THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 660: Quan kỳ bất ngữ chân quân tử ---

Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:01:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại nhà Mộ Khắc Tiến.

Cố Vân Dật đang xổm bên bồn nước, giúp rửa trái cây.

Vợ Mộ Khắc Tiến thấy em trai đến chơi mà cứ lu bu việc, trong lòng chút áy náy.

"Lần đến đừng mang nhiều đồ nữa, ăn hết ."

Cố Vân Dật ngước mắt chị gái, nhíu mày , trong sự ôn hòa thường ngày còn pha thêm chút dựa dẫm của tuổi trẻ: "Vậy thì chị và rể ăn nhanh lên, để hỏng thì phí lắm.

Hơn nữa, mang đồ về nhà chẳng là chuyện nên ?"

Vợ Mộ Khắc Tiến thấy em trai như , nụ hiền hậu khuôn mặt càng trở nên dịu dàng hơn.

đến bên cạnh Cố Vân Dật, vén váy xổm xuống, đưa tay xoa đầu em trai, nhẹ nhàng : "Có em trai ruột vẫn là nhất, chị chẳng cần lo lắng bất cứ điều gì."

Cố Vân Dật lập tức rạng rỡ, sự chín chắn tan biến hết, giống như một thiếu niên vô cùng vui vẻ khi chị gái khen ngợi.

Anh nghiêm túc : "Có em ở đây, chị cần lo lắng bất cứ điều gì nữa, chỉ cần sống cuộc đời của thôi."

Vợ Mộ Khắc Tiến mỉm , nhẹ nhàng : "Anh rể đối xử với chị , bố chồng cũng đối xử với chị .

giờ tìm , thật sự còn gì hơn lúc nữa.”

Nói đoạn, cô vòng tay ôm đầu gối, ánh mắt dịu dàng em trai, buôn chuyện hỏi: “Còn thì ? Dạo với đồng chí Tiểu Hạ thế nào ?”

Cố Vân Dật thấy tên Hạ Lê, mày khẽ nhíu , lộ vẻ phiền muộn.

còn kịp mở lời, Mộ Khắc Tấn, đang bê cái chậu đựng món nộm, xen bằng giọng điệu chán ghét: “Đừng thế nào hết, cô nhóc đó điên lắm!

cho , nhất là bỏ ngay ý định theo đuổi cô , đừng lún sâu nữa. Với cái tính khí , cô nàng đó lấy chồng chắc chắn sẽ bắt nạt/đè đầu cưỡi cổ chồng cho xem!

Thật hiểu thích cô ở điểm nào!”

Mộ Khắc Tấn em vợ gần đây theo đuổi mấy thành công, Hạ Lê từ chối ít .

Anh thấy thế cũng .

Với cái tính tình đó của Hạ Lê, khả năng em vợ tính khí ôn hòa theo đuổi mong manh. Dù theo đuổi cũng sẽ ăn hiếp, đến cuối cùng tự thương, hà cớ gì tự chuốc lấy khổ sở?

Vợ Mộ Khắc Tấn liếc một cái mấy sát thương, bất lực : “Chuyện tình cảm thể dùng lý trí để giải thích rõ ràng ?

Người sống cả đời, ít nhất cũng theo đuổi thứ thích một chứ.

Nếu ngày đó khăng khăng mang tám trăm đồng tiền sính lễ đến cưới , chúng của ngày hôm nay?”

Mộ Khắc Tấn vợ , lập tức nhớ thái độ của cha nuôi cô: cứ khăng khăng rằng nuôi con khôn lớn bán giá , cho dù đẩy con vũng lửa cũng chẳng tiếc. Trong lòng thấy khó chịu.

Ngày còn thầm nghĩ, thứ cha vì tiền mà bất chấp sống c.h.ế.t của con cái như . Bây giờ xem , tất cả chỉ vì con ruột, nên mới thể vùi dập con bé đến mức !

Anh cũng chẳng gì thêm, lắc đầu: “Thôi , tùy hai đó!”

Tặc lưỡi.

Vợ Mộ Khắc Tấn nháy mắt với Cố Vân Dật, thì thầm: “Không cần để ý đến .”

Cố Vân Dật cũng , chút buồn bã : “Chẳng tiến triển gì cả, cô hình như thích em.”

Vợ Mộ Khắc Tấn nghiêng đầu suy nghĩ một lát, đề nghị: “Hay là thử tìm cách vui ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-660-quan-ky-bat-ngu-chan-quan-tu.html.]

Chị chiếc xe mà quân đội đang dùng hiện giờ là do đồng chí Hạ Lê tham gia thiết kế và chế tạo đấy, sẽ hứng thú với lĩnh vực ?

Hay là kiếm vài cuốn sách liên quan đến khoa học kỹ thuật tặng cô ?

Hoặc là thường xuyên bảo vệ cô hơn, vô điều kiện về phía cô . Con gái luôn thích thiên vị, ai mà chẳng thích những hùng lớn cơ chứ.”

Cố Vân Dật xong cúi đầu trầm ngâm.

Ngẩng lên, với chị gái: “Em , cảm ơn lời đề nghị của chị, em sẽ thử xem .”

Những ngày tháng trong quân đội thật khuôn mẫu, thậm chí còn chút nhàm chán.

Tâm trạng Hạ Lê bây giờ cơ bản giống như những ngày đầu nghỉ phép ở trường thì chơi bời phơi phới, còn mấy ngày cuối thì cảm thấy ngứa ngáy khó chịu .

Mặc dù ban ngày vẫn huấn luyện lính quyền, nhưng cuộc sống một màu vẫn vô vị.

Đặc biệt là Internet.

Cứ thế, cô c.ắ.n răng chịu đựng thêm hai ngày nữa, cuối cùng cũng đến thứ Bảy.

Sáng sớm, Hạ Lê dẫn cháu trai khỏi doanh trại, bắt đầu chuyến đến Cửa hàng Bách hóa.

Trong tay cô thiếu tiền mặt lẫn các loại phiếu, đương nhiên là thẳng đến đó để mua quần áo may sẵn.

Chỉ là cái xó xỉnh Nam Đảo quá nghèo nàn, thứ gì gọi là cửa hàng bách hóa cao cấp. Hai cô cháu mua quần áo thì thuyền vượt biển sang Quảng Tỉnh lân cận.

Nam Đảo và Quảng Tỉnh cách một eo biển, thuyền mất vài giờ, hơn nữa con thuyền mỗi ngày chỉ một chuyến khứ hồi.

Hạ Lê bước lên tàu, thấy Cố Vân Dật đang đó. Vừa thấy cô, mắt lập tức sáng rực lên.

Hạ Lê: … Thật đúng là trùng hợp.

Lần Cố Vân Dật bắt chuyện với Hạ Lê, chỉ từ xa và khẽ gật đầu với cô chuyển ánh mắt .

Hạ Lê và Hạ Đại Bảo tìm một chỗ xuống.

Cả hai cô cháu đều là trải qua lễ rửa tội thử nghiệm của “Tiểu Bạch Hào” (Tàu Hào quang nhỏ), đương nhiên mấy hứng thú với loại tàu chở khách nhỏ .

Hạ Lê lấy một quyển vở ô ly và hai cây bút từ trong túi, hỏi Hạ Đại Bảo đang bên cạnh: “Chơi cờ ca-rô ?”

Hạ Đại Bảo: … Sao mỗi chơi, cô nhỏ của chuẩn đồ đạc kỹ lưỡng đến thế?

“Chơi ạ.”

Hai cô cháu cứ thế trải vở và bắt đầu chơi cờ.

Tuy nhiên, việc chơi cờ trong môi trường nhàm chán như thế cũng giống như chơi cờ trong công viên, chỉ thu hút nhiều vây xem mà còn thu hút đủ loại "quân sư", những tự cho là cao thủ cờ vây, đến để chỉ trích trận đấu.

Các cô, các chị vây quanh hai cô cháu Hạ Lê, mỗi một câu thi bày mưu tính kế: “Không đúng, đúng”, “Đánh ở đây, đ.á.n.h ở đây”, “Ôi chao, đ.á.n.h chỗ đó!”, “Thấy ! bảo nên đ.á.n.h đó mà!” Tiếng ồn ào inh ỏi cứ thế vang lên liên tục.

Đến lúc xuống tàu, hai cô cháu đều cảm thấy đầu óc ong ong vì tiếng ồn, thầm thề trong lòng, về nhà sẽ bao giờ chơi cờ ca-rô nữa.

Quả thật là quá tra tấn mà!

Hai hỏi đường mãi mới tới Cửa hàng Bách hóa.

Hạ Lê mơ cũng ngờ tới, gặp một vô cùng bất ngờ.

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...