THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 476: Đừng có gọi tao là chú, tao không có đứa cháu gái ăn nói vô phép như mày! ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:52:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lê suy nghĩ một lát, đưa một phương án khác: “Hay là chúng tiến hành cải tạo ngay tàu hiện , giữ nguyên đại thể kết cấu và khung sườn của nó? Cách là nâng cấp từ phiên bản 1.0 lên 2.0, mà là gia cố, chế tạo phiên bản tăng cường ngay mẫu tàu cũ. Điều thể giảm đáng kể chi phí đầu tư, rườm rà như cải tạo từ đầu, giống như cách cháu từng cải tạo ô tô đây. Còn về vấn đề tàu thuyền, khi về cháu sẽ chuyện thẳng thắn với Sư trưởng của . Chuyện lợi cho Binh đoàn Nam Đảo riêng và đất nước chung, cháu tin chắc ông sẽ đồng ý xem xét.”

Ngoại trừ Hạ Lê, tất cả trong căn phòng đều mấy tin tưởng khả năng . Đồ đạc của Nhà nước, cho dù là Sư trưởng Liễu cũng quyền tùy tiện mang cho ai dùng thì dùng. Hơn nữa, với công việc bí mật như của nhóm họ, chắc chắn là thể nào bản vẽ cấu tạo chi tiết bên trong tàu. Lại còn tháo tung để nghiên cứu tỉ mỉ. Rủi ro quá lớn. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, cả nhóm đều thể xử lý theo kỷ luật quân đội, thậm chí là lĩnh đạn.

Lưu Thiếu Anh nghĩ ngợi, : “Nếu cô thực sự thể xin một chiếc tàu, thể cung cấp hỗ trợ về mặt vũ khí. Việc tăng cường các hạt vi lượng (tăng cường sức công phá) lớn đến thì dám hứa, nhưng chắc chắn sẽ hư hỏng nó.” Ôn Thư Vũ cũng gật đầu: “Về mảng năng lượng, gần đây cũng vài ý tưởng mới mẻ, thể giúp cải tạo một chút. Tiểu Hạ, cô am tường sâu sắc về cơ khí, với khả năng của cả hai chúng thì chắc chắn sẽ khiến con tàu .” Tư Thu Vũ khẽ cúi đầu suy ngẫm, : “Vì chiến hạm thể đổi lớn, e rằng sở trường của dùng đến nhiều. nếu các cô bất kỳ khúc mắc nào về thiết kế cấu trúc chiến hạm, cứ việc hỏi , những thứ thì nắm khá rõ.”

… Cứ thế, mỗi một câu, nhưng trọng tâm luôn xoay quanh câu cửa miệng: “ cam đoan rằng khả năng hỏng con tàu .” Khiến Hạ Lê khỏi thở dài. Dù đây cũng là những nhân tài kiệt xuất trong đủ các lĩnh vực, nhưng mục tiêu cuối cùng chỉ là để hỏng tài sản công, chẳng lẽ thể chút hoài bão to lớn nào hơn ?

nghĩ kỹ thì cũng thể hiểu nỗi lo lắng của họ. Tài sản đều là của Nhà nước, nhỡ hỏng thì bán cả nhà cũng đền nổi. Song, Hạ Lê nghĩ như thế. Đã bắt tay , thì nhất thể trong điều kiện hiện . Mục đích ban đầu của cô khi cải tạo chiến hạm là để khi đụng độ với tàu chiến của các quốc gia khác biển, sẽ bao giờ chịu lép vế. Nếu chỉ vì giữ an mà cứ mãi bảo thủ, giảm bớt giá trị hỏa lực, thì chẳng khác nào hành động mắc sơ đẳng, bỏ gốc lấy ngọn. Hơn nữa, cô niềm tin tuyệt đối, cho dù hỏng, cô cũng cách để lắp ráp bộ chúng.

“Những điều đợi khi chúng xin tàu hãy tính. Trước hết, chúng cùng bàn bạc xem, nếu cải tạo một chiếc chiến hạm, ngoài bản con tàu và kinh phí thì còn cần thêm những gì. Đến lúc đó, cháu sẽ trình bày hết thảy với Thủ trưởng Liễu, nhỡ ông gật đầu cái rụp thì ?” Việc thỏa thuận, mặc cả dĩ nhiên bắt đầu từ việc hét giá cao ngất ngưởng mới hạ dần xuống. Nếu ngay từ đầu đưa mức giá tối thiểu, chắc chắn sẽ bao giờ đạt kết quả như ý .

Các cán bộ nghiên cứu khác trong phòng, tuy thấy ý tưởng của Hạ Lê phần viễn tưởng, phi thực tế, nhưng vẫn dập tắt tinh thần tiến thủ của trẻ. Họ đồng loạt xúm xít bên Hạ Lê, thảo luận về các yếu tố quan trọng để cấu thành một chiến hạm, cũng như những hạng mục cần bổ sung trong phiên bản cải tạo ở lĩnh vực chuyên môn của họ. Dù đều tin chắc khả năng Hạ Lê xin tàu là vô cùng thấp, nên dứt khoát gạt bỏ ràng buộc kinh tế, cứ mạnh dạn đưa những ý tưởng lớn nhất, tuyên bố đó chính là thành quả mỹ nhất mà họ thể đạt .

Tư Thu Vũ xong cũng cảm thấy hừng hực nhiệt huyết, ông bèn dùng tay vẽ thẳng lên mặt bàn hình dáng bên ngoài của một chiếc chiến hạm Kiểu 62, cùng với cấu trúc bên trong và các đặc tính chủ chốt mà ông nắm rõ. Trong phòng là những tay chuyên môn lão luyện trong các lĩnh vực, khi gò bó bởi vấn đề kinh phí và vật liệu, óc sáng tạo của họ càng dịp bùng nổ. Khi nhắc đến những giới hạn thực tế, họ khỏi thở dài: Thật đáng tiếc, hiện tại vẫn thể thực hiện .

Gà Mái Leo Núi

Hạ Lê cạnh bàn, hai tay chống lên mặt phẳng, lẳng lặng lắng cuộc tranh luận sôi nổi của những vị tiền bối , trong lòng thầm cảm thán. Quả nhiên hổ danh là những bộ óc đỉnh cao trong lĩnh vực. Những ý tưởng , cái thực sự hiện thực hóa trong tương lai; cái, thậm chí ở thế giới vẫn còn đang nghiên cứu. Điều đó đủ để thấy những đề án của họ thời đại đến mức nào. Thế nhưng, thực tế, đất nước trong gần hai mươi năm đạt những thành quả mà họ thảo luận. Cô rõ là do những gặp biến cố gì, là do kỹ thuật luôn kiềm chế. Tuy nhiên, những ý tưởng mang cho cô nguồn cảm hứng lớn lao. Những thứ tối tân hiện tại thể , thì đành dùng phiên bản cấu hình thấp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-476-dung-co-goi-tao-la-chu-tao-khong-co-dua-chau-gai-an-noi-vo-phep-nhu-may.html.]

Hạ Lê ở Phòng Nghiên cứu Hai cùng với các cán bộ nghiên cứu mải mê thảo luận suốt hơn ba tiếng đồng hồ, lúc mới miễn cưỡng về đơn vị. Sáng hôm , ánh dương chan hòa, tiếng kèn báo thức vang vọng cất lên. Hạ Kiến Quốc sẵn cửa phòng con gái, giơ tay định gõ thì cánh cửa đột nhiên bật mở.

Ông con gái ăn mặc chỉnh tề, gọn gàng, khác với bộ dạng lười biếng, ỉ eo thường ngày, kinh ngạc hỏi: “Ủa? Sao hôm nay con dậy sớm ?” Hạ Lê:… Hạ Lê im lặng hai giây, hỏi một cách khó hiểu: “Không kèn báo thức thổi ? Hôm nay con mà bố.” Hạ Kiến Quốc: … Cái ngày đầu tiên nhận công tác con còn dậy sớm như thế , con lấy cái vẻ lý lẽ đương nhiên đó ? “Tốt lắm, cứ tiếp tục phát huy.”

Hạ Lê gật đầu một cách giả vờ ngoan ngoãn, chiều để ý đến lời ông , nhưng trong lòng âm thầm lẩm bẩm: Nếu con mà ngày nào cũng chạy đến tìm Sư trưởng Liễu, con sợ ông cũng sẽ lên cơn đau tim như bố mất.

Lúc Hạ Lê đang đ.á.n.h răng rửa mặt, cô thấy bố bàn bạc, bảo rằng tối nay cần chuẩn cơm cho ông, vì Thủ trưởng Liễu mời ông uống rượu. Hạ Lê:… Cô cảm giác đây là điềm lành. Hay là cô nên hoãn chuyện xin quân hạm đến ngày mai? Để tránh tối nay lão Hạ trở về lôi cô tính sổ. Thủ trưởng Liễu dù lắm mưu nhiều kế đến mấy, cũng thể liên tiếp hai ngày kéo bố cô uống rượu chứ?

Hạ Lê chần chừ chỉ hai giây, cuối cùng, giữa phương án “ngày mai ngủ nướng” và phương án “ bố đ.á.n.h một trận, nhưng chắc chắn là ông đ.á.n.h trúng nổi” thì cô dứt khoát chọn vế . Phú quý thường kèm với hiểm nguy, lỡ Thủ trưởng Liễu vì cảm kích mà cho cô nghỉ thêm mấy ngày nghỉ phép lương thì ?

Cuối cùng, Hạ Lê khỏi nhà lời dặn dò chân tình, thấm thía của cha già “ hiểu rõ kỷ luật, nghiêm khắc với bản ”, và cô dứt khoát chọn những chuyện xem thường kỷ luật. Cô chỉ tùy tiện giao cho trung đội Bốn nhiệm vụ chạy vài vòng quanh sân, thẳng đến văn phòng Thủ trưởng Liễu.

Thủ trưởng Liễu lúc đang cắm đầu xử lý công văn trong văn phòng. Mới sáng sớm thấy Hạ Lê toe toét bước , ông lập tức cảm thấy hôm nay lẽ sẽ là một ngày khó khăn. Con nhóc lúc mặt mũi nghiêm trọng thì may chuyện gì lớn, chứ hễ lên là y như rằng gây chuyện phiền não cho khác. Quả nhiên, câu đầu tiên Hạ Lê khi bước là: “Chú Liễu, chú phân bổ chiếc chiến đỉnh Kiểu 62 đó cho trung đội chúng cháu nhé?” Thủ trưởng Liễu: … Đừng gọi tao là chú, tao đứa cháu gái ăn vô phép như mày!

Thích 'Thập niên sáu mươi: Sĩ quan mặt lạnh đại lão khoa học kỹ thuật nắm thóp' mời sưu tầm: (Gà Mái Leo Núi Web Monkeyd) 'Thập niên sáu mươi: Sĩ quan mặt lạnh đại lão khoa học kỹ thuật nắm thóp' Mạng tiểu thuyết Thư Hải Các cập nhật với tốc độ nhanh nhất.

 

Loading...