THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 430: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:51:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu nhóc khoanh tay cúi đầu, khí chất âm trầm, cứ lặng lẽ lưng đàn ông cao lớn. Không một lời, cũng bất kỳ động tác lớn nào.

Người thì theo, dừng thì cũng dừng , cứ thế lặng lẽ một bước, ngay cả cách cũng hề đổi.

Hạ Lê và nhanh về phía . Triệu Cường lập tức đưa tay chào hỏi đàn ông.

"Đồng chí Vương, vất vả . Đây là Đồng chí Hạ, là họ hàng xa của Tiểu Hạ Đồng chí."

Đồng chí Vương rõ nguyên nhân cụ thể việc Hạ Đại Bảo đến Nam Đảo, nhiệm vụ của chỉ là tiện đường đưa Hạ Đại Bảo đến đây.

Bây giờ gặp đồng chí đón, lập tức nở một nụ , bước lên bắt tay Triệu Cường.

"Chào , chào ."

Vừa , lén Hạ Đại Bảo, nét mặt chút rối rắm, nhưng vẫn lên tiếng: "Các đồng chí đến đón , nhiệm vụ của coi như thành , cuối cùng cũng thể yên tâm. Trước khi , cha thằng bé dặn dò vài điều nhắn với nhà. Hay là chúng tới nhà họ Hạ chuyện ?"

Với tình trạng của đứa trẻ hiện tại, đương nhiên nên mấy chuyện mặt nó.

Đứa trẻ lớn gần bằng lớn, nếu hết thì chuyện sẽ cho cả lớn lẫn trẻ nhỏ.

Triệu Cường đương nhiên đồng ý, hai hàn huyên thêm một lúc.

Lúc , Hạ Lê thấy rõ tình trạng của Hạ Đại Bảo, sắc mặt cô lắm, nhưng vì sợ dọa cháu nên vẫn cố tỏ bình thường nhất thể.

Cô lên tiếng với giọng điệu như thường: "Đi thôi, chúng lên xe ."

Nói , cô đưa tay kéo vai đứa trẻ, đưa nó lên xe.

Tuy nhiên, khi Hạ Đại Bảo thấy đưa tay chạm , theo bản năng rụt cổ , cả lùi về , tránh khỏi bàn tay đang vươn tới của Hạ Lê.

Sau đó, lặng lẽ yên đó, bàn tay trái siết chặt cổ tay , run rẩy căng thẳng, cúi đầu bất động, giống như một bức tượng điêu khắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-430.html.]

Hạ Lê: ...

Ngay cả khi cô bình thường vô tâm đến mấy, lúc cô cũng thể nhận , đứa trẻ rõ ràng là kích động mạnh, tinh thần chút bình thường.

Bị né tránh, cô cũng hề tức giận, chỉ là trong lòng thầm nghiến răng.

Cái ngày tháng khốn khổ còn sống đây, một đứa trẻ vô tội bức bách đến mức , thậm chí đối phương tay quá sạch sẽ, đến mức họ nơi nào để đòi công bằng!

Gà Mái Leo Núi

Đây mới chỉ là hạ phóng trong vòng một đến hai năm mà thôi!

Đồng chí Vương thấy sắc mặt Hạ Lê lắm, tưởng cô trút giận lên đứa trẻ, trong lòng bỗng thấy .

Anh bước nhanh đến bên cạnh Hạ Lê, liếc mắt hiệu giải thích: "Bây giờ đứa bé còn lạ ..."

Lời một nửa thể tiếp.

Mặc dù bên , Hạ Đại Bảo là họ hàng xa của Đồng chí Hạ, nhưng họ hàng xa nào sẵn lòng chấp nhận một đứa trẻ hạ phóng? Chẳng lẽ sợ liên lụy ?

Dù nghĩ thế nào nữa, mối quan hệ giữa Đồng chí Hạ và gia đình họ Hạ hẳn là , hơn nữa tất cả đều mang họ Hạ!

Nói là "lạ " thì vẻ xa cách.

Hạ Lê để ý gì, chỉ cúi đầu Hạ Đại Bảo, giơ tay nâng cằm bé lên, bắt ngẩng đầu thẳng . Trong ánh mắt cô tràn đầy sự nghiêm túc.

Cô bình thản rõ một sự thật: "Cô là cô ruột của cháu.

Trước khi cha cháu thả , cháu sẽ do cô quản lý.

Những chuyện khác cô dám chắc, nhưng cô thể đảm bảo nếu kẻ nào bắt nạt cháu, cô sẽ giúp cháu tay bắt nạt , khiến chúng từ nay về dám hó hé động cháu nữa.

Chỉ cần cháu cho cô , cô sẽ giúp cháu đòi công bằng."

 

Loading...