THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 626: Sự thật không thể chối bỏ, anh đã yêu cái tên khốn kiếp đáng ghét đó ---

Cập nhật lúc: 2025-12-20 01:18:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ầm!”

“Tách!”

Pháo hoa nở rộ bầu trời, nhân dân cả nước hân hoan đón chào Tết Nguyên đán năm 1968.

Nhà nhà gói bánh chưng, quây quần ăn bữa cơm đoàn viên đầm ấm, cho dù TV để xem văn nghệ Xuân, khí vẫn vô cùng vui tươi, rộn ràng.

Tại Bắc Kinh, trong đại viện quân khu, nhà họ Lục.

Lục Định Viễn đang ngủ giường, thấy tiếng động sột soạt bên cạnh. Ngực như vật gì mềm mại đè lên, tuy nặng nhưng cũng khiến lồng n.g.ự.c khó chịu.

Cảnh giác chợt dâng cao, đột ngột mở mắt.

Trước mắt là một vùng da trắng ngần tinh tế, xương quai xanh lõm xuống vặn, và bên là vùng da trắng mịn săn chắc. Đôi gò bồng đảo tròn đầy và khe n.g.ự.c sâu che lấp bởi viền chiếc váy lụa hai dây màu đỏ cúp ngực, ẩn hiện mờ ảo.

Sắc mặt Lục Định Viễn tối sầm như đáy nồi, vẻ mặt gần như dữ tợn. Anh giơ tay dùng mười phần sức lực, hất đang xuống.

ngước mắt lên, ánh mắt đối diện với khuôn mặt mà hôm nay nhắc đến vô . Hành động hất lập tức đông cứng, đầu óc nổ "oàng" một tiếng, tê liệt.

Người đang ở Nam Đảo ? Sao nửa đêm xuất hiện ở đây?

Chỉ dừng trong khoảnh khắc, cổ tay phụ nữ đang sấp nắm lấy, đặt mạnh lên n.g.ự.c .

Cô gái bằng ánh mắt trêu ngươi, cặp lông mày mảnh dẻ khẽ nhếch lên.

Gương mặt kiều diễm như cũ mang theo vẻ công kích mạnh mẽ, nhưng càng thêm vài phần quyến rũ, mê hoặc lòng .

Tay còn của cô vươn ngón trỏ trắng nõn thon dài, kéo chiếc cúc áo ngủ đầu tiên của , ngón tay dùng lực kéo nhẹ về phía cô. Cô dễ dàng kéo đàn ông nhổm dậy khỏi giường, giọng điệu đầy vẻ trêu chọc: "Sao nào? đủ xinh ?

Rõ ràng hai ngày nay miệng mở ngậm đều là , trong đầu là hình bóng , ở đây còn giả vờ đắn gì?

Hay là…?"

Giọng điệu của phụ nữ như yêu tinh mê hoặc khẽ ngân lên, cố tình dừng một chút, mang theo ý vị trêu đùa và khiêu khích, khẽ : "Lục doanh trưởng đây hài lòng với những gì thấy ?"

Gà Mái Leo Núi

Lục Định Viễn chỉ cảm thấy da đầu tê dại, đầu óc như sét đánh, "ầm" một tiếng, ngay cả suy nghĩ đơn giản nhất cũng thể thực hiện .

Bàn tay đang đè lên n.g.ự.c và khóa cánh tay dường như dùng quá nhiều sức, nhưng như mất trí, thể thoát .

Sau đó, chuyện trở nên mất kiểm soát.

Cảm giác mềm mại tinh tế quấn quanh đầu ngón tay, cánh tay, lồng n.g.ự.c và ngóc ngách cơ thể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-626-su-that-khong-the-choi-bo-anh-da-yeu-cai-ten-khon-kiep-dang-ghet-do.html.]

Những nụ hôn dày đặc dần nhuộm màu đỏ lên bức tranh vốn thuần khiết.

Anh chỉ đến gần cô hơn, gần hơn nữa, cho đến khi còn phân biệt giới hạn.

Tiếng rên rỉ nhỏ vụn, ngập ngừng khiến khí lạnh lẽo trở nên nóng bỏng, tiếng thở dốc quấn quýt bên tai, ngày càng dữ dội.

“Tù tù tù tù tù---!”

Tiếng kèn quân hiệu vang vọng ngoài cửa sổ phá tan sự tĩnh lặng của buổi sáng sớm. Lục Định Viễn giường mở mắt, đôi mắt vốn sắc bén nay mang theo vẻ mơ màng hiếm .

Cảm giác mềm mại đầu ngón tay vẫn còn đó, khoái cảm cơ thể tan, và nhịp đập của trái tim vẫn nóng bỏng, cuồng nhiệt.

Tuy nhiên, bóng dáng giai nhân biến mất, chỉ thấy trần nhà trắng toát.

Cảm nhận thấy cảm giác lạ lùng đệm và chăn, biểu cảm của Lục Định Viễn lập tức cứng .

Anh đột ngột dậy, cúi đầu, một tay che mắt, nghiến răng nghiến lợi hồi lâu, cuối cùng chỉ thốt một chữ: "C.h.ế.t tiệt!"

Giờ thì ngay cả bản cũng thể lừa dối nữa, thực sự yêu cái tên khốn kiếp đáng ghét đó!

Mẹ Lục thấy con trai sáng sớm chịu vệ sinh cá nhân xuống nhà ăn cơm, mà giặt ga trải giường, vẻ mặt đầy khó hiểu.

Bà trở phòng, với chồng với vẻ nên lời: "Ga trải giường mới , mới ngủ vài hôm ?

Con trai bao giờ sạch sẽ quá mức thế nhỉ?"

Chẳng những lính như họ thường lăn lộn trong bùn đất cũng ư? Sao đột nhiên thích sạch sẽ như ?

Cha Lục vợ thấy con trai sáng sớm căng mặt giặt giũ và phơi chăn màn ngoài sân, vẻ mặt đột nhiên trở nên kỳ lạ.

Sau đó, ông lắc đầu bất lực nhưng buồn : "Trẻ con lớn , luôn những suy nghĩ riêng.

Bà đừng giới thiệu đối tượng cho nó nữa. Dù thì tự nó chọn sẽ hơn."

Mẹ Lục cảm thấy lời chồng thật vô lý, con trai bà vài ngày còn bình thường, mới một hai ngày nảy sinh "tâm tư" gì ?

Tuy nhiên, bà vẫn đồng ý: "Được ."

Ở một phía khác, nhà họ Trình trong cùng đại viện.

Trình Tuyết, ngay ngày mùng một Tết Nguyên đán nhận tin vui đầu năm.

 

Loading...