THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 524: Sao cái chảo này của cô lại lớn hơn cái cho tôi? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-20 01:16:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Đại Bảo: ... Dù trong lòng cảm động, nhưng điều nó lo lắng là phát hiện khi tàu nhổ neo ? Điều nó lo lắng rõ ràng là cô út sẽ cấp khiển trách mà!

Trên boong tàu, gió biển thổi hiu hiu. Hạ Lê dựa vách tàu, kiên nhẫn chờ đợi những khác. Mái tóc cô làn gió biển nhẹ nhàng luồn qua, cả toát lên vẻ mệt mỏi.

Chỉ một lát , từ xa thấy những chấm xanh lá (quân phục) nhỏ từ sân nhà máy đóng tàu đang tiến dần về phía . Số lượng đông đảo, giống chỉ một đơn vị của họ, mà ít nhất đông hơn gần nửa đội hình.

Hạ Lê: ... Cứ tạm tính mỗi nặng bảy mươi lăm ký, tám là hơn nửa tấn. Họ nghĩ đến việc chiếc tàu cô chế tạo, khi kéo theo nhiều tải trọng như thì tốc độ sẽ ảnh hưởng ?

Thiếu tướng Liễu thấy Hạ Lê mặt, khẽ gật đầu, thầm nghĩ cô đến sớm như chắc là do hồi hộp về chuyến thử nghiệm chiếc chiến hạm do chính thiết kế. Ông khẽ gật đầu với cô, giọng an ủi: "Tổ chức tin tưởng cô, đừng quá lo lắng."

Hạ Lê: ...? Cô lúc chỉ lo lắng đứa cháu trai sẽ phát hiện và đuổi xuống tàu, hoặc cha cô sẽ từ đại viện sát phạt đến đây. Thiếu tướng Liễu bảo cô đừng lo lắng, ý là cần lo lắng về điều nào cơ chứ?

Hạ Lê luôn giữ quan điểm rằng, những lời của lớn tuổi , cứ gật đầu theo là , còn việc thật sự lọt tai thì chẳng quan trọng.

Cô cũng chẳng mấy bận tâm đến bảy tám đột nhiên xuất hiện , gật đầu : "Mọi đến đông đủ ? Chúng khơi thôi."

Thiếu tướng Liễu ngờ cô vẻ gấp gáp như thế. Đợi tất cả lên tàu, ông gật đầu: "Được."

Hạ Lê nhận lời đồng ý, lập tức hiệu lệnh cho cấp của vị trí. Cô sang Triệu Cường dặn dò: "Anh dẫn các vị thủ trưởng nghỉ ngơi . Chúng sẽ xuất phát ngay bây giờ."

Triệu Cường nghiêm, kính cẩn chào: "Rõ!"

Khóe miệng của mấy vị lãnh đạo quân khu cùng Thiếu tướng Liễu khẽ co giật. Cô gái quả thật y như lời Thiếu tướng Liễu , chỉ chú trọng thứ và thứ quan tâm, còn những thứ khác thì để tâm.

Mấy vị đại thủ trưởng thể nắm quyền ở bất kỳ quân khu nào đang sừng sững tại đây, mà cô thật sự chẳng thèm liếc lấy một !

Chiếc quân hạm mang tên "Tiểu Bạch" nhanh chóng nhổ neo, xuất phát khi những khách tham quan kịp đến phòng nghỉ. Đoàn thậm chí còn kịp ngang qua khu bếp, nên đương nhiên thể nào thấy Hạ Đại Bảo đang lén lút trốn gầm tủ.

Chiến hạm nhanh chóng rời khỏi nhà máy đóng tàu, lâu hội quân với hơn mười chiếc tàu khác ngoài biển, cùng tiến khu vực biển sâu hơn.

Hạ Lê mười mấy chiếc tàu kèm , họ đến để bảo vệ và hộ tống, cô hít một thật sâu, cảm thấy đau đầu.

Thấy tàu chạy ngày càng xa đất liền, cô dứt khoát thèm để ý đến đội hộ tống nữa, thong thả về phía nhà bếp, lôi đứa cháu trai ngắm biển xanh bao la.

Dù là Liêu Thành Đông Bắc đều là khu vực nội địa, thằng bé cho đến giờ vẫn là một "vịt cạn" chính hiệu, lẽ còn từng thấy đại dương cách xa đất liền đến nhường .

Cô đang về phía nhà bếp thì thấy những đáng lẽ ở trong phòng nghỉ hề ở đó. Họ đồng loạt ngửa mặt lên, thẳng tắp boong tàu, cứng đờ như thể rễ cây cắm xuống đất.

Hạ Lê theo ánh mắt của họ, liền thấy cái "chảo trắng khổng lồ" đặt khoang tàu. Cô bước đến, thản nhiên giới thiệu: "Đây chính là ăng-ten radar trang quân hạm."

Mấy vị lãnh đạo quân khu đều thấy hai chiếc ăng-ten radar đây của Hạ Lê, và cũng thử nghiệm chúng. Đương nhiên họ chiếc "chảo lớn" đặt khoang tàu , dù trông vẻ " mắt" hơn những radar phòng khác, thì nó vẫn là radar.

vấn đề là, thông thường thì nhà khoa học nào dâng nộp hàng kém chất lượng hơn cho cấp , lén lút giữ cái nhất, nhét chiếc tàu của riêng ?!

Thiếu tướng Liễu nét mặt đầy vẻ kỳ quái Hạ Lê, giọng mang theo chút bóng gió mà ngay cả chính ông cũng nhận : "Sao cảm thấy cái chảo của cô lớn hơn hai cái cô đưa cho thế? Ít nhất cũng gấp bốn, năm chứ?"

Hạ Lê trả lời một cách thẳng thừng: "Ăng-ten của là đặc biệt đặt riêng ở xưởng đóng tàu, đương nhiên lớn hơn hai cái của thủ trưởng. Thủ trưởng chỉ cấp cho bấy nhiêu kinh phí, đủ tiền để chế tạo radar lớn đến thế cho thủ trưởng ?"

Tuy nhà máy đóng tàu thể chế tạo chiếc "chảo" miễn phí cho cô, nhưng nhiều bộ phận, linh kiện mà nhà máy đều là do phòng nghiên cứu của họ tự bỏ tiền túi mua đấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-524-sao-cai-chao-nay-cua-co-lai-lon-hon-cai-cho-toi.html.]

Thiếu tướng Liễu nhớ khoản kinh phí mà phê duyệt, nhất thời nghẹn lời. Ông chỉ tay chiếc ăng-ten lớn: "Thế còn hiệu suất của cái thì ?"

Hạ Lê: "Khoảng cách chính xác thể đạt tới ba nghìn ki-lô-mét, ngang bằng với radar phòng tiên tiến nhất hiện nay của Mỹ."

Lần trở về, cô rút kinh nghiệm sâu sắc. Để gây trò , cô hỏi han cặn kẽ về trình độ radar của các nước thế giới.

Bây giờ cô vung "cần câu" cũng tự tin hơn hẳn. Nghe thấy con , mấy vị lãnh đạo tại đây đều giấu nổi sự kích động.

kích động khẽ thốt lên: "Thật sự thể đạt tới ba nghìn ki-lô-mét ? Thế chẳng là công nghệ của chúng mạnh hơn cả bọn Nhật Bản ?"

Hoa Hạ và Nhật Bản là mối thù truyền kiếp. Nghe công nghệ vượt trội hơn Nhật Bản, ai ở đây là cảm thấy kích động.

Hạ Lê hề che giấu, cô lén lút bắt đầu đưa điều kiện: "Nếu các vị những trang với hiệu suất hơn nữa, thì hãy tìm cho những thể nghiên cứu và chế tạo chip bán dẫn. Các loại bảng mạch điện t.ử thông thường còn đáp ứng yêu cầu về "trí tuệ hóa" hiện nay nữa."

Bây giờ cô nhiều thứ chế tạo. Chưa cần đến việc lắp đặt trạm phát sóng điện thoại di động phủ khắp Hoa Hạ, nhưng ít nhất cũng một chiếc máy tính chứ?

Mặc dù trong gian trữ vật của cô điện thoại và máy tính, nhưng mạng lưới thì mà lên mạng ? Ngày nào cũng sống cứ như nguyên thủy .

Sau khi hiểu rõ khái niệm về chip, Thiếu tướng Liễu tuy mưu tính nhỏ trong lòng Hạ Lê, nhưng ông tán thành với đề xuất của cô.

Ông nghiến răng: " sẽ để mắt tìm cho cô." Đã một nhà nghiên cứu tài giỏi như trong tay, thể để cô cản trở về mặt "nhân lực", ngoài chuyện kinh phí. Dù "đập nồi bán sắt", ông cũng kiếm một như cho cô!

Một vị quân quan bên cạnh ông, hiểu sâu hơn về nghiên cứu khoa học, lắc đầu: "Hiện nay, Hoa Hạ tuy cũng đang nghiên cứu về chip, nhưng khả năng sản xuất độc lập. Chip chủ yếu nhập khẩu từ các nước Âu Mỹ.

Trừ khi Mỹ hoặc Liên Xô sẵn lòng chi viện, chứ tìm nhà nghiên cứu chuyên sâu như ở Hoa Hạ thì gần như là điều thể."

Tất cả ở đây đều rõ những lời chỉ mang tính tham khảo. Dù thì Hoa Hạ và Mỹ đang ở thế đối đầu, quan hệ với Liên Xô cũng dần trở nên .

Gà Mái Leo Núi

Liên Xô rút hết cố vấn và viện trợ khỏi Hoa Hạ từ lâu , họ thể điều động nhân tài quan trọng như sang giúp ? Rốt cuộc thì, vấn đề đều quy về cái nghèo mà cả.

Đoàn trưởng Bạch khẽ ho một tiếng, phá vỡ bầu khí ngại ngùng do "tiền bạc" – cái gốc của sự khó khăn – gây .

"Tiểu Hạ , mấy vị đều là các thủ trưởng, lãnh đạo cấp cao của quân khu chúng . giới thiệu sơ qua để cô nhé."

Nói xong, ông cứ như đang dắt con chúc Tết đầu năm, lượt giới thiệu danh tính của các vị thủ trưởng quân khu cho Hạ Lê.

Hạ Lê lễ nghĩa. Người giữ thái độ với cô, cô cũng chẳng việc gì đối đầu với họ.

Theo lời giới thiệu của Đoàn trưởng Bạch, cô lượt chào hỏi họ, đồng thời ghi nhớ diện mạo cùng chức trách của từng vị trong lòng.

Những mời lên chiếc quân hạm , tuyệt đối đều là những ủng hộ trung thành của Thiếu tướng Liễu. Sau , lỡ như Thiếu tướng Liễu còn ở trong quân đoàn, cô vẫn thể tìm đến họ để nhờ giúp đỡ.

Đoàn trưởng Bạch giới thiệu xong, tiếp tục với Hạ Lê: "Giờ thì, cô dẫn chúng tham quan chiếc tàu , để chúng thể tận mắt xem nó xuất sắc đến mức nào."

Hạ Lê gật đầu, dẫn lượt tham quan từng ngóc ngách của chiếc "Tiểu Bạch Hào".

Khi Hạ Lê giới thiệu về các loại vũ khí và hiệu suất vận hành của chiếc tàu , đều vô cùng kích động, hận thể khai hỏa thử vài phát ngay lập tức.

khi Hạ Lê dẫn họ tham quan hết lượt, vẻ mặt của dần trở nên vô cùng kỳ quái.

 

Loading...