THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 712: Cái này mới chắc bụng ---

Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:02:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Định Viễn đ.á.n.h xong, phớt lờ nỗi bi phẫn của tên tội phạm, ghé sát , nghiến răng nghiến lợi : “Cái lũ m.á.u lạnh, sống nhờ hút m.á.u của hàng vạn gia đình như các , vốn dĩ nên tồn tại cõi đời !

Dù các ngươi phản bội đến c.h.ế.t, đó cũng là sự trừng phạt thích đáng.”

Dứt lời, ném mạnh lên giường lập tức rời khỏi căn phòng.

Tên tội phạm vẫn tuyệt vọng về kẻ nội gián, nhưng lúc thể moi bất cứ manh mối nào.

Xem , chỉ thể đợi tới Kinh thành , xin phép tham gia công tác điều tra.

Lục Định Viễn bước khỏi phòng, với Quách Bảo Thanh đang thẳng như cây s.ú.n.g gác cửa: “Từ mai chúng hành quân gấp. Trên đường luôn tiềm ẩn nguy cơ ám sát, ưu tiên khẩu phần ăn cho các đồng chí chiến đấu, còn , cho một bữa là đủ.”

Nói , sải bước .

Quách Bảo Thanh: … Sao thế?

Đâu lúc nào cũng chiến đấu kịch liệt. Thời gian rảnh rỗi tiết kiệm cả hai bữa cơm của kẻ gì ư?

Quách Bảo Thanh khó hiểu đẩy cửa phòng, thấy tên tội phạm đang giường, cong như con tôm, đau đớn mồ hôi vã như tắm, lập tức giật .

Cuối cùng cũng hiểu ‘một ngày một bữa’ là từ .

Cậu mím môi, lẳng lặng về chiếc giường con của , coi như từng thấy gì.

Sáng sớm hôm , Hạ Lê chạy xuống nhà ăn tập thể. Qua ô cửa sổ, cô thấy bên ngoài cả một đội lính mới toanh, tất cả đều vận quân phục xanh lá, chừng hơn một trăm .

Hạ Lê thầm nghĩ, tuyệt vời, chắc hẳn cấp sợ xảy chuyện nên điều động thẳng một tiểu đoàn đến đây!

Lục Định Viễn trao đổi xong công việc bên ngoài, bước căng tin. Anh thấy Hạ Lê đang cầm cái thìa, nghển cổ ngoài cửa sổ xem trò vui.

Lục Định Viễn múc một bát cháo, xuống đối diện cô, nhắc nhở: “Toàn là đồng chí đến tăng viện. Cô xem lính tập huấn ở đơn vị đủ ?

Ăn nhanh lên, lát nữa chúng lên đường ngay.”

Hạ Lê ậm ừ một tiếng, “Vâng ạ.”

Cô lặng lẽ cúi đầu, bắt đầu dùng bữa.

Giờ nghỉ trưa, Hạ Lê Triệu Cường kể lời Lục Định Viễn dặn: “Trên đường thể ám sát bất cứ lúc nào, ưu tiên khẩu phần ăn cho các chiến sĩ, chỉ cần cho tên tội phạm ma túy một bữa là đủ.”

Hạ Lê động não suy nghĩ một lát, cũng chạy xem tình hình.

Đi dạo một vòng, cô chặn ngay Quách Bảo Thanh đang đưa cơm cho tên tội phạm.

Hạ Lê cái bánh màn thầu duy nhất trong bát của Quách Bảo Thanh, rơi sự im lặng quái lạ.

Quách Bảo Thanh Hạ Lê im lặng vì chuyện gì, ngượng ngùng gãi đầu.

nghĩ Lục doanh trưởng cho ăn, nhưng dù cho một cái bánh màn thầu thì vẫn giúp sống sót mà?”

Hạ Lê Quách Bảo Thanh với vẻ mặt trách móc, nghiêm nghị khiển trách: “Cậu cho một cái màn thầu cũng quá đáng! Cái thứ mà chắc bụng !”

Nghe lời trách móc của Hạ Lê, Quách Bảo Thanh, đang tự thấy nịnh bợ cấp một cách lộ liễu, càng thêm hổ.

“Xin đồng chí, sẽ lấy thêm vài cái nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-712-cai-nay-moi-chac-bung.html.]

Nói , đỏ mặt, trở về lấy thêm vài chiếc màn thầu.

Gà Mái Leo Núi

Hạ Lê kéo , vẻ mặt tỏ vẻ hết cách: “Thôi, cần lật đật thêm nữa.

Bánh màn thầu chắc bụng, đưa ăn cái , cái mới chắc bụng!”

Dứt lời, cô thò tay lòng, móc một vật đen sì nhét tay Quách Bảo Thanh.

Quách Bảo Thanh cúi đầu, chiếc bánh đen kịt, sờ thấy thô ráp, cứng nhắc trong tay, rơi sự im lặng khó tả.

“Hạ Tiểu đội trưởng, đây là thứ gì ?”

Hạ Lê lý lẽ hùng hồn, giải thích khoa học cho đồng đội: “Bánh nướng từ tạp lương độn cám.

Ngũ cốc tạp lương thì chắc bụng hơn gạo trắng/bột mì nhiều.

Vả thử , thứ cứng, ăn còn rát họng nữa. đoán chừng một cái bánh c.ắ.n hết cả buổi chiều.

Nhai hết cả buổi chiều, dĩ nhiên sẽ thấy đói, thấy ?”

Hạ Lê năng hết sức chân thành, bất cứ ai chỉ giọng điệu, nét mặt cô đều nghĩ cô đang những lời nghiêm túc.

Quách Bảo Thanh: ……………… Cô quả thực là hận tên tội phạm thấu xương!

Lại thấy đồng chí Hạ đồng lòng căm thù như với doanh trưởng, chẳng lẽ mối quan hệ giữa đồng chí Hạ và Lục doanh trưởng tệ như Chính ủy Vương ?

Cậu lẳng lặng lấy chiếc màn thầu , đặt chiếc bánh nướng độn cám .

“Vâng, cái màn thầu lát nữa ăn.

Vậy Hạ Tiểu đội trưởng, đưa cơm cho tên tội phạm ma túy đây.”

Hạ Lê khoát tay, “Đi thôi.”

Đoàn dùng bữa trưa xong, tiếp tục lên đường.

Không là do đám sát thủ tiếp tục tay nữa, là do thấy họ tăng viện nên nghĩ khả năng thành công cao, nhưng dù thì trong suốt hai ngày tiếp theo, họ gặp bất kỳ hành động ám sát nào nữa.

Đoàn áp giải vẫn đề cao cảnh giác, còn tên tội phạm ma túy dần yên lòng.

Hắn cực kỳ căm hận những lính Hoa Hạ , nhưng cũng sợ những hành động lén lút như Lục Định Viễn, Hạ Lê sẽ tái diễn, nên cũng dám gây thêm rắc rối nào.

Hai bên dọc đường đều tương đối bình yên, những ngày trôi qua cũng khá êm đềm.

Đường sá thuận lợi, Hạ Lê và các đồng chí áp giải đến Kinh thành an , chuyển giao cho Viện Kiểm sát địa phương để tiến hành truy tố.

Tên tội phạm ma túy bước xuống xe, đầu Lục Định Viễn, nở nụ lạnh lùng, giọng điệu mang theo vẻ đắc ý khó che giấu.

“Cả đời các đừng hòng moi đáp án……”

“Đoàng!”

“Không!!!!”

Thích Sáu Mươi: Quân nhân Lạnh lùng Đại lão Nghiên cứu Khoa học trêu chọc xin thu thập: (Gà Mái Leo Núi Web Monkeyd) Sáu Mươi: Quân nhân Lạnh lùng Đại lão Nghiên cứu Khoa học trêu chọc Thư Hải Các Tiểu Thuyết Cập nhật với tốc độ nhanh nhất mạng.

 

Loading...