THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 667: Chờ đợi dài đằng đẵng ---

Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:01:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc trao đổi bên ngoài cứ thế diễn , bộ là những lời lẽ dùng đạo đức để uy hiếp.

Hạ Lê hạ thấp , nghiêng đầu cảnh vật bên ngoài qua cửa sổ xe buýt nhỏ, đôi lông mày khẽ nhíu .

“Người đang chúng dùng s.ú.n.g khống chế chính là Trần Chân Chân.”

Gà Mái Leo Núi

Lời hề thừa thãi.

Trong tình huống kẻ chủ mưu đối phương thích tự tay thế , con tin lôi vật tế thần thường là cận nhất trong tay chúng, tức là Trần Chân Chân.

Những dân thường trong xe đều đang vô cùng hoảng loạn, sợ hãi run rẩy tụm một chỗ. Có nhát gan đến mức cũng dám phát tiếng động lớn, chỉ sợ chọc giận bọn cướp bên ngoài.

Những tiếng thút thít khe khẽ đó ngược càng khiến khí trong chiếc xe buýt nhỏ trở nên căng thẳng và tuyệt vọng hơn.

khẽ hỏi: “Tại là tiểu đoàn trưởng Lục? Còn là ai?”

Trong thời gian ngắn ngủi , bốn quân nhân duy nhất xe, bao gồm cả Hạ Lê và Cố Vân Dật, đều tập trung gần cửa sổ để quan sát tình hình.

Một đàn ông chừng ba mươi tuổi, cơ bắp cuồn cuộn, nhíu mày đáp: “Thịnh Hải Thành là trùm ma túy của một băng nhóm độc hại.

Tiểu đoàn trưởng Lục là cán bộ chủ lực bí mật tham gia bắt giữ băng nhóm của chúng.”

“Ôi trời!”

Trong xe buýt nhỏ lập tức vang lên một tràng tiếng hít sâu, tiếp theo là tiếng nức nở càng lúc càng lớn, cả xe bao trùm một khí tuyệt vọng nồng đậm.

Mặc dù quân nhân hết câu, nhưng tất cả mặt đều hiểu hàm ý.

Những kẻ đến đây là để cướp tù nhân, nhân tiện báo thù.

Dù họ tin tưởng tổ chức đến , họ cũng dám chắc tổ chức sẽ dùng nhiều tội phạm hung ác như để đổi lấy họ.

Hơn nữa, cho dù đổi, ai dám chắc bọn bắt cóc sẽ giữ lời hứa?

Có thể , hôm nay họ sống sót về là may mắn lắm .

Một thút thít nhỏ giọng: “Nếu sẽ xảy chuyện, hôm nay ngoài mua quần áo.

Cưới xin mặc đồ đỏ cũng , ít nhất còn giữ mạng.”

Đây rõ ràng là một câu vẻ buồn , nhưng trong tình huống sinh t.ử thế , ai thể nổi.

Cố Vân Dật, đang tựa thành xe quan sát bên ngoài, cau mày đến mức thể kẹp c.h.ế.t con ruồi, trán rịn những hạt mồ hôi lạnh.

Ánh mắt rơi xuống Hạ Lê, nghiêm nghị : “Tổ chức chắc chắn sẽ bỏ rơi chúng , chỉ là bọn cướp giữ lời .

Nếu lát nữa cơ hội, sẽ yểm trợ cô và Đại Bảo rời .”

Hạ Lê liếc , khẽ nhíu mày: “Không cần, tự bảo vệ , đủ thực lực, cần khác bảo vệ.”

Nói xong, cô dừng một lát, bổ sung thêm một câu: “Nếu còn dư sức, thể giúp trông chừng Đại Bảo.”

Cô đương nhiên khả năng tự bảo vệ bản và Đại Bảo, thậm chí là trốn thoát.

nếu cô dùng vũ lực quá mạnh, e rằng những khác xe sẽ gặp rắc rối, thể bọn cướp giận cá c.h.é.m thớt mà mất mạng.

Dù cô lòng thánh mẫu, nhưng cô cũng vô nhân tính đến mức tàn bạo như .

Cố Vân Dật Hạ Lê, đôi môi mím thành một đường thẳng.

Anh hít sâu một : “Được, sẽ bảo vệ nó, cô tự bảo vệ .”

Nói là , nhưng trong lòng rõ ai mới là quan trọng cần bảo vệ nhất.

Hạ Lê cúi đầu Hạ Đại Bảo, bé từ khi xảy chuyện luôn cô bảo vệ cánh tay. “Sợ ?”

Hạ Đại Bảo ngẩng đầu cô út nhà , ánh mắt vô cùng kiên định: “Không sợ, cháu cũng lính!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-667-cho-doi-dai-dang-dang.html.]

Hạ Lê gật đầu, nhét một nắm đồ tay bé, nhỏ giọng bằng âm lượng chỉ hai thấy: “Đây là t.h.u.ố.c nổ vi hình hỏa lực mạnh mà cô nghiên cứu, chạm đất là nổ.

Uy lực cực lớn, phạm vi sát thương ba mét, nếu lát nữa nguy hiểm xảy , nhớ tự bảo vệ .”

Ngay cả khi bên thực sự dùng Lục Định Viễn và những khác để trao đổi lấy những “vô tội” như họ, cô cũng thể trơ mắt bọn cướp đưa Lục Định Viễn .

Dù ngày nào cô cũng chọc tức đến c.h.ế.t, nhưng nuôi một con ch.ó hơn một năm cũng nỡ chịu c.h.ế.t.

Chắc chắn thể tránh khỏi một trận đấu súng.

Hạ Đại Bảo lời cô út, tay run lên bần bật, bé siết chặt vật cô út đưa cho.

Cô út ơi, sớm! Ít nhất cũng khi đưa cho cháu chứ! Lỡ tay run rơi xuống đất thì cả xe c.h.ế.t hết ?

Trong lòng than thở là , nhưng bé vẫn kiên định đáp: “Cô út yên tâm, cháu sẽ .”

Hạ Lê sang mấy quân nhân khác: “Mấy mang vũ khí ?”

Mấy , lập tức hiểu ý Hạ Lê.

Cố Vân Dật thành thật : “ mang theo một khẩu súng, nhưng còn nhiều đạn.”

Nói nhưng hề lấy s.ú.n.g .

Đó là phương án cuối cùng của , thể giao nhiệm vụ quan trọng tay khác .

Những còn cũng ý định cướp s.ú.n.g của . Hai lấy một con d.a.o quân dụng và một cây mã tấu ba cạnh.

Người cầm mã tấu chính là giải thích về mối quan hệ giữa Lục Định Viễn và vụ việc . Anh nắm chặt mã tấu trong tay.

“Chỉ cái , nhưng đối đầu với s.ú.n.g thì ăn thua. May mắn thì thể hạ gục hai .”

Không may mắn thì thể b.ắ.n c.h.ế.t bất cứ lúc nào.

Đối phương là những tên cướp cực kỳ hung ác, kẻ dám nghề chắc chắn chút võ nghệ, chắc kém hơn những quân nhân như họ.

Hạ Lê nhận , là trong tiểu đoàn của họ, b.ắ.n s.ú.n.g giỏi, nhưng cô nhớ tên.

Suy nghĩ một chút, cô lấy khẩu s.ú.n.g thu từ đặc vụ khỏi gian, dùng túi áo che giấu đưa cho .

nhặt , b.ắ.n s.ú.n.g giỏi, cái cho dùng, đưa mã tấu cho .”

Hai s.ú.n.g còn hai súng, vẻ mặt đều trở nên kỳ quái.

Họ là quân nhân mà ngoài phát súng, tại hai mang theo thứ nguy hiểm như dạo phố?

Bạch Đường từng cùng Hạ Lê tập bắn, tài b.ắ.n s.ú.n.g của cô thế nào, nhưng nhớ đến cảnh Hạ Lê hàng ngày đ.á.n.h bầm dập lính quyền thao trường, theo bản năng nghĩ rằng Hạ Lê giỏi cận chiến, b.ắ.n s.ú.n.g chỉ ở mức trung bình.

Anh nhận lấy khẩu súng, đưa mã tấu cho Hạ Lê, nghiêm nghị : “Vậy cô lát nữa hãy trốn trong đám đông, bảo vệ .

Tiểu Lưu cũng súng, lát nữa chúng sẽ phối hợp với cấp hành động, cùng với Chính ủy Cố tìm cách tước vài khẩu s.ú.n.g của chúng.”

Hạ Lê gật đầu: “Được.”

Nói xong, Hạ Lê những khác đang co rúm với : “Lát nữa chúng sẽ mở một lối thoát, các vị lập tức tìm chỗ ẩn nấp.

Đừng nghĩ rằng Lục Định Viễn đến đổi là các vị sẽ an , bọn cướp lòng nhân từ, kẻ tù nhân g.i.ế.c con tin nhiều.

Chúng đối lập với quân đội, nên việc chúng nhân tiện g.i.ế.c c.h.ế.t các nhân quân nhân như các vị là chuyện quá bình thường.”

Phần lớn sẽ phối hợp hành động, nhưng ai dám đảm bảo tất cả đều bình thường?

Từng trải qua việc con tin bọn buôn bán , còn những tư duy kỳ quái hãm hại quá nhiều , Hạ Lê tuyên bố, cô cố gắng dập tắt nguy hiểm từ trong trứng nước, tránh để những kẻ cực phẩm đ.â.m lưng cô.

Mọi nhao nhao gật đầu, vẻ mặt kiên định biểu thị hiểu.

Tiếp theo, chính là sự chờ đợi dài đằng đẵng và căng thẳng.

 

Loading...