Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 121: Hai bé gái sinh đôi
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:53:30
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc đường thưa thớt nhiều, chiếc xe Jeep vượt qua khá thuận lợi, nhưng khi đến bệnh viện thì xảy chuyện.
"Ôi trời đất ơi, chuyện gì thế ? Sao đập phá cả bệnh viện thế ?" Chu Mai Hoa kinh hãi kêu lên.
Trước cổng bệnh viện treo đầy băng rôn, đất vương vãi lá rau nát và trứng thối, qua là trải qua một trận hỗn chiến. Tiến bên trong bệnh viện cũng là một mảnh hỗn loạn, qua kẻ là những tiểu binh trẻ tuổi.
Có thấy họ liền lập tức tiến hỏi: "Xin hỏi đến khám bệnh ?" Thái độ xem vẫn hòa nhã dễ gần.
Tiêu Chính : "Vợ sắp sinh, tìm bác sĩ Tống, chúng hẹn ."
Bác sĩ Tống là chuyên gia sản khoa nức tiếng của bệnh viện huyện, Tiêu Chính sớm ngóng để nhờ bà đỡ đẻ. Nào ngờ thanh niên thấy tên bác sĩ Tống liền đổi sắc mặt: "Tống Sở Hồng là phần t.ử trí thức chuyên quyền phản động, là ngọn núi lớn đè đầu cưỡi cổ chúng , chúng đ.á.n.h đổ ."
An Họa kéo kéo ống tay áo Tiêu Chính: "Chúng về , về trạm xá đơn vị mà sinh."
Lúc tính ngày dự sinh, An Họa đoán chừng bệnh viện sẽ loạn, cô cũng tính toán xong, nếu thì sinh ngay tại trạm xá trung đoàn. Vì quy mô doanh trại Sư đoàn Độc lập lớn nên trạm xá cũng nhỏ, xét về việc đỡ đẻ thì chắc chắn tài nguyên bệnh viện huyện vẫn hơn.
"Không ," An Họa lúc cơn đau dịu , năng vẫn còn tỉnh táo, "Lại tìm thêm trong mấy thôn lân cận một bà đỡ kinh nghiệm là , chắc vấn đề gì ."
"Em vững một lát ?" Tiêu Chính hỏi An Họa.
An Họa gật đầu.
Tiêu Chính đặt cô xuống, nhờ Chu Mai Hoa dìu cô, bước đến mặt tên tiểu binh : "Đầu lĩnh của các là ai? Gọi đây."
Cậu thanh niên thấy Tiêu Chính mặc quân phục, vóc dáng cao lớn vạm vỡ nên rụt rè, nhưng lấy can đảm : "Anh là ai? Dựa mà đây lệnh? Tư lệnh của chúng mà bảo gọi là gọi ?"
Lại còn Tư lệnh? Tiêu Chính lạnh, túm phăng lấy cổ áo tên thanh niên, giọng lạnh lẽo: "Lập tức, ngay bây giờ, gọi tên 'tư lệnh' ch.ó c.h.ế.t của các đây."
Cậu thanh niên kinh hãi vùng vẫy thoát , chạy hét: "Tư lệnh! Có đến gây sự!!"
Cùng lúc đó, Tiêu Chính ghé tai Tiểu Chu thì thầm điều gì đó, Tiểu Chu xong vội vã chạy ngoài.
Chẳng bao lâu , một nhóm thanh niên mặc quân phục xanh lục chạy đến. Gã béo lùn dẫn đầu chống nạnh quát: "Ai? Đứa nào dám gây sự!"
Tiêu Chính bước : " gây sự, đến bệnh viện để chữa bệnh, vợ sắp sinh."
Gã béo lùn: "Sinh con thì sinh con, ồn ào cái gì?" Rồi sang bảo những khác: "Sắp xếp phòng bệnh và phòng đẻ cho sản phụ."
Tiêu Chính: " bác sĩ Tống Sở Hồng đỡ đẻ."
Gã béo lùn nhíu mày : "Còn bảo gây sự? Đám trí thức chuyên quyền bao gồm cả Tống Sở Hồng chúng đ.á.n.h đổ, giờ bệnh viện do chúng tiếp quản, khám bệnh bốc t.h.u.ố.c đều là chúng !"
Tiêu Chính nhắc : " tìm bác sĩ Tống Sở Hồng."
Gã béo lùn nổi giận, phất tay: "Tên lật bản án cho Tống Sở Hồng, cũng là phái phản động, em bắt ."
Đám đông định ùa lên, nhưng nửa đường đều phanh gấp . Hóa , tay Tiêu Chính từ lúc nào xuất hiện một khẩu súng. Tay nắm chặt báng súng, ngón trỏ đặt cò, đôi mắt lạnh lùng khóa chặt đám mặt.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Hắn súng!" Ai đó thốt lên kinh hãi.
Gã béo lùn cũng dọa cho sợ khiếp vía, chôn chân tại chỗ. Dù cũng là quân đội... giờ quân phục còn quân hàm, cùng lắm chỉ thể dựa bốn cái túi áo để đoán Tiêu Chính là cán bộ. Chức to đến thì khó .
Gã béo lùn tự phân tích, trẻ thế cùng lắm là cấp Tiểu đoàn trưởng... Mà s.ú.n.g thì ? Đối phương chỉ một , một khẩu súng, liệu b.ắ.n c.h.ế.t hết ngần ? Gã nép , gào lên: "Anh em đừng để kẻ địch hù dọa, xông lên tước s.ú.n.g của !"
Mọi do dự, ai dám tiến lên. Tiêu Chính đó, giơ súng, sát khí ngút trời.
lúc , bên ngoài một nhóm tiến , ai nấy đều mặc quân phục, đeo s.ú.n.g bán tự động 56, đạn lên nòng. Nhìn đám của gã béo lùn, đứa cầm búa, đứa cầm xẻng, đứa còn cầm cả gạch non.
Tiểu Chu chạy nhanh tới, chào Tiêu Chính một cái chuẩn quân lễ: "Thủ trưởng, tiểu đội vệ binh mặt 9 đồng chí, thực đến 9 đồng chí, xin chỉ thị!"
Thủ trưởng? Đám gã béo lùn ngơ ngác, kinh nghi bất định, thể điều động vệ binh là cấp thủ trưởng...
"Tại chỗ chờ lệnh." Tiêu Chính lệnh xong, hướng về phía gã béo lùn : "Mời bác sĩ Tống Sở Hồng đây, chuẩn sẵn phòng bệnh và phòng đẻ."
Lần giọng Tiêu Chính hòa nhã hơn hẳn, nhưng tác dụng vô cùng. Gã béo lùn đảo mắt liên tục, lẳng lặng theo.
Tống Sở Hồng là một nữ bác sĩ ngoài năm mươi tuổi, cha bà là một thầy t.h.u.ố.c sản khoa nức tiếng thời cũ. Bản bà từ nhỏ theo cha học Đông y, lớn lên học Tây y tại trường, kết hợp Đông Tây y nhuần nhuyễn. Bà hành nghề nhiều năm, kinh nghiệm cực kỳ phong phú.
Lúc Tống Sở Hồng đến, ánh mắt bà vô hồn, tinh thần rệu rã, tóc tai bù xù. thấy sản phụ, bà lập tức thu hút, theo thói quen bắt đầu hỏi han sản phụ đủ điều...
An Họa bệnh viện lúc chín giờ tối. Hai tiếng đầu cơn đau còn chịu , đó tần suất đau ngày càng dày, cảm giác đau cũng mạnh dần lên. Mồ hôi trán cô túa từng đợt.
"Không vợ ơi, em cứ kêu , hét lên, đ.á.n.h mấy cái cũng ."
Hồi sinh Đông Đông, Tiêu Chính đang ở huyện Vân, lúc tất tả chạy về thì con chào đời. Anh ngờ sinh con chịu khổ cực đến thế. An Họa cũng chẳng khách sáo, nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiêu Chính, cứ đau là nhéo, đau là cấu.
Đến nửa đêm, cuối cùng cũng phòng sinh. Mọi ở ngoài lo lắng chờ đợi, Khâu Thục Thận và Chu Mai Hoa thì đỡ hơn một chút, tuy lo nhưng nghĩ An Họa sinh con thứ hai, sức khỏe nên chắc chuyện gì. Chỉ Tiêu Chính là cứ , mãi khiến Chu Mai Hoa chóng cả mặt.
Bà nhịn : "Hay là chú đừng dạo nữa, xuống tí ? Sắp thành con gà bộ đấy..."
lúc đó, một tiếng "Tiêu Thiết Trụ" từ phòng sinh vọng hành lang. Là An Họa!
Tiêu Chính kích động bước tới định đẩy cửa nhưng y tá cản .
"Sinh sinh , một bé , vẫn còn một bé nữa."
Khâu Thục Thận và Chu Mai Hoa đều vui mừng, cuống quýt chuẩn . Một lát , đứa bé thứ hai cũng chào đời.
________________________________________
An Họa cảm thấy nhẹ tênh như đang lơ lửng giữa trung. Xung quanh là một màn sương trắng xóa. Đây là ? Đang mơ ? Cô ngơ ngác quanh.
Bỗng nhiên, làn sương mắt tan biến, một hình ảnh hiện . Trong đó là một phụ nữ mặc chiếc sơ mi lụa màu hồng ngọc trai, tóc dài xõa vai, sống mũi đeo kính gọng vàng, đeo tai , đang đối diện với máy tính... livestream?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-121-hai-be-gai-sinh-doi.html.]
Thoạt phụ nữ lạ lẫm, nhưng kỹ, An Họa phát hiện đó chẳng chính là ! Còn căn phòng cô đang ở, chẳng là căn phòng cô vẫn livestream trò chuyện với fan ngày xưa đó ư? Chẳng lẽ khi cô xuyên , khác xuyên cơ thể của cô?
An Họa quan sát kỹ từng cử động của phụ nữ trong màn hình. Vẻ mặt cô lạnh lùng, lơ đãng màn hình máy tính, ngay cả miệng cũng mở, giống đang livestream. Mãi mới thấy cô mở miệng chuyện, nhưng là đang mắng fan.
"Cái đứa chuyện bậy bạ tên 'Trư Bát Giới mê gái' , là giống loài mới nghiên cứu ? Đại não thể tùy tiện tách rời khỏi cơ thể ? Nếu thì cút về nhà lắp não hãy đường."
"Cái ID tên 'Lông mũi trộn nộm' , ảnh đại diện là chính chủ ? Xấu đau mắt , mời ngoài."
"Phòng livestream của là thế đấy, thích , ai thích thì xem, thích thì cút."
"Ra ngoài, ngoài hết ."
"......"
Lát , fan gì mà phụ nữ rốt cuộc cũng lộ một nụ , dậy lùi , cầm cây đàn violin lên kéo.
Thấy đến đây, An Họa cơ bản thể khẳng định, xuyên cơ thể cũ của cô đa phần chính là nguyên chủ . Trong lòng An Họa cảm thấy mừng rỡ. Dù tự nguyện nhưng việc chiếm dụng cơ thể, tiếp nhận tình và gia đình vốn thuộc về nguyên chủ khiến cô luôn thấy chút áy náy. Giờ thì , cô và nguyên chủ là trao đổi linh hồn, nguyên chủ cũng thừa kế thứ của cô và đến một thế giới thể tự do nỗ lực vì lý tưởng, cô cũng cần mang gánh nặng tâm lý nữa.
Hình ảnh mắt chuyển đổi, đến một đại sảnh huy hoàng lộng lẫy, dàn nhạc giao hưởng sân khấu đang biểu diễn, vị trí nhạc trưởng chính là "An Họa". Cô say sưa biểu diễn, vẻ mặt tận hưởng và thỏa mãn. Tiếp đó, hình ảnh liên tục nhảy vọt, khi thì "An Họa" đang nấu ăn ở nhà, khi thì nghỉ dưỡng ở đảo Hải Nam, bên cạnh thỉnh thoảng xuất hiện đàn ông nhưng nào cũng là khác ... Cả bố ngày xưa của cô cũng tìm đến "An Họa" nhưng cô mắng đuổi ...
An Họa như đang xem phim, "An Họa" ở thế giới bên sống như thế nào. Cho đến khi cô cảm thấy mệt mỏi, hình ảnh mới biến mất, đại não cũng lập tức rơi giấc ngủ sâu.
________________________________________
Bên tai truyền đến tiếng chuyện trầm thấp, An Họa từ từ mở mắt.
"Vợ ơi em tỉnh ? Cảm thấy thế nào? Có đói ?" Một gương mặt đàn ông treo lơ lửng phía An Họa, ánh mắt cô ngơ ngác: "Anh là ai?"
Tiêu Chính khựng , cuống lên: "Ngủ đến lú lẫn ? Anh là Tiêu Chính, chồng em đây."
Đại não đang đình trệ của An Họa một hồi lâu mới vận hành trở . À, chồng cô. Cô xuyên . Cơ thể ở thế giới bên cũng thuộc về khác , cô biến thành An Họa của thập niên 60.
An Họa l.i.ế.m đôi môi khô khốc: "Em khát, em đói."
"Ở đây nước lọc, em uống một chút ." Tiêu Chính dùng thìa múc nước đút cho An Họa, cô lắc đầu, hiệu bảo Tiêu Chính đỡ dậy để tự uống.
"Lúc em đang đau đẻ, mượn bếp bệnh viện chuẩn mấy món ăn , trứng hấp, canh cá diếc đậu phụ, còn cả cháo kê nữa, em ăn gì?"
An Họa nghĩ một lát : "Trứng hấp ạ."
"Đang ủ bếp đấy, để lấy." Tiêu Chính yên tâm vợ mấy cái, "Em ở đây một ?"
An Họa gật đầu: "Không , ."
Tiêu Chính ngoài, Khâu Thục Thận và Chu Mai Hoa liền bước , mỗi bế một cái bọc tã, phía còn một phụ nữ mặc áo blouse trắng.
"Em gái , đây là hai cô con gái sinh đôi của em đấy." Chu Mai Hoa hớn hở .
Hầu như ngay lập tức, An Họa vươn tay định bế con.
"Người con còn yếu lắm, cứ đặt bên cạnh để con ngắm là ." Khâu Thục Thận đặt hai đứa trẻ lên giường, An Họa vội vàng sang.
Hai đứa bé đỏ hỏn quấn trong tã, mắt nhắm nghiền, bốn cái tay nhỏ như móng gà chĩa , trông buồn một cách kỳ lạ. Tuy mới sinh nhưng thể thấy chúng giống , đặc biệt là cái miệng theo , đều là môi hình lá liễu. An Họa mím môi , lòng tràn ngập sự mềm mại.
"Đứa nhỏ giống em đấy." Chu Mai Hoa : "Lớn lên chắc chắn xinh ."
Khâu Thục Thận thì An Họa, quan tâm hỏi: "Cơ thể chỗ nào thoải mái con? Đói ?"
An Họa lắc đầu: "Con , Tiêu Chính lấy đồ ăn cho con ạ."
Chu Mai Hoa: "Em sinh xong là ngủ ngay, Sư trưởng Tiêu sợ hết hồn, cứ canh bên giường rời nửa bước, ngay cả con cũng chẳng buồn ."
An Họa hỏi: "Em ngủ bao lâu ?"
Khâu Thục Thận: "Cũng lâu, hơn nửa tiếng thôi."
Mới ngủ bấy lâu ? An Họa cảm thấy như ngủ lâu . Lúc , bác sĩ bước tới hỏi han tình hình của cô. Trứng hấp nhanh chóng mang đến, Tiêu Chính múc từng thìa đút cho cô ăn hết.
Bác sĩ : "Chuẩn cho con b.ú , để xoa bóp cho cô một chút."
Tống Sở Hồng hổ danh là bác sĩ sản khoa nổi tiếng, ngay cả việc thông sữa cũng phương pháp riêng. Xoa bóp xong, bà dùng thứ gì đó chườm nóng cho An Họa một lúc mới để cô cho con bú. Lần đầu cho b.ú thường đau, nhưng nhờ sự xoa bóp và chườm nóng của bác sĩ Tống, An Họa chỉ cảm thấy đau nhẹ.
Nhìn hai đứa trẻ b.ú ngon lành, An Họa một cảm giác mãn nguyện khó tả. Thấy Tiêu Chính cứ chằm chằm , An Họa hất cằm về phía em bé trong lòng, hỏi : "Trước đây luôn mong con gái ? Một lúc sinh hai đứa, chẳng thấy quý chúng thế?"
Tiêu Chính: "Anh đương nhiên quý chúng, nhưng bây giờ em quan trọng hơn, lo cho em , chúng nó... để lát nữa quý ."
"Dù cũng đặt tên cho con chứ."
Tiêu Chính suy nghĩ một chút : "Nửa tháng là ngày thành lập Đảng, nửa tháng là ngày thành lập Quân đội, là một đứa gọi là Tiêu Kiến Đảng, một đứa gọi là Tiêu Kiến Quân."
An Họa: "...... Sao đặt luôn là Kiến Quốc ?"
Tiêu Chính: "Chẳng Kiến Đảng, Kiến Quân là đủ , nếu là sinh ba thì thêm Kiến Quốc ."
Khâu Thục Thận tán thành lắc đầu: "Tiểu công chúa nhà gọi cái tên như thế ."
An Họa cũng đồng ý: "Bác bỏ hai cái tên , cứ gọi tên ở nhà ."
Tên ở nhà thì An Họa nghĩ xong từ lâu, là Đoàn Đoàn và Viên Viên, bất kể sinh là trai gái đều dùng .