THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 826: Hạ Lê: Cháu trai không cần nữa, hay là đánh cho một trận? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:03:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lê gật đầu: "Thôi , ăn cơm ."

Đợi ăn cơm xong, trời dần tối. Hạ Kiến Quốc vẫn cạnh bàn, chăm chú chiếc đài bán dẫn.

Hạ Lê dáng vẻ của ông, liền ông đang đợi Hạ Đại Bảo.

Giống như cô tối nào cũng đến xưởng đóng tàu, bố cô cũng tĩnh lặng bên bàn, đợi cô về mới ngủ.

Tình yêu thương của thế hệ bao giờ thành lời, họ chỉ âm thầm hành động, đến nỗi nếu quan sát kỹ, còn chẳng nhận .

Hạ Lê cũng cảm thấy chuyện Hạ Đại Bảo về muộn chút kỳ lạ.

Cháu trai cô tan học là lập tức về nhà bài tập, tối nào cũng như đ.á.n.h ba trăm hiệp với sách vở, đó cùng cô học lớp buổi tối, về nhà tiếp tục sách mới ngủ.

Hôm nay những về sớm sách, mà ngay cả buổi học tối mà nó hằng mong nhớ cũng bỏ lỡ. Nếu chuyện gì mờ ám, thì ma mới tin.

Hạ Lê chống cằm, lười nhác sang bố: "Bố cứ về phòng ngủ , con sẽ đợi Đại Bảo về."

Thấy Hạ Kiến Quốc định gì đó, Hạ Lê thêm một câu mang đầy vẻ cà khịa: "Con sợ lát nữa con dạy dỗ nó, bố xót.

Bên ngoài loạn lạc như thế, nó còn la cà đến tận khuya, thằng bé đúng là vô lo vô nghĩ."

Hạ Kiến Quốc, đang tính toán đợi thêm một lát, nếu cháu trai về sẽ đích tìm: “…”

Chà, đằng nào ông cũng nhắc thằng bé về chuyện bên ngoài đang rối ren, đừng la cà.

Bây giờ con gái ông " mặt nhắc nhở", ông cũng tiện xen "mối quan hệ giáo d.ụ.c kỳ quặc" giữa hai cô cháu.

thì bấy lâu nay, mặc dù con gái ông dạy cháu trai những thứ lung tung, nhưng tư tưởng chủ đạo vẫn hề lệch lạc.

Hạ Kiến Quốc dứt khoát dậy, khẽ thở dài: "Nhớ là xuống tay nhẹ thôi đấy."

Hạ Lê: "Cứ tùy thái độ của nó ."

Hạ Kiến Quốc: … Thôi .

Hạ Lê trong phòng khách đợi thêm nửa giờ nữa thì thấy tiếng động lén lút bên ngoài.

Âm thanh đó, một chuyên gia trèo tường như Hạ Lê, là quá rõ.

Cô lập tức dậy, thẳng đến sát bức tường nghi ngờ đang leo, chống nạnh, ngửa đầu lên .

Hạ Đại Bảo khi tan học cố tình lòng vòng bên ngoài, đợi đến khi trong nhà hẳn lên giường mới lén lút mò về, lặng lẽ trèo tường nhà mà kinh động đến ai.

Nếu quen tất cả con cháu trong khu gia binh , khó mà trốn , dối là "ngủ nhà bạn vài hôm" để trốn ở ngoài luôn .

Trong lòng ôm nặng chuyện, Hạ Đại Bảo cố gắng dùng động tác nhẹ nhàng nhất để trèo tường, nhưng mới lật lên, còn kịp nhảy xuống, thấy cô út nhà chống nạnh, dùng ánh mắt 'tử thần' chút biểu cảm chằm chằm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-826-ha-le-chau-trai-khong-can-nua-hay-la-danh-cho-mot-tran.html.]

Gà Mái Leo Núi

Hạ Đại Bảo: … (Sự hoảng loạn trong lòng hiện rõ mặt).

Thử hỏi: Nếu một cô út tai thính vô cùng, còn giỏi đ.á.n.h , đặc biệt là hề kiên nhẫn với trẻ con, sẵn sàng dùng roi vọt để dạy dỗ, thì ?

Trả lời: Ngoài việc ngoan ngoãn nhận , còn thể nữa?

Hạ Đại Bảo dám thừa một câu, thập phần ngoan ngoãn nhảy từ tường xuống, thẳng, rụt đầu nhận .

“Cô út, cháu về muộn ạ.”

Hạ Lê: “Mặt mũi nông nỗi ?”

Chính vì sợ trả lời câu hỏi nên Hạ Đại Bảo mới dám về nhà: …

Hạ Lê mặc kệ sự chống cự gần như của Hạ Đại Bảo, một tay đỡ cằm nhấc lên, lập tức thấy khuôn mặt sưng vù, bầm tím, ngọn lửa giận trong lòng cô lập tức bốc lên hừng hực.

Thảo nào mà dám về nhà! Hóa là trốn đ.á.n.h với !!

Thật là giỏi giang quá mức!

Hạ Đại Bảo chuyện thể giấu , dù trong lòng chút tự trách vì dám về nhà chỉ vì nhà thấy vết thương mặt, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời tất cả những gì cô út hỏi.

Giọng chút lắp bắp: “Thật cũng gì to tát, chỉ là đ.á.n.h với mấy thôi ạ.

Sau cháu sẽ đ.á.n.h nữa .”

Hạ Lê nhíu mày: “Bị đ.á.n.h thành thế , thầy cô giáo các cháu can thiệp ?”

Mặt mũi đứa trẻ bầm tím hết cả , còn thương thế nào nữa.

Cha nào mà thấy con ở trường đ.á.n.h nông nỗi xắn tay áo lên, đòi tìm thầy cô để đòi công bằng?

Nhớ tới tiếng c.h.ử.i con vang lên từ mấy nhà khác trong khu gia binh tối nay, Hạ Lê hình dung cảnh tượng một trận đại chiến hội đồng trong đầu.

Chắc chắn đòi công bằng mới .

Phẩm hạnh con cháu nhà , cô rõ. Hạ Đại Bảo nay bao giờ gây chuyện, tuyệt đối sẽ chủ động kiếm cớ đ.á.n.h .

Nếu giáo viên đòi công bằng giúp, thì , cô thể tự đòi! Đánh đập con nít thì ho gì, nhưng cô thể tìm bố nó mà tính sổ!

Hạ Đại Bảo thấy bộ dạng cô út đang mài đao hướng về phía thầy cô giáo, vội vàng xua tay phủ nhận.

“Cô út, cô bình tĩnh một chút, cháu đ.á.n.h trong trường , cháu đ.á.n.h với ngoài trường.

tìm thầy cô gây khó dễ cũng vô ích thôi.”

Hạ Lê: …?

 

Loading...