Lục Định Viễn cúi đầu, ghé sát tai Hạ Lê, khẽ : "Việc bắt , cảm ơn Cố Vân Dật."
Hạ Lê thoát khỏi cơn hỗn loạn cảm xúc: Hả?
Lục Định Viễn tiếp lời: "Em còn nhớ đêm hôm đó chúng đến bãi đỗ xe, gặp Cố Vân Dật ? Cậu trong đơn vị thể mua chuộc, bên ngoài an .
Lúc đó chúng rà soát bộ quân nhân trong binh đoàn và quả thực bắt một tha hóa.
Tuy nhiên, vụ việc liên quan đến các nhà khoa học là chuyện lớn nhỏ chừng, nên chúng chuyển hướng chú ý sang Viện Nghiên cứu Khoa học.
Không ngờ phát hiện thư từ liên lạc của vài trong đó vẻ bất thường."
Hạ Lê nhíu mày: "Chỉ xác nhận một là ông thôi ?"
Lục Định Viễn: "Hiện tại mới tra ."
Tuy nhiên, những khác tạm thời cắt đứt liên lạc với bên ngoài, Viện nghiên cứu cũng đổi địa điểm. Dù vấn đề gì xảy cũng nghiêm trọng lắm.
Hạ Lê lắng Hoàng Hiểu Đông lặp lặp câu trả lời: "Có bắt vợ con , dùng họ để uy h.i.ế.p . sẵn sàng nhận tội, bất luận thế nào cũng , chỉ mong tổ chức thể cứu vợ con ." Cô càng , lông mày càng nhíu chặt.
"Phía gia đình ông điều tra kỹ ?"
Nhắc đến gia đình Hoàng Hiểu Đông, đôi môi mỏng của Lục Định Viễn mím thành một đường thẳng, khí thế cũng trở nên trầm thấp.
"Đã điều tra , kẻ dùng nửa túi lương thực, yêu cầu vợ Hoàng Hiểu Đông thêm vài câu thư mỗi gửi.
Bởi vì thư từ qua đều kiểm tra, những lời ông hề lộ liễu, nhưng chính là mật mã mà Hoàng Hiểu Đông – với tư cách là một nhà nghiên cứu bí mật – từng sử dụng.
Nói trắng , vợ Hoàng Hiểu Đông sẽ thấy bức thư đó vấn đề gì. Những chi tiết trong quân đội khi kiểm tra cũng sẽ thấy gì bất thường. Chỉ riêng Hoàng Hiểu Đông mới bức thư rốt cuộc ý nghĩa gì.
Nếu quân đội dấy lên nghi ngờ và cử điều tra, e rằng sự thật đằng chuyện khó mà phơi bày.
Ngay cả đến bây giờ, Hoàng Hiểu Đông vẫn tin rằng vợ con rơi tay kẻ , và chỉ cần ông tiết lộ phận 'Lôi Không' cho đối phương, chúng mới chịu thả họ ."
Hạ Lê nhất thời nên lời.
Thời buổi trình độ văn hóa còn thấp, dân trí khai sáng, ngay cả gia quyến của nhân viên mật cũng ý thức phòng vệ quá mạnh mẽ.
Nếu phận "Lôi Không" là cô mà là một nhà nghiên cứu bình thường, một khi lộ, khả năng sống sót là nhỏ.
Tổn thất đối với đất nước tuyệt đối thể giải quyết bằng vài câu . Chắc chắn thể dễ dàng bỏ qua .
Vợ của Hoàng Hiểu Đông rằng, chỉ vì nửa túi lương thực mà bà thể hại c.h.ế.t chồng .
Nói vợ Hoàng Hiểu Đông vô tri ư?
cuộc sống quá khổ cực, gì để ăn, chỉ cần vài câu vô thưởng vô phạt là thể đổi lấy khẩu phần ăn cho gia đình mười mấy ngày, thậm chí cả tháng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-798.html.]
Nói Hoàng Hiểu Đông ích kỷ ư?
đời mấy ai như ? Đã từng nhận nhiệm vụ gián điệp, cha những kẻ cực đoan đ.á.n.h c.h.ế.t, hổ treo cổ tự vẫn, khi cứu vô dân thường, khi thành lập đất nước hai suýt t.ử hình, cuối cùng xử b.ắ.n vì tội phản quốc, và mười mấy năm cái c.h.ế.t mới minh oan?
Đại nghĩa thì , nhưng khi rơi chính bản , mấy thể .
Gà Mái Leo Núi
"Ông như , cuối cùng sẽ xử lý thế nào?"
Lục Định Viễn: "Ông công lao, mà ảnh hưởng quá lớn, dự đoán sẽ đối mặt với việc giáng chức và hạn chế tự do ở một mức độ nhất định."
Đất nước đang quá thiếu nhân tài.
Dù Hoàng Hiểu Đông mang vết nhơ, nhưng tài năng cá nhân của ông là thể nghi ngờ. Trong tình huống , cấp thường sẽ gì ông quá nặng.
Hạ Lê gật đầu, tiếp tục đề tài nữa.
Tuy nhiên, trong lòng cô âm thầm nghĩ, lẽ chuyện , cộng thêm tình hình bên ngoài ngày càng phức tạp, những ở Viện nghiên cứu bí mật sắp tới sẽ dễ thở .
Hạ Lê qua loa một thẩm vấn, đó suốt như một công cụ vô tri, những chi tiết thực sự hữu ích chẳng lọt đầu mấy câu.
Lục Định Viễn luôn theo dõi tình trạng của Hạ Lê, trong lòng thầm thở dài một tiếng.
Xem chuyện sáng tỏ, nên rõ ràng với Hạ Lê.
Chắc cô nhóc hiện tại vẫn hiểu việc thích cô.
Sau khi thẩm vấn Hoàng Hiểu Đông xong, Lục Định Viễn theo thói quen đưa Hạ Lê về nhà.
Anh tìm một nơi nào đó yên tĩnh hơn để bày tỏ tấm lòng với Hạ Lê.
Trong lòng Hạ Lê thực cũng hỏi cho rõ ràng.
Dù cô là thẳng tính, thích kiểu úp mở, chần chừ.
Nếu hôm nay rõ chuyện , e rằng mỗi qua với Lục Định Viễn cô đều sẽ cảm thấy khó chịu.
Đó là phong cách của cô.
Hai bộ đến khu rừng nhỏ.
Nơi thoáng đãng yên tĩnh, là một địa điểm để chuyện.
Hạ Lê: " chuyện hỏi ."
Lục Định Viễn: " điều với em."