THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 429: Trở nên xa lạ vô cùng trong mắt Hạ Lê ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:51:30
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lê liếc Triệu Cường ở ghế lái chính, liếc sang Lục Định Viễn ở ghế phụ, sắc mặt hề khá hơn.

Cô chỉ một chiếc xe thôi, kết quả "mua một tặng hai". Cấp từng nghĩ rằng một chiếc xe chỉ thể chở tối đa năm ?

" chỉ ga xe lửa đón một thôi, cần gì hai theo?

đón , hai chen chúc thế thì lấy chỗ cho nữa!"

Lục Định Viễn hề lay chuyển, trả lời một cách thực tế: "Người đưa Hạ Đại Bảo đến chỉ một, chiếc xe giới hạn năm , lượng đủ."

Hạ Lê: …

Hạ Lê Lục Định Viễn đang ở ghế phụ, vẻ mặt chút đờ đẫn: "Đây là lý do bắt , một đồng chí nữ giới, cùng cháu trai và một đồng chí nam giới khác quen ở phía để chen chúc ?"

Mặc dù chiếc xe Jeep loại quân sự rộng rãi hơn xe bình thường một chút, nhưng ba cũng hề thoải mái.

Cô càng càng thấy Lục Định Viễn chiếm diện tích.

Rõ ràng là một dáng vóc cao ráo, nhưng sự tồn tại của nặng ngàn cân, khiến cô khó chịu đến mức ném khỏi xe.

Triệu Cường nghĩ đến tâm tư của Đại đội trưởng , thấy Tiểu đội trưởng vẻ sắp nổi cơn thịnh nộ, hận thể nhảy khỏi xe ngay lập tức để tránh chen chúc trong bầu khí ngượng nghịu .

hai đều là cấp của , chỉ đành cứng rắn hòa giải mối quan hệ giữa hai , vội vàng nhỏ giọng giải thích: "Tiểu đội trưởng, cô hiểu lầm .

Ghế phụ là khu vực bảo vệ, thường là vị trí của vệ sĩ, cũng là nơi nguy hiểm nhất trong xe.

Một khi gặp phục kích, đầu tiên chịu liên lụy chính là ở ghế phụ, hơn nữa ở vị trí đó cũng tiện cho việc phản kích hơn.

Đại đội trưởng ở vị trí , quả thực là vì bảo vệ cô."

Hạ Lê: …

Hạ Lê trong lòng câm nín, nhận thể đuổi Lục Định Viễn khỏi xe nữa, cô lạnh mặt, mang theo khí tức tình nguyện bước lên xe.

Ngồi ở hàng ghế , cô lẩm bẩm với giọng điệu mà tất cả trong xe đều thể thấy: "Lúc giao nhiệm vụ thì cứ bắt việc đến c.h.ế.t, một ngày bắt xoay ba ca, cứ như thể lao lực mà c.h.ế.t ngay lập tức chứ.

Ra khỏi cửa còn dặn cần bảo vệ, đừng c.h.ế.t quá sớm. Sao ngày thường các đồng chí bảo vệ nhiều hơn, cho nghỉ phép nhiều hơn chứ!"

Lục Định Viễn, hiểu chế độ ba ca việc: ...

Triệu Cường, hiểu chế độ ba ca việc: ...

Nếu nhớ nhầm thì, Lục Định Viễn mới chỉ việc hai ngày, lập tức "bảy ngày nghỉ phép".

Nếu đây mà gọi là nghỉ phép nhiều, những ba năm trời chỉ nghỉ bốn mươi ngày như bọn họ thì tính là gì?

Lục Định Viễn xem lời Hạ Lê than phiền như gió thoảng bên tai. Triệu Cường rụt cổ , đạp ga phóng thẳng xe đến ga xe lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-429-tro-nen-xa-la-vo-cung-trong-mat-ha-le.html.]

Không khí trong xe đông đặc , Hạ Lê để ý đến Lục Định Viễn, còn Lục Định Viễn lắm lời. Triệu Cường run rẩy dám hé răng, bầu khí ngột ngạt trong xe chẳng khác nào ở nhà quàn.

Cả nhóm chật vật chịu đựng cho đến khi tới ga xe lửa. Hạ Lê cúi đầu đồng hồ đeo tay.

Thời gian vẫn còn sớm, còn hơn nửa tiếng nữa tàu mới đến ga.

Ba cứ lặng lẽ đợi ở cửa ga.

Tàu hỏa những năm ít khi tới đúng giờ, thường sẽ muộn mười hoặc hai mươi phút, thậm chí đôi khi còn muộn hơn nửa tiếng.

Hạ Lê ngoài đợi, ban đầu thấy gì sai. đợi đến khi những chuyến tàu cần đón xuống hết, mà qua thêm nửa tiếng vẫn thấy , cô liền cảm thấy điều .

Ánh mắt Hạ Lê vẫn luôn dán chặt cổng , đôi lông mày nhíu .

" trong xem chuyện gì."

Theo lý mà thì nên như !

Gà Mái Leo Núi

Trạm dừng trạm lớn, lượng khách ở ga xe lửa cũng quá nhiều. Cho dù mất chút thời gian để khỏi ga, cũng thể lãng phí lâu đến thế.

Lục Định Viễn và Triệu Cường cũng cảm thấy thời gian chờ đợi dài. Ba dứt khoát tắt máy xe, cùng xuống khỏi xe.

Lục Định Viễn đầu an ủi Hạ Lê: "Cô đừng nóng vội. Mấy hôm bên gọi điện thông báo cho chúng , xác nhận tận mắt thấy Đại Bảo lên tàu, thể nào lạc . Chắc là chuyện gì đó xảy ở trong ga. Chúng hỏi nhân viên tàu xem ."

Hạ Lê ý kiến gì, gật đầu theo.

Họ tới cổng , liền bắt gặp hai đang chậm rãi bước đến với tốc độ rùa bò.

Người phía mặc quân phục, dáng cao lớn, Hạ Lê quen, nhưng cô nhận . Đó là một nhóc khoác bộ đồ vải thô màu xám, cái bóng nhỏ bé ẩn dáng cao lớn , gần như cảm giác tồn tại.

Phản ứng đầu tiên của Hạ Lê là, nhóc điều gì đó .

Khoảng thời gian cô mới xuyên , khi cả nhà hạ phóng, cô là một cô ruột tính cách cởi mở, từ nhỏ là thủ lĩnh lũ trẻ, đương nhiên thể chơi đùa cùng Hạ Đại Bảo, một đứa trẻ hoạt bát cởi mở trầm .

Hai cô cháu ngày nào cũng tíu tít, ồn ào chơi đùa cùng . Thậm chí đôi khi Hạ Đại Bảo còn lên án cô là cô ruột mà "chơi quá trớn", khiến Hạ Kiến Quốc nổi giận, cả hai đứa sẽ phạt chung.

Đó là một đứa trẻ cởi mở chững chạc, mang khí chất trưởng tôn của gia đình lớn. Ít nhất trong mắt ngoài, đứa trẻ mới mười ba tuổi đó còn đáng tin cậy hơn cô, một cô gái ngoài hai mươi.

Thế nhưng giờ đây, khí chất của Hạ Đại Bảo đổi .

Thay đổi đến mức Hạ Lê cảm thấy vô cùng xa lạ.

Nhìn thấy dáng vẻ của cháu trai, trong lòng Hạ Lê chợt thắt .

để lộ nửa phần cảm xúc mặt, sải bước thẳng về phía Hạ Đại Bảo.

 

Loading...