THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 694: Hạ Lê: Tôi có thể nghĩ gì? Tôi thuần khiết thế này cơ mà ---

Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:02:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông mặt nạ đen đầu , tỏ vẻ để ý tới , giọng khàn khàn đầy âm dương quái khí: “Các còn quan tâm đến sống c.h.ế.t của ?

Lúc ở trong đám cháy, các bảo vệ kịp thời, nếu cánh tay bỏng? Cổ họng hun khói đến mức ?”

Giọng khàn, như tiếng sỏi cọ xát, rõ ràng là khói hun nhẹ.

Quách Bảo Thanh lập tức cau mày, giọng chút vui.

“Sao bảo vệ kịp thời? kéo ?

Với lúc đó đông như thế, ai nấy đều liều mạng chen lấn ngoài, ai mà chỉ lát xíu đó thôi xà nhà đè trúng?

Thích ăn thì ăn, thích thì thôi!”

Nói , đặt bát cháo "Rầm!" xuống bàn, bỏ ngay.

Lúc đó nhiều xông như , dù kéo cũng giữ . Những lính như họ ở trong đám cháy để bảo vệ dân, bảo vệ mà còn thương, than vãn gì , là một đàn ông to lớn mà yếu đuối như ?

Người đàn ông mặt nạ đen lơ lời Quách Bảo Thanh, nhắm mắt , co góc tường ngủ.

Ăn xong, Lục Định Viễn với Hạ Lê: “Cô nghỉ ngơi một lát , chiều nay chúng sẽ lên đường.”

Hạ Lê gật đầu, từ chối.

cũng cần nghỉ ngơi, cô là một nữ đồng chí, quả thực nên ở trong căn phòng tập thể rộng lớn của họ.

Hạ Lê xuống phòng bên cạnh bao lâu, thấy trong căn phòng bên truyền đến một chuỗi tiếng “xì~ xì~ xì~” đan xen .

Hạ Lê: ???

Mấy đang rít cái gì thế? Ai còn tưởng trong phòng họ đang nuôi mấy chục con rắn đấy.

Tiếng động thực quá lớn, nhưng thính giác của Hạ Lê quá , tiếng động giống như cả đàn rắn biến dị vây quanh ồn, ngủ .

Nghĩ một lát, cô dứt khoát dậy, ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-694-ha-le-toi-co-the-nghi-gi-toi-thuan-khiet-the-nay-co-ma.html.]

Vừa đến cửa, cô thấy Vương Chính ủy và Quách Bảo Thanh đang kề sát đầu , tay nắm tay , còn Lục Định Viễn thì dựa bức tường đối diện, vẻ mặt như đang canh gác.

Khoảnh khắc Hạ Lê bước , ba vẫn giữ nguyên tư thế cũ, ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.

Hạ Lê: ???

Khung cảnh , chỉ cần nghĩ lệch lạc một chút thôi cũng sẽ khiến liên tưởng đến hai đàn ông đang chuyện đắn, nắm tay , còn một đàn ông khác đang canh gác cho họ.

Hạ Lê hai nắm tay với vẻ mặt khó tả: “Hai đang gì thế?”

Lúc , Quách Bảo Thanh vẫn đang cẩn thận nâng tay Vương Chính ủy, Hạ Lê , cúi đầu , mặt lập tức đỏ bừng lên.

Anh vội vàng giải thích: “Đồng chí Hạ! Cô đừng hiểu lầm, chúng đang châm nước phồng rộp đây!!”

Nói xong, như sợ Hạ Lê tin, còn cầm cây kim thêu bé tí teo, trông cực kỳ tội nghiệp trong lòng bàn tay to như cái quạt mo của , lắc lắc về phía Hạ Lê, để chứng minh rằng thật sự đang châm nước phồng rộp, chứ đang chuyện gì khuất tất.

Hạ Lê: …

Một gã đàn ông vạm vỡ múa kim thêu, khung cảnh thật sự chướng mắt.

Vương Chính ủy quen thuộc với Hạ Lê, nên khách khí với cô như thế.

Ông trợn mắt cô một cái thật mạnh: “Cô là con gái con đứa, ngày nào cũng nghĩ cái gì lung tung vớ vẩn thế hả?

Hai đàn ông to lớn chúng đây thì cái gì!?”

Hạ Lê nghĩ thầm, thể nhiều lắm chứ. Không thấy tiểu thuyết đam mỹ thời bán chạy nhất ?

Gà Mái Leo Núi

toe toét, Vương Chính ủy với một nụ gian xảo, dùng giọng điệu cà lơ phất phơ đầy ẩn ý: “ chỉ nghĩ là hai đang nắm tay châm nước phồng rộp thôi, Vương Chính ủy nghĩ ?”

Vương Chính ủy nghẹn họng: …

Quách Bảo Thanh cảm thấy vô cùng oan ức: …

Chính cô tự bản , vẻ mặt cô ở giống như đang hai đàn ông châm nước phồng rộp , cô giống như đang Trương Lão Tam và quả phụ nhà bên lăn lộn ruộng ngô !

 

Loading...