A! Đây chẳng là cảm giác rung động ?
Những ám hiệu chỉ Lục Định Viễn thể hiểu, mà Hạ Lê khi học tập một thời gian dài cũng thể hiểu .
Mặc dù vị trí của Lục Định Viễn gần kẻ bắt cóc hơn vị trí cô đang một chút, nhưng Lục Định Viễn trong phạm vi tầm của kẻ uy hiếp. Trong khi cô, tuy xa hơn Lục Định Viễn một chút, trong góc mù phía và bên cạnh của tên cướp.
Gà Mái Leo Núi
Sau một hồi suy nghĩ, Hạ Lê đưa cho Lục Định Viễn một ám hiệu.
Lục Định Viễn nhíu mày, nhưng thấy vũ khí t.h.ả.m hại trong tay Nguyễn Khang, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Cả hai bắt đầu hành động.
Lục Định Viễn lập tức tiến về hướng đối diện với Hạ Lê, từ từ tiến gần kẻ bắt cóc, giống như đ.á.n.h úp .
Kẻ uy h.i.ế.p lập tức thu hút sự chú ý, Đoàn trưởng Bạch, cảnh giác về phía Lục Định Viễn.
Hắn vốn căng thẳng, giờ Lục Định Viễn cố tình "rón rén tiếp cận như thể đ.á.n.h lén" càng khiến thần kinh căng như dây đàn, bộ cơ thể đều ở trong trạng thái "cỏ cây đều là binh lính", dây lý trí thể đứt bất cứ lúc nào.
Cùng lúc đó, Hạ Lê mượn lợi thế từ đống tạp vật chất đống trong xó xỉnh của bến tàu, lặng lẽ " theo đường thẳng", leo trèo qua từng đống tạp vật, nhanh chóng tiến gần kẻ uy hiếp.
Đoàn trưởng Bạch Hạ Lê từng chút một tiếp cận, nhưng ánh mắt dám liếc về phía cô. Vừa lo lắng cho cô gái con tin gặp chuyện, sợ "Đại bảo bối" của đơn vị gặp nguy hiểm, lòng bàn tay ông túa đầy mồ hôi lạnh.
Thấy thần kinh kẻ bắt cóc sắp sửa sụp đổ, vẻ mặt như quan sát xung quanh để thực hiện một cuộc tấn công vô điều kiện, Đoàn trưởng Bạch lập tức cao giọng quát: " thể chuẩn thuyền cho ! Gần đây một bến cảng khác, sẽ cho điều thuyền ngay lập tức!"
Nói , ông vẫy tay hiệu cho những phía , lập tức chiến sĩ nhỏ chạy thi hành mệnh lệnh.
Nguyễn Khang thấy , thần kinh vốn căng thẳng cũng dịu xuống, thanh gỗ nhọn trong tay cũng tiếp tục đ.â.m sâu .
đúng khoảnh khắc buông lỏng cảnh giác.
Hạ Lê áp sát , từ cao phía phóng xuống nhanh như chớp, một tay nắm chặt cánh tay đang cầm thanh gỗ nhọn của , đề phòng giở trò đ.â.m thẳng cổ họng Trần Chân Chân, tay còn gọn gàng bóp mạnh gáy Nguyễn Khang, năm ngón tay siết thành móng vuốt, mạnh mẽ kéo phía ngoài.
"Rắc" một tiếng lạnh , xương sống cổ Nguyễn Khang Hạ Lê tạo thành một khối u lồi rõ rệt. Đốt sống cổ thứ hai gãy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-674.html.]
Nguyễn Khang c.h.ế.t ngay lập tức mà bản còn chuyện gì xảy , ngã chúi về phía như một chiếc bình hoa đẩy đổ.
Hạ Lê mặt chút biểu cảm buông cổ tay Nguyễn Khang (dù c.h.ế.t vẫn nắm chặt thanh gỗ nhọn) , đẩy t.h.i t.h.ể sang một bên.
Cô kéo mạnh cánh tay Trần Chân Chân đang sợ đến ngây dại, kéo cô gái nhỏ khỏi t.h.ả.m kịch sắp gã đàn ông gần hai trăm cân đè bẹp.
Đầu óc Trần Chân Chân trống rỗng, hề chuyện gì xảy , chỉ cảm thấy một bàn tay quen thuộc xuất hiện bên cạnh, đó bắt cóc cô đổ ập xuống.
Giây tiếp theo, cổ tay cô túm lấy và kéo .
Đôi chân mềm nhũn như sợi mì của cô vững , cả đổ theo lực kéo, cô sợ hãi đến mức chỉ thể nhắm chặt mắt .
Một lực mạnh vòng qua eo cô, giúp cô tránh việc ngã đập xuống đất.
Cô rụt cổ , cẩn thận mở mắt nữa.
Đập mắt là một chiếc cằm trắng trẻo, đường nét rõ ràng, hề chút mỡ thừa.
Ánh mắt cô dịch lên , là một khuôn mặt nghiêng rạng rỡ, xinh đến mức tráng lệ, đầy vẻ khí.
"Thình thịch!"
"Thình thịch!"
"Thình thịch thình thịch thình thịch...!!!"
Trần Chân Chân ôm chặt lấy lồng n.g.ự.c đang đập liên hồi, tưởng chừng sắp nhảy bổ ngoài, cố gắng ngăn cho trái tim thoát khỏi cơ thể.
Cô chăm chú khuôn mặt đến mức phi phàm , vành tai đỏ lên.
À! Đây chẳng là cảm giác rung động ?