Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 170: Cô ấy vui vẻ khi thấy nữ chính tìm được hạnh phúc riêng
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:55:06
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị Mã tí tửu kể cho An Họa chuyện bát quái về Lưu Mãnh và Ngưu Thục Lệ.
"Lưu Mãnh đòi ly hôn, Ngưu Thục Lệ đời nào chịu, cô đoán xem cuối cùng thế nào?"
An Họa phối hợp hỏi: "Thế nào ạ?"
Chị Mã bĩu môi: "Lưu Mãnh cũng đủ tuyệt tình, thế mà tìm đến tận nhà máy, là tố cáo Ngưu Thục Lệ tham ô công quỹ, cứ thế mà ép ly hôn thành công. Dù cũng từng là vợ chồng đầu ấp tay gối, mà náo loạn đến mức , ây da..."
Có điều Lưu Mãnh cũng chẳng đớp miếng lợi nào, Ngưu Thục Lệ đưa bằng chứng rằng tiền tham ô đó đều tiêu lên Lưu Mãnh cả. Nhà máy bắt Lưu Mãnh nộp tiền, điều rời khỏi văn phòng nhà máy, tống quét dọn nhà vệ sinh .
Đối với An Họa, văn phòng thiếu một kẻ lúc nào cũng chằm chằm " bóng gió" như Lưu Mãnh, đôi mắt và cái tai đều thanh tịnh nhiều.
Chuyện của Lưu Mãnh nhanh chóng một tin hỷ khác đè xuống.
Hôm , Phàn Tiểu Khoa văn phòng hớn hở mặt, tuyên bố: "Các đồng chí, Phàn Tiểu Khoa sắp sửa từ biệt cuộc sống độc , sắp kết hôn đây!"
An Họa ngạc nhiên : "Cậu đối tượng từ bao giờ thế?"
Chị Mã cũng bồi thêm: "Cái thằng nhóc giấu kỹ thật đấy, chị chẳng tí nào."
Chị Mã nổi tiếng là " tuốt", mà phát hiện Phàn Tiểu Khoa bên cạnh yêu đương, khỏi bắt đầu tự kiểm điểm xem việc tới nơi tới chốn .
Phàn Tiểu Khoa hì hì: "Cái gọi là âm thầm việc lớn."
Chị Mã hỏi: "Đối tượng là ai thế? Người nhà máy ?"
Phàn Tiểu Khoa gật đầu: " thế, ở phân xưởng, cô giỏi lắm, từng đạt danh hiệu Lao động kiểu mẫu, còn nhận giải Chiến sĩ thi đua 8/3 nữa."
Phàn Tiểu Khoa là nhân viên hành chính văn phòng, bố đều là cán bộ huyện ủy, luận về điều kiện chắc chắn là mạnh hơn nữ công nhân phân xưởng. cái vẻ tự hào về đối tượng thế , chắc hẳn thích đối phương.
Trong lòng An Họa chợt lay động, nữ công nhân đạt danh hiệu Lao động kiểu mẫu và Chiến sĩ thi đua 8/3 ít chi càng ít, mà cô chỉ duy nhất một , chính là nữ chính nguyên tác – Phùng Kỳ.
"Đối tượng của là Phùng Kỳ ?"
Mắt Phàn Tiểu Khoa sáng rực An Họa, liên tục gật đầu: "Chị cô ? Cô xuất sắc đúng !"
An Họa : " thế, xuất sắc, thật phúc."
Nữ chính vận khí của nữ chính, Phàn Tiểu Khoa kết hôn với nữ chính thì sẽ trở thành nam chính, đời chắc chắn sẽ xuôi chèo mát mái, đúng là phúc khí thật.
Chị Mã: "Phùng Kỳ thì thật, nhưng cô từng ly hôn, bố ở nhà đồng ý ?"
Phàn Tiểu Khoa: "Lúc đầu cũng ý kiến, nhưng tiếp xúc lâu , bố em càng lúc càng hài lòng, thấy cô chủ kiến, nghị lực. Còn em thì , lớn lên trong hũ mật, trải qua mưa gió gì, hai đứa em bù trừ cho ."
Chị Mã : "Vậy thì bố cũng khai minh, lý trí, ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Phàn Tiểu Khoa mời chị Mã và An Họa: "Chị Mã, chị An, em cưới hai chị nhất định đến nhé."
An Họa và chị Mã , đồng thanh : "Nhất định sẽ ."
Với An Họa, Phàn Tiểu Khoa là đồng nghiệp quan hệ khá , mời cô dự đám cưới cô chắc chắn sẽ từ chối.
Đến lúc dự hôn lễ, An Họa mới thực sự quen với Phùng Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-170-co-ay-vui-ve-khi-thay-nu-chinh-tim-duoc-hanh-phuc-rieng.html.]
So với lúc mới trọng sinh, diện mạo Phùng Kỳ đổi . Khi đó cô là một cô gái thôn quê da đen nhẻm, chỉ thấy ngũ quan cân đối chứ chẳng liên quan gì đến mỹ nhân, nhưng hiện giờ thể dùng từ "da trắng mặt xinh" để hình dung.
Ngay cả chị Mã cũng giật , tặc lưỡi khen: "Tiểu Phàn đúng là nhặt bảo bối ..."
"Đây là chị Mã, đây là chị An, đều là các chị lớn ở văn phòng em, bình thường chăm sóc em lắm." Phàn Tiểu Khoa dắt tân nương đến kính rượu, đặc biệt giới thiệu An Họa và chị Mã.
Phùng Kỳ : "Chị An và chị Mã đều trẻ thế , gọi là chị lớn ."
An Họa vốn trẻ, chẳng khác gì thiếu nữ đôi mươi, đúng là giống "chị lớn". chị Mã hơn bốn mươi tuổi , đúng chuẩn là chị lớn. Nghe Phùng Kỳ , chị híp cả mắt: "Đâu , tiểu An thì trẻ thật, còn là bà già ."
Phàn Tiểu Khoa gãi đầu ngại ngùng: "Gọi 'chị lớn' là để tôn trọng mà..."
Phùng Kỳ nâng ly, kính chị Mã và An Họa một ly rượu, thêm vài câu khách sáo theo Phàn Tiểu Khoa chỗ khác.
Giữa chừng, Phùng Kỳ ngoái đầu An Họa một cái, ánh mắt lộ vẻ khó hiểu. Cô đầu gặp An Họa, ở nhà máy thi thoảng họ vẫn chạm mặt, rõ ràng là hai quen nhưng lúc nào cũng ăn ý gật đầu mỉm một cái.
Hơn nữa, ngay từ đầu tiên gặp An Họa, Phùng Kỳ một cảm giác lạ lùng, giống như hai sợi dây liên kết nào đó...
"Sao thế? Em mệt ?" Phàn Tiểu Khoa cúi đầu, quan tâm hỏi Phùng Kỳ.
"Không mệt."
Phùng Kỳ lắc đầu, quyết định nghĩ nhiều nữa. Dù cảm giác của cô về An Họa hề pha trộn thứ gì xa, An Họa trông cũng hạng nguy hiểm. Sau khi kết hôn ngày hôm nay, cô sẽ bước một giai đoạn mới của cuộc đời, cô cần quan tâm đến cuộc sống của chính nhiều hơn.
Dự xong đám cưới của Phàn Tiểu Khoa và Phùng Kỳ, lúc về đến khu nhà tập thể quân đội, An Họa thuận miệng nhắc với Chu Mai Hoa một câu: "... Phùng Kỳ cũng coi như khổ tận cam lai ."
"Phùng Kỳ chính là Phùng Tiểu Thảo hả? Cái cô vợ quê từng Lưu Hải Phong ruồng bỏ ?" Chu Mai Hoa thở dài: "Thế thì cô đúng là khổ tận cam lai thật."
"Vâng ạ." An Họa gật đầu, cô đương nhiên vui khi thấy nữ chính nguyên tác tìm hạnh phúc của riêng .
Chu Mai Hoa: "Chị vợ Lý bên hậu cần , dạo Lưu Hải Phong sống cả."
An Họa hỏi: "Vợ Lý liên lạc với Triệu Tuyết Tĩnh – vợ Lưu Hải Phong ạ?"
Chu Mai Hoa , giơ ngón tay cái với An Họa: "Thông minh! Họ ngày quan hệ khá . Triệu Tuyết Tĩnh hồi đó theo Lưu Hải Phong về quê mà về nhà ngoại, chẳng bao lâu nhà ngoại lo liệu cho ly hôn, hỏa tốc tìm mối khác. Vì thương con nên Triệu Tuyết Tĩnh cũng cắt đứt liên lạc với Lưu Hải Phong, thi thoảng còn gửi ít đồ cho bọn trẻ. Lúc đầu cũng , Lưu Hải Phong về quê thư ký cho đội sản xuất, ngày tháng cũng trôi qua . đó chẳng , Lưu Hải Phong tối ngày nát rượu, chút của cải chịu nổi uống chứ, chẳng mấy chốc nghèo đến mức mở nổi vung, bắt đầu quấy rầy Triệu Tuyết Tĩnh ."
Nói đoạn, Chu Mai Hoa lắc đầu thở dài: "Chị đoán chắc là do Lưu Hải Phong u uất quá nên mới nghiện rượu. Đang là cán bộ cấp Trung đoàn trong quân đội, đùng một cái chẳng còn gì cả, sự chênh lệch hề nhỏ ... cũng đáng đời, chẳng đáng đồng tình, chỉ thương mấy đứa nhỏ thôi..."
Nghe Chu Mai Hoa cảm thán một hồi, An Họa chuyển chủ đề: "Chúng lên kế hoạch , mấy hôm nữa chơi một chuyến , dắt cả lũ trẻ theo."
Chu Mai Hoa bảo: "Chẳng chúng vẫn loanh quanh đó , còn cần kế hoạch gì?"
An Họa: "Ý em là chỗ nào xa xa một chút. Mùng 1 tháng 5 tới đây nghỉ, dắt bọn trẻ , gọi cả mấy nhà theo nữa, một chuyến du lịch gia đình."
Khí hậu năm nay thất thường, qua Thanh minh mà mấy hôm đón đợt khí lạnh, trời cứ mưa dầm dề khiến lòng bứt rứt. đến mùng 1 tháng 5 chắc thời tiết sẽ ấm dần lên, An Họa cùng ngoài dạo, sưởi nắng.
Chu Mai Hoa xong vô cùng tán đồng: "Được, lão Thạch nhà chị lười ngoài lắm, sẵn dịp dắt lão 'tắm nắng' luôn."
Cả nhà vui vẻ cùng chơi, thôi thấy ấm áp . Chu Mai Hoa cực kỳ hướng tới cảm giác !