THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 688: Hơn nữa chúng tôi nghi ngờ, chuyện này có liên quan đến cô ---
Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:02:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Định Viễn đến một , lúc về thì thành cảnh ‘kéo theo bốn ’. Về đến văn phòng, bốn kẻ gây rối mắng xối xả thương tiếc.
“Tranh chấp nội bộ binh đoàn mà dám động thủ, các đồng chí coi kỷ luật quân đội là gì!? Can ngăn mà can đến mức khiến gãy tay, các đồng chí thật là giỏi giang hết chỗ !!!”
Bốn thẳng tắp thành một hàng trong văn phòng Doanh trưởng Lục, bề ngoài đều cúi đầu ngoan ngoãn lắng huấn thị.
Trần Chân Chân bĩu môi, co rụt cổ.
Hạ Lê thì tỏ dửng dưng, kiểu ‘tai tai ’, rõ ràng là thèm .
Triệu Hải Ninh ôm cánh tay gãy, mặt mày tái nhợt vì đau đớn. Dù trong lòng uất ức đến mấy, nhưng quan lớn hơn vẫn đè c.h.ế.t , chỉ thể ngoan ngoãn đây chịu trận, nhưng sự ấm ức trong lòng càng dâng trào, cảm giác sỉ nhục cũng càng sâu đậm.
Trong bốn , thái độ duy nhất xem như là Cố Vân Dật. Nhìn qua thì đang nghiêm túc lắng . nếu quan sát kỹ hơn, thể thấy đôi mắt ẩn cặp kính của đang bận tâm đến chuyện khác.
Lục Định Viễn mắng xong một lượt, cũng chẳng thèm bận tâm thái độ của họ , cứ thế cho rằng chuyện dàn xếp. Không phí lời thêm với mấy , tùy tiện vẫy tay: “Các đồng chí ngoài , chuyện riêng cần với Hạ Lê.”
Triệu Hải Ninh , dám tin mà ngẩng phắt đầu lên, trừng mắt Lục Định Viễn, nghiến răng: “Cố Vân Dật tay , Hạ Lê đ.á.n.h gãy tay , chuyện thể dễ dàng bỏ qua? Đồng chí thể thiên vị trắng trợn như thế! Nếu , sẽ tố cáo đồng chí lên Binh đoàn Kỷ Luật!”
Binh đoàn Kỷ Luật là đơn vị chuyên trách giữ gìn quân phong, quân kỷ. Thời đại ai cũng sợ tố giác. Cho dù Sư trưởng Liễu thể hô mưa gọi gió ở Nam Đảo, nhưng chẳng ai dám đảm bảo trong Binh đoàn Kỷ Luật kẻ lật đổ Lục Định Viễn.
Hơn nữa, một khi Binh đoàn Kỷ Luật nhận đơn tố cáo, họ tiến hành thẩm tra nghiêm ngặt, Lục Định Viễn chắc chắn sẽ điều tra!
Lục Định Viễn căng thẳng khuôn mặt, liếc xéo Triệu Hải Ninh một cái lạnh lẽo, giọng lạnh nhạt: “Ai là gây sự , tự rõ.”
Ai là gây sự , và bộ diễn biến, cả khu gia binh đều thể chứng. Chỉ cần phán định Hạ Lê là ‘vô ý gây thương tích’, Binh đoàn Kỷ Luật sẽ thể tìm chứng cứ cô cố ý. Cùng lắm chỉ là ‘vô ý gây thương tích’ khi tay can ngăn, hoặc phòng vệ quá mức dẫn đến gãy xương, cô nhiều nhất cũng chỉ phạt bản kiểm điểm.
Cuối cùng, kẻ gặp rắc rối chỉ thể là Triệu Hải Ninh— gây bộ sự hỗn loạn .
Triệu Hải Ninh cảm thấy binh đoàn Nam Đảo đen tối vô cùng, những cho cơ hội ngóc đầu dậy, cũng cho bất kỳ cơ hội kêu oan nào.
Có lẽ một ngày sẽ c.h.ế.t ngay tại binh đoàn Nam Đảo, mà ai nguyên nhân thực sự. Triệu Hải Ninh lòng đầy căm phẫn, nhưng còn cách nào khác, đành hậm hực xoay rời .
Cố Vân Dật gật đầu nhẹ với Lục Định Viễn và Hạ Lê: “Vậy xin phép về .” Nói , bước , hề tỏ lo lắng Doanh trưởng Lục sẽ khó Hạ Lê.
Trần Chân Chân từ lâu, nhưng cô bé dám bỏ chị Lê Lê một , liền rụt rè Hạ Lê. Doanh trưởng Lục dữ tợn như , chừng sẽ giữ chị mắng một trận.
Vậy thì chị Lê Lê đáng thương lắm, cô bé nhất định ở cùng chị chịu mắng!
Trần Chân Chân tính tình vốn đơn thuần, tâm tư dễ đoán. Hạ Lê thấy rõ nét mặt đó của cô bé, trong lòng cảm thấy buồn .
Cô nhẹ với cô bé, khẽ gật đầu: “Yên tâm, nuốt trôi .”
Lục Định Viễn: …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-688-hon-nua-chung-toi-nghi-ngo-chuyen-nay-co-lien-quan-den-co.html.]
Trần Chân Chân sang Lục Định Viễn với gương mặt vẫn còn đen sạm vẻ nghi hoặc, đó chị xinh , lợi hại, hề lo lắng, cô bé đột nhiên tin tưởng lời của chị hơn.
Gà Mái Leo Núi
Chị gái xinh lợi hại như thế, nhất định chịu thiệt !
Cô bé thận trọng thăm dò: “Vậy em thật nha?”
Hạ Lê đưa tay vỗ vỗ đầu Trần Chân Chân: “Đi .”
Trần Chân Chân: !!! Vẻ mặt tươi rói.!!
Lục Định Viễn Trần Chân Chân ngây thơ rời , phịch xuống ghế, day day thái dương, cảm thấy đau đầu.
Trước khi nghỉ phép về nhà, hề nhận tình cảm của dành cho Hạ Lê, xung quanh cô cũng chẳng bóng dáng ai.
Đến khi nhận tình cảm của dành cho Hạ Lê, thì thấy những kẻ cứ đeo bám cô, hận thể thành một bàn mạt chược, ngày nào cũng diễn đại hỗn chiến.
Hậu phương của chỉ còn là ‘cháy nhà’ nữa, mà là ‘nuôi cổ trùng’ !
“Chuyện của Triệu Hải Ninh, sẽ giúp em giải quyết. Tuy thể điều khỏi Nam Đảo và khu gia binh, nhưng sẽ cố hết sức để xuất hiện mặt em. Gần đây vì một nguyên do mà tinh thần vẻ định, em đừng nên chọc giận , kẻo nghĩ quẩn mà điều bất lợi cho em.”
“Em cũng nên kiềm chế một chút, đừng động cái là đ.á.n.h . Lần mắng em, em cứ thẳng với , sẽ mặt giải quyết. ở đây thì em cứ báo cáo thẳng lên cấp của , hoặc gửi đơn đến Hội Phụ Nữ. Khi đó sẽ bận rộn đến mức thời gian rảnh rỗi mà gây sự.”
Lục Định Viễn hiếm khi nhiều lời chu đáo như , nhưng Hạ Lê mấy cảm kích. Cô gác chân lên chiếc ghế chéo đối diện, lười biếng : “Có thù mà báo ngay tại chỗ thì còn ý nghĩa gì? Với , tâm tư ngày nào cũng bận tâm mấy tên tiểu nhân đó, lãng phí đời ?”
Lục Định Viễn: … Em đúng là lạc quan.
Hạ Lê chuyển chủ đề: “Anh tìm việc gì?”
Lục Định Viễn thở dài một trong lòng, dứt khoát bỏ qua chủ đề . “Em thực hiện nhiệm vụ suốt mấy tháng nay . Không trong thời gian dài e rằng sẽ khác dị nghị, nên cấp giao cho em một nhiệm vụ. Sáng mai sẽ khởi hành.”
Hạ Lê: “Nhiệm vụ gì?”
Lục Định Viễn: “Là nhiệm vụ hộ tống. Trước đây từng với em, ngày xảy vụ bắt cóc, ở Quảng Đông còn một trận đấu s.ú.n.g khác. Lúc đó vì lý do bảo mật nên nhiều với em. Một bên của trận đấu s.ú.n.g đó cũng là bọn buôn t.h.u.ố.c phiện, còn bên là nhân viên của một cơ quan nào đó thuộc Hoa Hạ.”
“Khi đó, một tiểu đội của Nam Đảo thành nhiệm vụ trở về, tình cờ ngang qua hiện trường trận đấu súng. Tổng cộng mười hai nhân viên cơ quan Hoa Hạ, chỉ duy nhất một sống sót— mất m.á.u quá nhiều nên bất tỉnh mới may mắn thoát nạn.
Sau đó, trong mấy ngày tiếp theo, họ tìm thấy ba tên buôn t.h.u.ố.c phiện trong khu dân cư, trong đó hai tên trọng thương.”
“Nhiệm vụ của chúng là hộ tống nhân viên cơ quan may mắn sống sót đó về Thủ đô. Trong thời gian rảnh rỗi em thể tiếp tục nghiên cứu bản vẽ cấu tạo của , sẽ tốn quá nhiều thời gian. Trên đường nguy hiểm gì, nếu nhanh thì bảy, tám ngày là thể trở về.”
Hạ Lê cau mày, thắc mắc: “Người bắt ở Quảng Đông, chẳng nên do họ áp giải ? Quân khu phía đó dễ dàng giao cho Nam Đảo chúng thế ?”
Chuyện lớn như bọn buôn t.h.u.ố.c phiện cướp tàu xảy ngay tại bến tàu Quảng Đông, cho dù là để trấn an dân chúng, bên đó cũng tuyệt đối dễ dàng giao những cho binh đoàn Nam Đảo. Khả năng họ nhường công lớn như là nhỏ.