THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 584: Dù đã có lương tri, tên hỗn xược vẫn là tên hỗn xược ---

Cập nhật lúc: 2025-12-20 01:17:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Định Viễn đến để mang cơm.

Anh nghĩ rằng dựa theo thời gian biểu việc và nghỉ ngơi thất thường của cô gái nhỏ khi sửa máy tính, cô mới tỉnh dậy, nên mới đặc biệt xin nghỉ phép đến đây đưa cơm.

Thế nhưng ngờ rằng, đến bệnh viện thấy bác sĩ chẩn đoán viện ít nhất hai ngày để theo dõi, lúc đang xách túi đồ nhẹ tênh, vác ba lô đằng lưng, tinh thần cực kỳ , hớn hở bước ngoài.

Lục Định Viễn nhớ yêu cầu Hạ Lê đưa lúc rời hôm qua, sinh một loại cảm giác khó hiểu, rằng cô gái nhỏ lẽ đang về doanh trại buổi huấn luyện tối, để bỏ lỡ cảnh chịu phạt chạy bộ.

Anh nhắc đến chuyện đưa cơm, mà chủ động : " lái xe tới. Hay cô đợi ở bệnh viện một lát, lát nữa sẽ lái xe đến đón cô."

Lái xe chỉ mất hơn mười phút, nhưng nếu bộ về thì mất hơn nửa tiếng, lỡ cảm nặng hơn thì .

Hạ Lê nhất thiết xe. Cô bảo Lý Khánh Nam vẽ bản đồ đường , nếu Lục Định Viễn đến, lẽ lát nữa cô tự chạy về đơn vị .

"Không cần , bộ về là ."

Lục Định Viễn: ...

Thấy cô lời khuyên, cũng chẳng còn cách nào khác. Anh nghĩ một lát, mở túi vải đang ôm trong tay, lấy hộp cơm nhôm , đưa miếng vải ni lông màu xanh đậm dùng để bọc hộp cơm cho Hạ Lê.

Anh thành thật: "Quấn lên đầu , tránh để gió lạnh lùa."

Hạ Lê: !!!

Hạ Lê miếng vải ni lông vuông vắn trong tay Lục Định Viễn, cô lập tức nhớ đến những phụ nữ trong thời đại thường quấn loại vải vuông lên đầu khi về nhà đẻ. Đặc biệt là cái màu sắc khó tả , vẻ mặt cô dần trở nên kinh hãi.

Cô nhanh chóng lùi một bước, ý từ chối thể hiện rõ ràng.

Giọng điệu cô kiên định từng thấy, chính trực từ chối: "Không cần , giữ mà dùng!"

Lục Định Viễn: ... Một đàn ông to lớn như quấn khăn trùm đầu chứ?

Anh bất đắc dĩ : "Vậy cô tạm thời đợi ở đại sảnh một lát."

Nói , sải bước khu nội trú. Một lát , bước xuống lầu, tay cầm chiếc mũ quân đội. Anh đến mặt Hạ Lê và đưa cho cô.

"Cứ đội tạm , ngày mai sẽ trả ."

Hạ Lê cảm thấy cần đội mấy thứ , nhưng thấy ánh mắt Lục Định Viễn như thể sợ cô đổ bệnh, c.h.ế.t ngay lập tức, cô đành đội chiếc mũ lên đầu.

Gà Mái Leo Núi

"Được, cảm ơn ."

Lục Định Viễn nhận lấy chiếc ba lô từ tay Hạ Lê, thêm gì nữa, dẫn cô về.

Tốc độ bộ của quân nhân vốn nhanh hơn thường nhiều, đặc biệt chân Lục Định Viễn còn dài, bộ còn nhanh hơn cả những quân nhân bình thường.

Ban đầu còn cố gắng chậm , chiếu cố cô gái đang bệnh.

Thế nhưng đó phát hiện, thể chất cô gái nhỏ quả thực là trời ưu ái.

Ngày hôm qua chịu khổ như , hôm nay chạy như bay, ý khác chiếu cố .

Cứ như , hai chạy thẳng về đơn vị với tốc độ cực nhanh.

Lục Định Viễn Hạ Lê chạy hơn hai mươi phút mà mặt đỏ, thở loạn, vẻ mặt nghiêm nghị trầm giọng hỏi: "Hoàn khỏi ?"

Hạ Lê cảm thấy câu hỏi của Lục Định Viễn chút kỳ lạ, nhưng vẫn trả lời đúng sự thật: "Khỏi ."

Lục Định Viễn mặt lạnh tanh gật đầu, vẻ mặt lập tức trở nên u ám: "Nếu khỏi , thì theo đến văn phòng một chuyến."

Hạ Lê: ...

Khí thế " nhất định sẽ tính sổ với cô" tỏa từ Lục Định Viễn khiến Hạ Lê lập tức rơi im lặng.

Bây giờ cô đổi ý khỏi, cần về nghỉ ngơi thêm vài ngày, liệu còn kịp ?

Sự thật chứng minh, quen thói nhanh mồm nhanh miệng thì ngay cả cơ hội để rút lời cũng kịp.

Thế là Hạ Lê Lục Định Viễn gọi đến văn phòng , huấn thị ròng rã cả một buổi chiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-584-du-da-co-luong-tri-ten-hon-xuoc-van-la-ten-hon-xuoc.html.]

Mặc dù cô lọt tai tai , nhưng những lời lặp lặp về việc đặt sự an của bản lên hàng đầu cũng đủ khiến tai cô ù .

Khác với những đôi bên cãi vã ầm ĩ đây, Hạ Lê im lặng suốt cả buổi, chỉ hỏi Lục Định Viễn một câu cuối cùng: "Nếu , lúc đó tay giúp đỡ, những đồng chí quân nhân c.h.ế.t , thực sự cảm thấy c.ắ.n rứt lương tâm ?"

Việc chẳng liên quan gì đến tình yêu với đất nước, cũng liên quan đến sự hi sinh mù quáng. Khi khả năng, việc tiến lên giúp đỡ gặp khó khăn chỉ là lương tri cơ bản nhất của con .

Nếu đời , thấy gặp nạn mà ai cũng dửng dưng tay, thì đến một ngày chính bản gặp khó khăn, cũng sẽ ai cứu giúp.

Một thế giới như mới là đáng buồn nhất.

Ít nhất, thể điều đó.

Lục Định Viễn rơi im lặng ngắn ngủi. Nghe những lời của Hạ Lê, xúc động là điều thể.

Một kẻ bướng bỉnh, ngoài mặt tỏ vẻ bất cần đời, nhưng thực mang trong một trái tim chính trực và tấm lòng nhân ái.

Đó là một sức hút cá nhân đầy mâu thuẫn.

Đây lẽ là lý do, dù Hạ Lê gây bao nhiêu rắc rối, vẫn vận dụng mối quan hệ của để thu dọn đống hỗn độn đó.

Sau một lúc, ánh mắt nghiêm nghị của Lục Định Viễn thẳng Hạ Lê. Anh trả lời với vẻ mặt nghiêm túc: "Nếu là , sẽ giúp.

em thì .

Đừng vội phủ nhận lời , hãy hết.

Nếu những đóng góp xuất sắc của Vương lão, Tiền lão, Đặng lão trong nghiên cứu b.o.m nguyên tử, Trung Hoa ngày nay vẫn mối đe dọa của các quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân đó.

Người Mỹ từng , một Tiền Học Sâm giá trị bằng năm sư đoàn. Nếu ông nghiên cứu tổ hợp hai loại b.o.m hạt nhân và tên lửa, Trung Hoa chúng sẽ thể ngẩng cao đầu.

Giá trị xã hội của mỗi vốn hề ngang bằng .

Hạ Lê, thừa nhận năng lực tác chiến đơn lẻ của em mạnh, cũng thừa nhận em khả năng phản ứng và tố chất quân sự thuộc hàng đầu chỉ ở Nam Đảo, mà lẽ là bộ quân khu.

thấy em, thể trở thành năm sư đoàn trong tương lai, thậm chí là sức mạnh quân sự lớn hơn thế, sớm biến mất âm mưu của kẻ khác chỉ vì những xung đột nhỏ nhặt.

Mặc dù chúng cố gắng hết sức che giấu phận của em, nhưng ai thể đảm bảo danh tính của em sẽ lộ mãi mãi.

Nếu một ngày nào đó gặp chuyện tương tự, là một cái bẫy do đặc vụ địch hoặc thế lực nước ngoài giăng , chỉ nhằm mục đích loại bỏ em khỏi thế giới , kẻ tâm còn em thì vô tâm, đến lúc đó em sẽ đối phó thế nào?

Đấu tranh chính trị bao giờ đơn thuần như việc mấy đứa trẻ trong sân đấu tranh giành lãnh địa.

Phòng ngừa luôn hơn là sa hiểm cảnh mà gì."

Lần , đến lượt Hạ Lê im lặng.

Phải mất một lúc lâu, cô mới đột ngột hỏi một câu: "Những công tác chính trị các , lòng sắt đá đến ?"

Nói , cô ngẩng cao đầu, ánh mắt sắc lẹm hề né tránh Lục Định Viễn, khóe môi bên nhếch lên, khí thế kiêu căng và ngang ngược: "Đời chỉ sống một , vỏn vẹn mấy chục năm mà cứ lo lo , thì cuộc đời hề thoải mái sống còn ý nghĩa gì nữa?

thể chống đỡ năm sư đoàn, lẽ nào nghĩ rằng thực lực hiện tại của cũng hề yếu?

Hay là tìm ba sư đoàn lính đến đây, đấu với họ xem ?"

Nam Đảo, Đông Bắc, Liêu Thành, đủ ba sư đoàn, giờ chỉ xem Lục Định Viễn đủ quan hệ để mời họ tham chiến thôi.

Bảo vệ mạng sống của bản thì thành vấn đề, nhưng bắt cô co rút sống yên ...

Miễn bàn!

Cùng lắm thì về chú ý hơn một chút thôi.

Lục Định Viễn thấy yêu cầu vô lý : ...

Anh nên , dù chút lương tri, kẻ bướng bỉnh vẫn là kẻ bướng bỉnh, bản chất hề đổi.

Thích Thập Niên 60: Quân Quan Lãnh Lùng Bị Đại Lão Nghiên Cứu Khoa Học Nắm Thóp, mời các đồng chí theo dõi tiếp Thư Hải Các Tiểu Thuyết, tốc độ cập nhật nhanh nhất mạng.

 

Loading...