THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 757: Ai mới là người im lặng đáng sợ nhất ---

Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:03:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rừng cây ăn quả phía Đội Sáu Nam Đảo.

Dưới màn đêm đen kịt, thể gì.

Sau lùm cây, bóng dáng vài lấp ló.

Một đang bò mặt đất, tay cầm xẻng, khẽ thì thầm với một ông lão bên cạnh: “Đội trưởng, chúng cứ chờ ở đây liệu ích gì ?”

Ông lão gọi là Đội trưởng đưa mắt quét quanh, lòng bàn tay úp xuống, khẽ hiệu.

Vài bóng đang ẩn gốc cây và trong bụi cỏ lập tức nép , còn phát tiếng sột soạt nữa.

Ông hạ giọng thì thầm: “Kẻ đó dám ngày nào cũng đến đây trộm trái cây của chúng , chắc chắn vấn đề.

Nói chừng là đặc vụ ẩn náu, giống như tên Bí thư Chi bộ ở đội Một .

Cuộc sống an lành của chúng mới hơn một chút, tuyệt đối thể để những kẻ ngoại quốc đó phá hoại sự yên bình của đất nước nữa, tóm gọn hết bọn chúng!”

Người thanh niên đang bò bên cạnh ông , luôn cảm thấy lời của Đội trưởng gì đó sai sai.

Anh đưa tay gãi nốt muỗi c.ắ.n to tướng mặt, nhăn nhó : “Chắc là nhỉ?

Trước đây quân đội phái nhiều khắp nơi điều tra ngầm và bắt giữ ít mà? Họ hẳn là giải quyết hết đám đặc vụ chứ.

Đặc vụ gặp là gặp?

Hơn nữa, nếu họ thực sự là đặc vụ, chắc chắn họ giấu kín tung tích của , cố gắng hết sức để ai phát hiện, tại trộm trái cây của chúng ?”

Những khác ẩn nấp ở các nơi cũng cảm thấy lời lý.

Nếu thực sự là kẻ bất lương, chắc chắn họ sẽ cố gắng để ai phát hiện, để lộ sơ hở lớn như ?

Mặc dù mấy năm thu hồi nhiều s.ú.n.g săn trong làng, nhưng đội dân quân vẫn giải tán, họ cũng khả năng phản kháng. Đặc vụ nào sơ suất đến thế?

Có lẽ cảm nhận sự bất an của những xung quanh, Đội trưởng Đội Sáu lập tức sa sầm mặt, tỏ vẻ vui: “Mấy mà lề mề thế hả?

Đặc vụ thì cần ăn cơm !?

Trước đây quân đội quả thật tổng càn quét một , là kẻ trốn thoát từ đợt đó, đến giờ ăn hết lương thực dự trữ, nên mới trộm trái cây của chúng !

Hơn nữa, dù cho lùi một vạn bước mà , họ đặc vụ, thì chúng cần bắt trộm , cứ để những trái cây đó mất trắng ?

Cuối năm đó đều là lương thực cho năm của các !

Ngay cả chuyện đơn giản cũng nghĩ , giữ mấy ích gì?!”

Thấy Đội trưởng nổi giận, dù trong lòng vẫn nghĩ rằng việc mất tám, chín quả trái cây mỗi ngày đáng để to chuyện đến thế.

Nếu đám trẻ con trong làng đ.á.n.h dấu quả, tìm thì thấy, kiểm tra kỹ lượng phát hiện ngày nào cũng mất vài quả, thì họ chẳng hề .

Tuy nhiên, họ vẫn im lặng, dám thêm lời nào.

Từng cầm vũ khí tay, trốn cây lớn và bụi cỏ, chuẩn cho kẻ trộm hoặc đặc vụ một trận phục kích nhớ đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-757-ai-moi-la-nguoi-im-lang-dang-so-nhat.html.]

Trong khi đó.

Lục Định Viễn và Hạ Lê lái xe tăng thẳng về phía xưởng đóng tàu.

đường lớn, họ buộc băng qua những con đường làng nhỏ.

Để gây hoang mang khi lái xe tăng ngoài, và cũng để tránh khác phát hiện họ đang đưa xe tăng đến xưởng đóng tàu, gián tiếp bại lộ xưởng, hai cố gắng tránh xa các thôn xóm, tận dụng đặc tính lội suối băng rừng của xe tăng, chuyên chọn những con đường núi và đường đất mà .

Hạ Lê tựa ghế , ngước bầu trời, vẻ mặt hết sức chán nản.

Bên tai là tiếng máy móc ‘ù ù’ của xe tăng, đầu mũi ngập tràn mùi dầu máy, cô cảm thấy nghẹt thở đến mức bữa tối ăn cũng trào ngược .

Tình cảnh tệ hại khiến Hạ Lê vô cùng bực bội, cô vô cùng hối hận vì lúc nãy khi Lục Định Viễn sẽ lái xe tăng đến xưởng đóng tàu, cô đề nghị để Lục Định Viễn lái xe tăng và cô lái ô tô.

Cảm giác hối hận và khó chịu dâng đầy trong lòng, Hạ Lê bắt đầu cái kiểu than vãn ‘bíp bíp bíp bíp bíp’ của mỗi khi cô thấy phiền.

“Anh xem, nếu tăng tốc độ xe tăng lên một trăm hai mươi cây một giờ thì nhỉ?

Gà Mái Leo Núi

Nếu tốc độ đó, giờ chúng đến xưởng đóng tàu .”

Thật may là thể chất của Lục Định Viễn thu hút muỗi hơn cô, nên muỗi xung quanh đều bay đến đốt , thèm ngó ngàng gì đến cô.

Nếu , cô thể ném Lục Định Viễn ở đây, tự chạy về đơn vị, tối nay xưởng đóng tàu nữa.

Tình đồng chí cách mạng là cái thá gì chứ? Hoàn tồn tại ?!

Lục Định Viễn:…

Nếu là khác lời , Lục Định Viễn dựa kiến thức thông thường của , chắc chắn sẽ chút nể nang mà vạch trần đối phương.

Muốn tăng tốc độ của chiếc xe tăng lớn đến mức đó, đơn giản là chuyện hoang đường viển vông, ngay cả các cường quốc quân sự hàng đầu bây giờ cũng .

là Hạ Lê, một luôn đáng tin cậy trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật, . Lục Định Viễn chắc chắn liệu cô đang đùa thật.

Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Lục Định Viễn chỉ nghĩ rằng Hạ Lê nghiên cứu khoa học, thực sự chiến trường, nên hiểu rõ tình hình chiến trường.

Căn cứ tình hình thực tế, vô cùng nghiêm túc phân tích cho Hạ Lê: “Xe tăng chạy quá nhanh cũng tác dụng chiến trường, tốc độ của bộ binh theo kịp, xe tăng dễ quân địch bao vây.

Mặc dù nó lắp đặt giáp bảo vệ, nhưng hỏa lực pháo binh thì vẫn yếu ớt.

Hơn nữa, khả năng cơ động của nó khá kém, nếu tốc độ quá nhanh, thể phản ứng ngay lập tức chiến trường, và càng trì trệ hệ thống phanh động cơ.

Nâng tốc độ xe tăng lên năm mươi, sáu mươi cây một giờ là đủ . Dù bình thường đường thể ích, nhưng thực sự lên chiến trường thì cần thiết.”

Sau khi phân tích xong, Lục Định Viễn vẫn còn chút thắc mắc.

Trước đây, Hạ Lê còn than thở rằng động năng của động cơ đủ, dù vật liệu mới cũng chắc đạt hiệu quả mong , vì cô còn hạ thấp thuộc tính của nhiều cấu hình khác ?

Sao bây giờ đột nhiên thể tăng lên một trăm hai mươi cây ?

Hạ Lê tựa ghế, cả rơi một sự im lặng kỳ lạ.

Xin mời tiếp tục theo dõi chương !

 

Loading...