo, chẳng lẽ còn lãnh đạo chờ con ?”

Hạ Lê buồn ngủ đến mức mắt gần như mở nổi, đầu óc cũng kịp vận hành, liền buột miệng thốt một câu: “Lãnh đạo đến cả miếng muối mặn chát của con cũng nếm qua…”

Dưới ánh mắt ngày càng nguy hiểm của Hạ Kiến Quốc, Hạ Lê vội vàng đổi câu chữ: “Con… nhất định thể hiện thật !”

Hạ Kiến Quốc: ……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-367-nhap-doi.html.]

Lê Tú Lệ bên cạnh lắc đầu bất lực, trong lòng thấy buồn .

“Mau ăn con, khéo muộn thật đấy.”

Ăn xong bữa sáng, Hạ Lê cầm giấy tờ đến tòa nhà văn phòng, tìm Đoàn trưởng Bạch để tất thủ tục nhập ngũ.

Thủ tục nhập ngũ của cô xử lý xong xuôi từ , đến chỗ Đoàn trưởng Bạch cũng chỉ là qua một bước hình thức, đó Lục Định Viễn dẫn cô ngay đó.

Trên đường , cả hai ai nhắc đến đĩa bánh gạo mặn chát , cũng ai nhắc đến chuyện lan truyền khắp khu gia đình quân nhân sáng nay: Trung đội trưởng mới của Thủy quân lục chiến tối qua bố ruột đuổi đ.á.n.h khắp khu tập thể.

Hai thẳng đến thao trường, từ xa thấy nhiều binh sĩ đang luyện tập buổi sáng, tiếng hô khẩu hiệu vang lên từng hồi, đều đặn hùng hồn.

Lục Định Viễn lưng về phía Hạ Lê, chỉ nhắc nhở một câu: “Trong quân đội, chuyện đều bằng thực lực.”

Sau đó, dẫn cô đến một đội hình vuông một trăm .

Đến gần, Lục Định Viễn gọi lớn với đang huấn thị: “Bình Anh Tuấn!”

Người đó tiếng gọi, lập tức đầu , chào Lục Định Viễn: “Có!”

Lúc , khí chất tỏa từ Lục Định Viễn khác với khi chuyện với Hạ Lê thường ngày, là phong thái của một sĩ quan quân đội.

Anh nghiêm nghị với Bình Anh Tuấn: “Đây là Trung đội trưởng Trung đội Bốn mới của đại đội , dẫn cô quen .”

Bình Anh Tuấn mày rậm mắt to, khuôn mặt vuông vắn, vai rộng chân dài, thể vô cùng vạm vỡ. Rõ ràng là một huấn luyện quân sự quanh năm.

Anh về phía Hạ Lê, nhíu mày.

Thực , chút hiểu vì cấp điều đồng chí Hạ đến đại đội của họ.

Đồng chí Hạ quả thực giỏi trong nghiên cứu, về Đại đội Thông tin của họ cũng coi như là thiệt thòi cho cô.

vấn đề là Đại đội Thông tin của họ chỉ quản lý thông tin liên lạc, đôi khi còn ngoài nhiệm vụ đổ máu. Để một cô gái nhỏ nhắn, trông vẻ yếu ớt gia nhập đội ngũ đàn ông vạm vỡ , quả thực chút thích hợp.

Tuy nghĩ trong lòng, nhưng ngoài mặt hề thể hiện nửa điểm. Anh trả lời Lục Định Viễn: “Rõ!”

Sau đó, sang Hạ Lê, đang đảo mắt khắp nơi với vẻ ngông nghênh.

“Hạ Lê! Mau tới tự giới thiệu với !”

 

Loading...