Lục Định Viễn dựa mười mấy năm kinh nghiệm trinh sát tích lũy từ khi còn bé ông nội huấn luyện trong quân đội, dẫn Hạ Lê trốn thoát thành công khỏi khu ký túc xá nam mà bất kỳ lính tuần tra nào phát hiện.
Mãi đến khi hai lén lút lẻn đến chỗ , bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Đây là sân nhà ăn. Lúc , dù ánh đèn vàng vọt cột điện ven đường vẫn còn sáng, xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ tiếng côn trùng nhỏ như thiêu lao bóng đèn, phát tiếng “bốp bốp” giòn tan khe khẽ.
Lúc , Lục Định Viễn vẫn còn tức giận về hành vi kỳ quái và nguy hiểm của Hạ Lê khi nửa đêm mò mẫm trèo cao hơn mười mét.
Cố gắng bình tâm trạng, thẳng khuôn mặt Hạ Lê, nghiêm nghị hỏi: “Tìm việc gì, gấp gáp đến mức nửa đêm trèo lầu bốn, thể đợi thêm một đêm ?”
Hạ Lê thái độ của , trong lòng bớt căng thẳng phân nửa.
Tính khí càng tệ, chứng tỏ những nghi ngờ đó của cô càng khả năng xảy .
lặn lội tới đây, cô dứt khoát hỏi cho rõ.
Cô ngước lên, ánh mắt đối diện với đôi mắt đang cụp xuống của Lục Định Viễn, môi khẽ mím , dò hỏi: “Anh trong lòng ?”
Lục Định Viễn ngờ Hạ Lê trực tiếp như , mở đầu hỏi ngay, thậm chí hề một chút chuyển tiếp nào.
Đôi mắt đen láy của chăm chú đôi mắt trong veo, cong ở đuôi mắt của Hạ Lê. Lần , hề phủ nhận.
“Có, nhưng cô thích ai.”
Hạ Lê câu trả lời , trong lòng càng thêm yên tâm.
Xem Lục Định Viễn ý trung nhân, thì chắc chắn cô và Chính ủy Vương hiểu lầm .
May mà là hiểu lầm, nếu , cô nghĩ đến việc nhét Lục Định Viễn xó tường nào đó, đ.á.n.h cho tỉnh ngộ.
Lục Định Viễn thấy Hạ Lê thích, khóe miệng liền cong lên, ánh mắt lộ rõ vẻ mừng rỡ. tự luyến đến mức nghĩ rằng cô bé vui mừng vì thích cô.
Với vẻ mặt may mắn đó của cô nhóc, e rằng suy nghĩ của cô lạc hướng nào đó .
Hắn cũng phá vỡ tâm lý may mắn của cô, nhân đà thắng thế mà truy hỏi: “Còn cô thì ? Cô trong lòng ?”
Lúc , Hạ Lê Lục Định Viễn yêu, chỉ cần thích cô, thì chuyện thực chất chẳng liên quan gì đến cô cả.
Gà Mái Leo Núi
Trong đầu cô tính toán xong xuôi, ngày mai tìm Chính ủy Vương, bảo bà nhớ kỹ chuyện .
Mất hứng thú dò hỏi, cô thuận miệng đáp qua loa: “Người theo đuổi xếp hàng từ đây sang tận A-rập Xê-út.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-801-toi-dang-xep-hang-o-a-can-dinh.html.]
Lục Định Viễn thấy cô lơ đễnh tự luyến năng hàm hồ, bật thành tiếng.
Hạ Lê:…
Thế thì quá đáng .
Người theo đuổi cô xếp hàng đến tận A-rập Xê-út thì gì đáng đến !?
Cô ngước mắt Lục Định Viễn, đôi mắt khẽ híp , khí chất cũng tỏa vài phần, trông vẻ vô cùng nguy hiểm.
Lục Định Viễn thấy vẻ mặt cô như , lập tức rút lui mang tính chiến lược.
“Cô quá ít .”
Hạ Lê:…?
Lục Định Viễn nghiêm mặt, năng bừa bãi mà hề đổi sắc mặt: “Từ Hoa Hạ đến A-rập Xê-út chỉ hơn bảy ngàn ba trăm cây , mà từ Hoa Hạ đến tận A-căn-đình (Argentina) thì tới tận hai vạn hai ngàn cây cơ.
Đối tượng theo đuổi cô chắc chắn xếp hàng đến tận A-căn-đình.”
Hạ Lê:…
Hắn đến nước , nếu cô còn kiếm chuyện thì quả thực là lý .
Lục Định Viễn chẳng là một gã đại trực nam ? Sao lúc chuyện dễ thế ?
Nhìn cái dáng vẻ suốt ngày lấy quân đội nhà của , cô chỉ chúc cả đời theo đuổi ai.
Nói cũng , tên ngày nào cũng ở bên cô, mà cô từng thấy gần gũi với cô gái nào.
Máu tò mò nổi lên, Hạ Lê tò mò hỏi: “Cô là ai? quen ? Có xinh ?
Anh đang theo đuổi cô ?”
Lục Định Viễn cúi đầu Hạ Lê, khóe môi khẽ cong lên, nụ ẩn chứa trong đáy mắt: “Cô quen, cô xinh .
bây giờ đang xếp hàng ở A-căn-đình.”
Hạ Lê:!!????