Thập Niên 60: Tiểu Thư Tư Sản Cuỗm Sạch Gia Tài, Chớp Nhoáng Cưới Thủ Trưởng - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:22:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mùi dầu mỡ của nhà ăn kịp tan hết, lẫn với mùi nước sát trùng, quấn thành một khối đặc quánh gây tức n.g.ự.c trong khí chật hẹp của phòng trực ban vệ sinh viện.

Đầu ngón tay Liễu Tư Ngữ lạnh buốt, chằm chằm khí mặt, âm thanh nhắc nhở lạnh lẽo của hệ thống một nữa vang vọng trong đầu: Đây là phương án hiệu suất cao nhất hiện tại, ký chủ, xin hãy nắm bắt cơ hội.

Mục tiêu nhiệm vụ: Cưỡng hôn Văn Yến Tây, tăng điểm hảo cảm của mục tiêu nhân vật. Thất bại nhiệm vụ: Kích hoạt quy trình trừng phạt.

Nhiệm vụ thất bại hệ thống sẽ tự động kích hoạt quy trình trừng phạt?

Liễu Tư Ngữ nhiều nhiệm vụ như , còn từng trừng phạt bao giờ.

Liễu Tư Ngữ kéo khóe miệng, cô tuyệt đối sẽ để thành tích bất bại của hủy tay Văn Yến Tây.

Chẳng chỉ là cưỡng hôn Văn Yến Tây thôi ?

cô cũng thiệt.

Vừa còn thể Thẩm Chiếu Nguyệt và Văn Yến Tây nảy sinh cách.

Gần đây Thẩm Chiếu Nguyệt bất kể gì cũng ở bên Văn Yến Tây, rõ ràng là đang đề phòng cô.

Liễu Tư Ngữ khỏi nghĩ, Thẩm Chiếu Nguyệt thật hề tự tin như vẻ bề ngoài.

Liễu Tư Ngữ siết chặt lòng bàn tay, móng tay cắm da thịt, cô tuyệt đối thể thất bại.

Không xa, Văn Yến Tây và Văn Kình khỏi nhà ăn bao lâu, Thẩm Chiếu Nguyệt lấy cớ dạo tiêu cơm để đuổi .

Thẩm Chiếu Nguyệt thật xa.

Gió đầu thu mang theo sự khô ráo phơi nắng lướt qua mặt cô, Thẩm Chiếu Nguyệt chầm chậm tản bộ dọc theo bên ngoài vệ sinh viện, tính toán cách.

Phạm vi lén của Johnny hạn, cô thể quá xa, nếu sẽ bỏ lỡ âm mưu quỷ kế của Liễu Tư Ngữ và hệ thống.

Cũng may Liễu Tư Ngữ bắt cô chờ lâu, nhanh Liễu Tư Ngữ từ nhà ăn .

Thẩm Chiếu Nguyệt theo lưng Liễu Tư Ngữ hướng về vệ sinh viện, mặt cô biểu cảm gì, nhưng trong lòng lạnh. Tâm tư của Liễu Tư Ngữ, nông cạn như váng dầu đĩa, liếc mắt một cái là thấy rõ.

Chiều tối, Thẩm Chiếu Nguyệt về nhà Văn Yến Tây một bước. Tiếng "cạch" nhỏ của khóa cửa ngăn cách thế giới bên ngoài.

Thẩm Chiếu Nguyệt bước phòng khách, liền thả Johnny khỏi gian.

Johnny điên cuồng xoay quanh Thẩm Chiếu Nguyệt, giọng gấp gáp ủy khuất: "Chủ nhân! Chủ nhân! Johnny sống nữa! Nam chủ nhân sạch sẽ!"

Thẩm Chiếu Nguyệt quen với những lúc Johnny kinh hãi la hét, , liền nó chắc chắn lời hệ thống và Liễu Tư Ngữ tự động não quá mức.

Thẩm Chiếu Nguyệt đến ghế sô pha xuống, Johnny vội vàng đưa cho cô một ly nước linh tuyền, đôi mắt điện t.ử màu xanh lam lấp lánh ánh sáng vội vàng, "Tiểu thư, lo lắng ?"

Thẩm Chiếu Nguyệt uống một ngụm nước linh tuyền: "Nói từ từ thôi, xảy chuyện gì?"

"Là Liễu Tư Ngữ đó! Cô , cô dám cưỡng hôn nam chủ nhân!" Giọng Johnny trở nên chói tai, tràn ngập sự phẫn nộ mô phỏng theo chương trình và sự thể tin , " rõ mồn một! Cái hệ thống phế vật đó bày cho cô cái chủ ý tồi tệ, ép cô ! Nói là hôn ngay mặt ! Tăng cái quái gì mà điểm hảo cảm! Khinh!"

Thẩm Chiếu Nguyệt nhướng mày, động tác nhàn nhã: "Ồ? Rồi nữa?"

"Cô còn tưởng thể gây chia rẽ giữa và nam chủ nhân nữa chứ! Ngu c.h.ế.t ! Nam chủ nhân là của mà!" Johnny nghiến răng nghiến lợi, "Cô dám cảm thấy ! Chủ nhân, xem cái chiều cao của cô kìa!"

Giọng điệu Johnny đột nhiên trở nên cực kỳ châm biếm, "Đứng thẳng 1 mét sáu ? Nam chủ nhân của chúng 1m89! Tỷ lệ hảo! Cô với tới ? Hả?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-tieu-thu-tu-san-cuom-sach-gia-tai-chop-nhoang-cuoi-thu-truong/chuong-162.html.]

Johnny mô phỏng tiếng thở dốc hổn hển, như thể tức giận đến nhẹ: "Chẳng lẽ cô kê ghế? Hay đột nhiên nhảy dựng lên hôn cằm nam chủ nhân của chúng ? Hoặc dứt khoát hôn yết hầu ? Ui— nghĩ đến cái cảnh đó, nam chủ nhân liền thuần khiết! Dơ bẩn dơ bẩn! Johnny bỏ cuộc! Bị hôn thì vứt chủ nhân!"

Thẩm Chiếu Nguyệt nhịn , khóe môi cong lên một độ cong nhẹ. Cô tưởng tượng một chút cảnh đó, Liễu Tư Ngữ gắng sức nhảy lên, giống như một món đồ trang sức vụng về cố gắng với tới viên kẹo treo cao, mà Văn Yến Tây đại khái sẽ cau mày, mặt biểu cảm lùi một bước, khiến cô ngã dập mặt.

Quả thật... hiệu ứng hài kịch.

"Vứt thì đến mức," giọng cô nhàn nhạt, khóe miệng nhếch lên thể hiện sự tự tin, "Chưa đến việc Liễu Tư Ngữ với tới cổ áo Văn Yến Tây , cho dù thật sự chạm , thì Văn Yến Tây cũng là hại."

Johnny trừng mắt Thẩm Chiếu Nguyệt, nhắc nhở cô: "Tiểu thư, xin giữ tỉnh táo, vứt bỏ cái não yêu đương , tắt cái kính lọc tình nhân ."

Thẩm Chiếu Nguyệt căn bản lời Johnny , tiếp tục với lời cô : "Bị phụ nữ chán ghét chạm , Văn Yến Tây đáng thương, chủ động, cùng lắm chỉ là bẩn thôi, khử trùng sạch sẽ là dùng ."

“Sát trùng diện! Trong ngoài!” Johnny hung tợn phụ họa, mắt điện t.ử lập lòe ánh hung quang, “Chủ nhân, chúng gì bây giờ? Hay là cho cô ăn chút t.h.u.ố.c xổ , ngày mai cả ngày xổm trong nhà vệ sinh đến tê chân, căn bản nhảy lên !”

“Không cần.” Thẩm Chiếu Nguyệt rủ mi, che tia lạnh lẽo nơi đáy mắt, “Xem thôi là .”

tận mắt xem vở kịch cường điệu của hệ thống và màn hề tự lượng sức của diễn viên, rốt cuộc sẽ kết thúc bằng một kết cục t.h.ả.m hại như thế nào.

________________________________________

Văn Yến Tây về nhà chậm hơn ngày thường một chút. Anh thấy Thẩm Chiếu Nguyệt trong sân. Bình thường cô đều xổm ở luống rau xem mấy cây mầm t.h.u.ố.c nhỏ bé của , hôm nay chuyện gì ?

Văn Yến Tây xách đồ ăn lấy từ nhà ăn về bước nhà, liền thấy Thẩm Chiếu Nguyệt đang chống cằm bàn chằm chằm đèn dầu thẫn thờ.

Văn Yến Tây đặt hộp cơm xuống bàn, bàn tay thô ráp khô ráo xoa xoa tóc Thẩm Chiếu Nguyệt, “Sao ? Không khỏe ?”

Thẩm Chiếu Nguyệt hồn, vẫn giữ tư thế chống cằm bàn ngẩng đầu Văn Yến Tây, trong mắt ánh sáng vụn vặt lấp lánh.

“Chú nhỏ, về .” Thẩm Chiếu Nguyệt như tiến đến hôn hít trêu chọc, mà bình thường chào hỏi , đó dậy bếp lấy chén đũa, “Rửa tay ăn cơm .”

Ánh mắt Văn Yến Tây thâm trầm bóng lưng Thẩm Chiếu Nguyệt. Trực giác mách bảo , cô đang tâm sự.

giữa hai chuyện gì cũng giao tiếp rõ ràng ?

Sao cô gì với ?

Môi mỏng Văn Yến Tây khẽ mím . Rửa tay xong , liền thấy Thẩm Chiếu Nguyệt chia cơm xong, bàn ăn chờ .

Văn Yến Tây nhận lấy ly nước Thẩm Chiếu Nguyệt đưa, uống một ngụm nước, “Mau ăn , ăn là nguội mất.”

Nói xong, cúi đầu ăn cơm.

Văn Yến Tây cảm nhận ánh mắt đối diện, kiên trì mà chuyên chú, kéo dài một lúc lâu. Anh ngước mắt, quả nhiên bắt gặp ánh mắt Thẩm Chiếu Nguyệt kịp thu về.

Thẩm Chiếu Nguyệt như một con chim quấy rầy, lông mi nhanh chóng run lên, theo bản năng gảy gảy đồ ăn trong chén mặt.

“Xảy chuyện gì?” Văn Yến Tây gắp miếng thịt mỡ Thẩm Chiếu Nguyệt gạt sang một bên, giọng vẫn điềm tĩnh như thường, cảm xúc.

Đầu ngón tay Thẩm Chiếu Nguyệt cuộn một chút, dường như đang hạ một quyết tâm nào đó. Ánh đèn lờ mờ đầu chiếu xuống, đổ một mảng bóng râm mảnh khuôn mặt đang cúi xuống của cô.

Thẩm Chiếu Nguyệt hít một , giọng lớn, nhưng rõ ràng xuyên qua khí vô hình giữa họ: “Văn Yến Tây... nếu ngoài cưỡng hôn, sẽ gì?”

 

 

 

 

Loading...