THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 587: Hạ Lê: Con trai cậu nuôi không uổng, kéo cả hai chúng ta vào đây rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-12-20 01:17:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại Hắc đầu về hướng cái chậu cơm của "bay ". Mặc dù khuôn mặt đầy lông đen lẽ thể hiện cảm xúc, nhưng nó thể hiện rõ sự giằng co .

Chân bước sang trái một chút, sang một chút, lặp lặp nhiều , thể quyết định chạy về hướng nào.

Trong lúc nó đang băn khoăn, nó thấy mấy mặc tạp dề trắng, tay cầm cái chậu cơm của nó chạy từ xa đến.

Mắt Đại Hắc sáng rực, còn do dự nữa, vẫy đuôi chạy tới.

Chậu cơm mang về, nó thể cầm chậu cơm tìm bố để đòi hai cục xương .

Mấy lính trong bếp ăn tập thể nhặt cái "chậu sắt" là hung khí, nhanh chóng đuổi ngoài. Không ngoài dự đoán, hậu viện trống trơn, những kẻ gây rối đều cao chạy xa bay, khiến tức điên.

Bếp trưởng gầm lên giận dữ: "Mấy thằng nhóc thối , cả cửa sổ bếp ăn tập thể mà cũng dám đập vỡ!

Đừng để bắt , nếu đừng hòng cơm mà ăn!"

Đang lúc bực , cảm thấy hôm nay bắt ai, thì thấy một con ch.ó đen to lớn nhanh chóng vẫy đuôi, hớn hở chạy đến bên cạnh , ngoạm lấy cái chậu sắt trong tay .

Bếp trưởng: ...?

Chó lông đỏ, bộ quân khu chỉ duy nhất một con.

Bếp trưởng nở nụ phần nham hiểm với Đại Hắc, xoa cổ nó, vui vẻ : "Đại Hắc , cái chậu sắt là của mày ?"

Mặc dù Đại Hắc thông minh hơn ch.ó bình thường, nhưng dù nó cũng hiểu những mưu mẹo của con , càng hiểu thế nào là " nhe răng nham hiểm".

Nó chỉ thấy con đang với , nghĩ rằng đang những lời .

Nó lập tức thành thật: "Gâu!" một tiếng.

Vẻ mặt Bếp trưởng càng trở nên nham hiểm hơn: "Lý Khánh Nam, thằng ranh con, lắm!"

Đại Hắc, tưởng rằng chủ nhân khen ngợi, "Gâu!" thêm một tiếng.

Thế là, Đại Hắc cùng với tang vật là cái chậu sắt, Bếp trưởng trực tiếp đưa đến văn phòng của Trịnh Đoàn trưởng - cấp trực tiếp của Lý Khánh Nam.

Khoảng hai mươi phút , Lý Khánh Nam và Hạ Lê đều mặt đầy đủ trong văn phòng Đoàn trưởng.

Khoảng hơn mười phút nữa, Lục Định Viễn đang huấn luyện binh lính thao trường, vẻ mặt nghiêm nghị như một vị Hắc Sát Thần.

Một lính trẻ chạy nhanh từ tòa nhà văn phòng đến, chào : "Đồng chí Lục, Trịnh Đoàn trưởng mời đồng chí qua đây một chuyến."

Lục Định Viễn nhíu mày.

Họ đến Đông Bắc để huấn luyện chống rét, chỉ còn vài ngày nữa là đến cuộc tổng duyệt quân sự lớn, những cuộc huấn luyện đó vốn can thiệp lẫn . Tại tìm ?

Hơn nữa, Trịnh Đoàn trưởng cấp đó, tìm lẽ tìm đến Bạch Đoàn trưởng của chúng mới chứ?

Gà Mái Leo Núi

Nghĩ là , nhưng vẫn cho những khác tiếp tục huấn luyện, còn bản theo lính trẻ.

"Đi thôi, là chuyện gì ?"

Người lính trẻ thật thà: "Nghe là đồng chí Hạ Lê ở đơn vị của đồng chí và đồng chí Lý Khánh Nam ở Nhị Doanh của chúng , dùng pháo vỡ kính cửa sổ bếp ăn tập thể, nên Đoàn trưởng cho mời doanh trưởng của hai đồng chí đến nhận ."

Lục Định Viễn: ...

Không khỏi doanh trại mà cô vẫn nghĩ cách gây họa ? Nhiều nơi đốt pháo thế cô , cứ nhất thiết nổ kính cửa sổ bếp ăn tập thể là thế nào!?

May mà hỏi nguyên nhân khi cách xa đội ngũ của một đoạn, chứ cứ ba bữa nửa tháng gọi đến "vì lũ ranh con gây họa" như thế , thật sự chịu nổi cái sự mất mặt nữa!

Khi Lục Định Viễn tới văn phòng Đoàn trưởng Trịnh, thấy Đoàn trưởng Trịnh đang bàn việc, thoải mái dựa lưng ghế nhâm nhi chén nóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-587-ha-le-con-trai-cau-nuoi-khong-uong-keo-ca-hai-chung-ta-vao-day-roi.html.]

Hai bên mép bàn, Hạ Lê và Lý Khánh Nam đang ngoan ngoãn rạp xuống kiểm điểm, trông chẳng khác nào học sinh tiểu học đang chép phạt, vẻ mặt vô cùng điều.

Còn Quỳ Lão Lục – doanh trưởng của Lý Khánh Nam – lúc đang bên cạnh bàn việc của Đoàn trưởng, cúi đầu rũ mắt trình bày lý do quản lý lính tráng chặt chẽ.

Lục Định Viễn: …

Anh sắp gì tiếp theo.

Buổi chiều hôm đó là một buổi chiều khiến Lục Định Viễn, Hạ Lê, Quỳ Lão Lục và Lý Khánh Nam khắc cốt ghi tâm suốt đời.

Hạ Lê và Lý Khánh Nam kiểm điểm ròng rã hơn sáu tiếng đồng hồ, đến nỗi khớp ngón tay đều mỏi nhừ.

Lục Định Viễn và Quỳ Lão Lục thì đầu tiên là tự bản kiểm điểm cho , đó đó mắng vì lính tráng do quản lý là "cái gai trong mắt" , tiếp theo là truyền thụ kinh nghiệm đối phó với những đứa cứng đầu như thế nào.

Đoàn trưởng Trịnh xuất là Chính ủy, vốn thích công tác giáo d.ụ.c tư tưởng, nên cứ bắt đầu uốn nắn, thì ông cứ mãi dừng.

Hơn nữa, lời ông đều lý lẽ rõ ràng, phản bác cũng thể phản bác , huống hồ mỗi trong họ đều một "cái gai" trong doanh trại của , cãi cũng chẳng nên cãi từ .

Mãi cho đến lúc gần tới giờ khai mạc Lễ Tuyên dương công trạng, Đoàn trưởng Trịnh đến khô cả cổ họng mới chịu tha cho mấy .

Ông Hạ Lê và Lý Khánh Nam với vẻ mặt đầy nuối tiếc.

Giọng điệu ôn hòa: "Nếu là binh sĩ bình thường thì gì, nhưng hai đồng chí đây đều là những chiến sĩ ưu tú, vì bảo vệ Tổ quốc, vì sự vẹn lãnh thổ mà ngại đổ m.á.u hy sinh. Nhìn hai tự sa sút như thế , trong lòng cảm thấy đau đớn vô cùng.

Cái già của , còn thể ở vị trí bao lâu nữa? Ước nguyện duy nhất là thấy những thanh niên tiền đồ rộng mở như các , thể phát huy tài năng mặt trận của đất nước.

Các chính là cột trụ tương lai của Tổ quốc, là những tài giỏi nổi bật trong vô quân nhân.

Các xem, khi đ.á.n.h với bọn Gấu Nga thì các dũng mãnh như thế, thể tự kiềm chế một chút?

Theo ..."

Đoàn trưởng Trịnh răn đe động viên, lời lẽ cứ thao thao bất tuyệt, quên vẽ viễn cảnh tươi sáng cho tương lai.

Những lời biểu dương khiến Lý Khánh Nam bỗng chốc dâng lên một luồng hào khí hùng dũng, thầm nghĩ: " đúng đúng, Đoàn trưởng đúng! Người tài giỏi mà Đoàn trưởng chính là đây! Sao Đoàn trưởng hiểu đến thế chứ!? Sau nhất định sẽ việc chăm chỉ, tuyệt đối mất mặt danh tiếng của !" Toàn phấn khích vô cùng, chỉ hận thể lập tức xông pha trận vì Tổ quốc.

Hạ Lê bên cạnh, cúi đầu vẻ ngoan ngoãn. Vốn là đến từ thời đại "bánh vẽ" (lời hứa hão) nhan nhản, cô đối với chiếc bánh mà Đoàn trưởng Trịnh dày công trao tặng, cô dường như đứt tín hiệu, kiên quyết đón nhận.

Đoàn trưởng Trịnh liếc biểu hiện của hai đứa trẻ, ánh mắt cuối cùng dừng Hạ Lê trông vẻ ngoan ngoãn hơn, trong lòng khẽ "chậc" một tiếng.

Xem chiến sĩ của đơn vị bạn khó quản hơn cả lính nhà !

Với thủ tài giỏi như thế , nhất định mài giũa tính cách cho thật , nếu thì đáng tiếc lắm.

"Được , đến giờ khai mạc Lễ Tuyên dương . Tối nay hai đều là nhân vật chính, mau !"

Hạ Lê và Lý Khánh Nam lập tức đồng thanh đáp lời, giao nộp bản kiểm điểm, đó chuồn nhanh hơn cả chạy loạn.

Đoàn trưởng Trịnh phì trong lòng. Lần đầu tiên ông thấy cảnh lính xong kiểm điểm vội vã lên bục nhận công trạng.

Ông cúi đầu lướt qua hai bản kiểm điểm "giống hệt và dài dòng vô nghĩa", khóe miệng giật giật, hai vị doanh trưởng với ánh mắt đầy bất mãn.

Rốt cuộc là cấp kiểu gì mà thể dạy dỗ tân binh nông nỗi ? Bản kiểm điểm khuôn mẫu thống nhất ?

Sao mà thấy khó chịu hết sức ?!

Quỳ Lão Lục: …

Lục Định Viễn: …

 

Loading...