Sự châm biếm của Hạ Lê quá rõ ràng, ngay cả mù cũng thể cảm nhận giọng điệu khinh miệt nồng đậm trong tiếng “Hừ” đó, huống hồ là những nhân viên ngoại giao vốn giỏi nắm bắt tình thế.
Hạ Lê bao giờ là bận tâm đến tâm trạng của những quan trọng, thấy sắc mặt họ , cô trực tiếp mở lời: “Nếu các vị là hành động trượng nghĩa, thì cứ coi như đó là hành động trượng nghĩa .
việc họ là nã pháo là điều thể chối cãi. Các vị tranh cãi thế nào với cấp của Hoa Hạ thì tùy, tham gia.
những tên đặc vụ chạy trốn khỏi Hoa Hạ, chúng nhất định bắt về để xử bắn.
Bắt đặc vụ, trừ phi họ phản quốc thì c.h.ế.t, đây chẳng là nhận thức chung của tất cả các quốc gia ?
Đừng với chúng , đưa nhân viên nghiên cứu khoa học của chúng chỉ là dẫn họ dạo chơi thôi nhé.”
Nói đoạn, cô chằm chằm Johnson: “Người đó là nhân viên nghiên cứu khoa học cấp quốc bảo của chúng , tuyệt đối sẽ rời khỏi Hoa Hạ trừ khi trong tình trạng thần trí tỉnh táo.
Chuyện thể tra hỏi vị nhà khoa học đó thật kỹ lưỡng để lấy lời khai xác thực cho các vị.”
Một loạt Mỹ sắc mặt vô cùng khó coi.
Đây rõ ràng là cố tình chứa hiểu mà giả ngu . Rõ ràng là tự nguyện rời khỏi Hoa Hạ sang Mỹ, mà qua miệng phụ nữ thành : “Người đó là nhân viên nghiên cứu khoa học cấp quốc bảo, tuyệt đối sẽ rời khỏi Hoa Hạ trừ khi trong tình trạng thần trí tỉnh táo, nếu tin thể thẩm vấn.”
Đến nước , để giữ mạng thì đó thể c.ắ.n ngược là của phía họ ? Đây rõ ràng là hành động vu khống, đổ trắng trợn!
Gã Mỹ tóc đỏ ở cuối cùng, giận dữ hét lên bằng tiếng Trung lắp bắp: “Rõ ràng là ông tự với chúng ! Chúng hề phận của ông !”
“Câm miệng!” Johnson sắc mặt vô cùng khó coi, đầu lớn tiếng quát.
Những tên đặc vụ đó là của nước nào, lẽ Hoa Hạ rõ trong lòng nhưng vẫn thẩm vấn . Nếu , thì khác gì xác nhận đó là của họ ?
Quả là ngu xuẩn!
Gã thanh niên tóc đỏ cũng nhận lỡ lời, lập tức ngậm miệng.
Người Mỹ lẽ sợ Johnson, nhưng Hạ Lê còn chẳng nể mặt cấp của , thể sợ cấp của khác ?
Cô khẩy, chất vấn gã thanh niên : “Vậy đặc vụ của nước Mỹ các vị cứ thấy một ông lão nào đó đường sang Mỹ là các vị cứ thế mà đưa ?
Sao chuyện như thế với ? Nếu khi nhập ngũ, lẽ theo các vị .
Hay là các vị cho chúng tất cả địa chỉ mạng lưới đặc vụ của nước Mỹ các vị ? Để những ông lão, bà lão dạo phố đều thể đến đó đăng ký?”
Những Hoa Hạ đang tâm trạng phức tạp:…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-453-ha-le-tim-an-don.html.]
Những Mỹ đang vô cùng tức giận:…
Thấy bầu khí căng thẳng đến mức sắp chạm ngưỡng, gã ngoại giao viên đang đau đầu thể tả nhíu mày, ánh mắt hài lòng thẳng Hạ Lê—kẻ đang cố tình gây sự—liền vội vàng chen : “Cô cần nhiều đến thế, chỉ cần thuật tất cả những gì cô là .
Phần còn , tự khắc sẽ cấp của chúng cân nhắc, quyền biến.”
Hắn vốn xoa dịu bầu khí, bất kỳ quân nhân chính quy nào cái đại cục đều sẽ tiếp tục tranh cãi với .
Hạ Lê giống với quân nhân bình thường, câu của trực tiếp chọc cô nổi giận.
“Sao cơ? Nạn nhân còn phép lên tiếng ?
Hay là trói lên tàu, để dùng pháo nã hai tiếng đồng hồ thử xem ?
Đừng tát trúng thì đau là gì. Anh tài giỏi cân nhắc lợi hại, miệng lưỡi sắc sảo đến , thẳng với Mỹ, bảo họ điều thêm vài chiếc tàu chiến nữa đến đây để mà cân nhắc quyền biến ?
Anh tự thấy mặt lớn đến mức nào hả? Anh là một cán bộ ngoại giao Hoa Hạ mà giúp quốc gia khác chèn ép Hoa Hạ, là đang mong đợi khi dạo phố sẽ tình cờ gặp đặc vụ Mỹ, họ đưa thẳng biển, thuận tiện tàu chiến Mỹ cắm cờ nào đó tay "trượng nghĩa" ?”
Lời của Hạ Lê chẳng khác nào thẳng gã ngoại giao viên phản quốc.
Gã ngoại giao viên giận đến mức mặt đỏ bừng. Nếu lời truyền về Bộ Ngoại giao, chừng những ưa sẽ lợi dụng để công kích đến c.h.ế.t.
Hắn chỉ mũi Hạ Lê mắng: “Cô đừng quá đáng!”
Hạ Lê dang rộng hai chân, nguyên tại chỗ, hai tay thọc túi quần, khẽ hất cằm về phía : “Anh bước qua đây thử xem, dám động thủ với , xem đ.á.n.h c.h.ế.t .”
Lục Định Viễn cảm thấy câu vô cùng quen thuộc:…
Thấy gã ngoại giao viên thực sự sắp thiêu lao lửa, tự chuốc lấy họa, vội vàng tay cản gã đang mất trí, lượng sức .
Johnson ngờ rằng chuyến của họ chỉ là thăm dò, xem rốt cuộc chuyện kỳ quái xảy như thế nào. những gì họ thấy là cảnh “ Hoa Hạ đoàn kết chống kẻ ngoại bang” mà là gạt sang một bên, để cho Hoa Hạ tự đ.á.n.h loạn xạ.
Johnson cũng là xuất từ quân nhân, đương nhiên am hiểu khí chất của quân nhân.
Vị Hạ tiểu thư tuy hình mảnh dẻ, trông giống một phụ nữ vạm vỡ cơ bắp cuồn cuộn, nhưng những đường gân cơ mỏng manh cánh tay cô cho thấy cô sức mạnh và khả năng bùng nổ, tuyệt đối là qua rèn luyện.
Anh hề nghi ngờ gì. Nếu gã ngoại giao viên thực sự dám động thủ với Hạ tiểu thư, cô thể đ.á.n.h trọng thương.
Lợi dụng lúc đang nhốn nháo ồn ào, đưa mắt Hạ Lê, giọng điệu bình thản : “Chuyện liên quan đến quan hệ giữa hai nước, hy vọng thể thẩm vấn Hạ tiểu thư riêng.”
“Không !”
Gà Mái Leo Núi