Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 196: Giao dưa hấu
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:55:50
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Phương Phương ở nhà đợi hai ngày, thấy Thạch Phán Xảo quả nhiên đúng như lời Cảnh Bưu , hề dẫn Hà Xuân Hoa đến gây chuyện, lúc mới nhẹ lòng.
Hôm qua cung tiêu xã hai xe dưa hấu về, Cảnh Bưu cướp hai quả. Bà đem ngâm trong giếng một đêm cho mát lạnh, giờ định mang một quả sang biếu gia đình trai chị dâu.
Tiêu Phương Phương dùng đai địu bé Bình An thật chắc lưng, lòng n.g.ự.c ôm quả dưa hấu lớn, đội cho và Bình An mỗi một chiếc mũ che nắng, mới bộ về phía khu tập thể quân khu.
Giữa đường, bà tình cờ gặp Hà Xuân Hoa.
Hà Xuân Hoa đang cùng một nam thanh niên, thấy Tiêu Phương Phương thì coi như quen , chẳng thèm chào hỏi một câu mà cứ thế lướt qua.
Tiêu Phương Phương dĩ nhiên cũng dại gì mà sán gần, nhưng bà vẫn nheo mắt thêm vài cái gã thanh niên cùng Hà Xuân Hoa, bởi vì bà cảm thấy gã trông vẻ lưu manh, giống cho lắm.
Tần Tiểu Minh cũng đầu Tiêu Phương Phương một cái, hì hì với Hà Xuân Hoa: "Cái cô địu con nãy em mãi kìa, quen ?"
Hà Xuân Hoa hứ một tiếng, hất b.í.m tóc sang một bên: "Không quen."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Tần Tiểu Minh: "Không thể nào, thấy biểu cảm của cô giống như quen em . Em ngay cả chào cũng chào, là đang nợ tiền ?"
Hà Xuân Hoa: "Ai nợ tiền cô chứ?... Là mợ của , !"
Tần Tiểu Minh kinh ngạc: "Mợ em mà trẻ thế á?"
Hà Xuân Hoa giận dữ: "Anh mù ! Cô là dân quê lên, quê mùa c.h.ế.t ! Đẹp chỗ nào?"
Tần Tiểu Minh cách chiều lòng Hà Xuân Hoa, lập tức hì hì dỗ dành: "Mới thoáng qua thì thấy cũng , nhưng kỹ thì thua xa em."
Hà Xuân Hoa vẫn vui, mặt mày sa sầm.
Tính khí lớn thật đấy!
Tần Tiểu Minh thầm mắng trong lòng, nhưng vẫn kiên nhẫn dỗ dành tiếp, dù cũng mới quen , đến tay Hà Xuân Hoa gã còn chạm nữa là.
Đầu , Tiêu Phương Phương đến nhà chị. Ba đứa trẻ đang ở trong vườn rau hái ớt, đứa nào đứa nấy đều mặc áo thun hải quân, đội mũ rơm nhỏ. Khác biệt là ở chỗ, Đông Đông thì chân tay mảnh khảnh, còn cặp song sinh thì tứ chi lộ ngoài như những khúc ngó sen mập mạp... điều là ngó sen mới đào từ bùn lên.
Ba đứa trẻ thấy Tiêu Phương Phương liền ùa chạy , miệng gọi "cô" rối rít.
Viên Viên bé Bình An đang ở lưng cô, nóng lòng nhún chân : "Chơi với Bình An... chơi với em..."
Tiêu Phương Phương mỉm , nâng quả dưa hấu trong tay lên, bà đặt dưa xuống mới tháo địu cho Bình An .
An Họa vốn ngủ trưa, lúc đang ở trong thư phòng sách, tiếng bọn trẻ liền vội vàng .
"Quả dưa hấu to thế !" An Họa đón lấy quả dưa từ tay Tiêu Phương Phương, suýt chút nữa thì ôm nổi, "Cái mười mấy cân nhỉ."
Thấy mặt Tiêu Phương Phương đỏ bừng vì nắng, An Họa xót xa trách: "Trời nắng gắt thế mà em lặn lội mang dưa sang đây gì? Cứ đưa cho Cảnh Bưu để đưa cho chị, chiều tan chị chở xe đạp về là mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-196-giao-dua-hau.html.]
Tiêu Phương Phương chỉ , lộ hàm răng trắng bóng.
Bà tranh thủ lúc dưa vớt từ giếng lên còn lạnh để mang sang ngay. Hơn nữa bà cũng ngoài dạo, thăm chị và các cháu.
An Họa lập tức bổ dưa hấu . Tuy ánh mặt trời lớp vỏ dưa ấm lên, nhưng phần ruột bên trong quả thực vẫn còn mát lạnh. An Họa chia dưa hai phần, một phần cắt ăn ngay, một phần phủ vải màn đem để hầm ngầm cho những khác ngủ dậy ăn .
Bọn trẻ ăn dưa xong chạy hái ớt, thêm cả bé Bình An tham gia. Bình An đường còn lạch bạch vững nhưng chơi đùa cùng chị vui vẻ.
An Họa lắc đầu , chúng nó chẳng nóng là gì. Có vẻ với trẻ con, gì quan trọng bằng việc chơi đùa.
An Họa liền dặn dò: "Hái ớt xong thì hái cà chua luôn nhé, nhớ là cà chua chỉ hái quả đỏ thôi, quả xanh thì đừng hái đấy."
Viên Viên thẳng , bắt chước động tác chào quân đội với , dõng dạc : "Bảo đảm thành nhiệm vụ!"
Đông Đông vội đưa ngón tay lên miệng: "Suỵt! Nhỏ tiếng thôi, bố với bà ngoại, cả chị Thải Yến đều đang ngủ đấy."
Viên Viên lập tức bịt chặt miệng, gật đầu lia lịa, dùng giọng thì thầm đáp : "Em , trai."
Như một căn bệnh truyền nhiễm, lát mấy đứa trẻ đều dùng giọng gió để giao tiếp với , cứ như đang bí mật mưu tính chuyện gì đó, cảnh tượng trông cực kỳ buồn .
An Họa kéo Tiêu Phương Phương nhà, pha cho bà một ly hoa nhài. Tiêu Phương Phương uống bao giờ, ngửi thấy mùi hương nhắm mắt tận hưởng vẻ đầy say mê.
Thơm quá mất.
"Đây là hoa nhài, từ xanh ướp với hoa nhài đấy. Một bạn chiến đấu của trai em gửi tặng, mấy cân liền, tí nữa chị gói một ít cho em mang về."
Tiêu Phương Phương thực sự thấy mùi vị thơm, nước uống cũng thanh mát, An Họa mấy cân liền nên cũng khách sáo nữa.
Tiêu Phương Phương , phần lớn thời gian là An Họa . May mà An Họa vốn là khéo chuyện, dù Tiêu Phương Phương chỉ cô cũng thể tiếp tục câu chuyện. Cô chợt tò mò lúc ở nhà Tiêu Phương Phương và Cảnh Bưu đối thoại thế nào, vì Cảnh Bưu trông cũng chẳng .
An Họa liền hỏi tâm tư của . Tiêu Phương Phương mím môi , giấy: Cảnh Bưu ở ngoài thì ít , nhưng về nhà thì "mồm mép" lắm, đặc biệt là từ khi Bình An đời, thể chuyện với con bé cả nửa ngày trời.
An Họa xong thấy mới lạ vô cùng, thể tưởng tượng nổi dáng vẻ " nhiều" của Cảnh Bưu. mà nghĩ , Tiêu Chính ở ngoài quân khu và ở nhà cũng là hai bộ mặt khác hẳn , ngoài uy nghiêm sừng sững, về nhà thì hừ, cợt nhả chẳng khác gì đồ mặt dày.
Tiêu Phương Phương do dự một chút, vẫn chuyện gặp Hà Xuân Hoa đường cho An Họa , bà xin chị dâu một lời khuyên. Gã thanh niên cùng Hà Xuân Hoa trông giống , Tiêu Phương Phương nghĩ dù Hà Xuân Hoa hiểu chuyện đến thì dù cũng là một cô gái trẻ, bà nỡ một đang tuổi thanh xuân lầm đường lạc lối.
bà nhắc nhở chị cả Thạch Phán Xảo thế nào cho .
"Chuyện em và Cảnh Bưu đều đừng mặt can thiệp trực tiếp. Bất kể gã thanh niên là , các em mà xen thì kết quả chắc chắn là ơn mắc oán..." An Họa trầm tư một lát, "Thế , em bảo Cảnh Bưu tìm dì họ của , nhờ dì bóng gió với chị cả một chút, cứ bảo là tình cờ thấy đường thôi."
Tiêu Phương Phương vốn tính lương thiện, thấy thì thôi, thấy mà , nếu Hà Xuân Hoa lừa thực sự, bà chắc chắn sẽ tự trách . Ý kiến của An Họa giúp Tiêu Phương Phương tìm thấy hướng giải quyết, đúng , để dì họ chuyện phiếm nhắc qua với chị cả là cách hợp lý nhất.