Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 203: Nhập học thành công

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:56:36
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng chín khai giảng, Đông Đông lên lớp ba.

Tống Dực cũng thành công nhập học lớp hai.

An Họa thể dự đoán cuộc sống tập thể của Tống Dực sẽ thuận buồm xuôi gió, nhưng cô cách nào hơn để giúp bé tránh khỏi điều đó.

Thân phận của Tống Dực kỳ thị trong xã hội là điều tất yếu, bất kỳ ý chí cá nhân nào cũng thể đổi gì.

Trừ khi cô thể canh chừng Tống Dực lúc nơi, nhưng điều rõ ràng là thực tế.

, An Họa để Đông Đông quen với Tống Dực. Cô sợ Đông Đông quá gần Tống Dực sẽ rước lấy rắc rối, đây cũng coi như là một chút ích kỷ của .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Đến dịp Quốc khánh, đột nhiên tin Hà Xuân Hoa sắp kết hôn.

Người cô lấy chính là Tần Tiểu Minh .

Cảnh Phán Xảo bất ngờ hề phản đối.

Thực tế, lúc đầu Cảnh Phán Xảo phản đối dữ dội, nhưng Hà Xuân Hoa chỉ một câu khiến bà c.h.ế.t lặng.

Hà Xuân Hoa t.h.a.i .

Cảnh Phán Xảo ngẩn ngơ con gái hồi lâu, mới như c.h.ế.t tâm mà thở hắt một : "Được, con gả , con thích thì con cứ gả ."

Đã m.a.n.g t.h.a.i , bà còn thể nữa?

Vẻ mặt Hà Xuân Hoa đắc ý vô cùng: "Mẹ, đừng coi thường Tần Tiểu Minh, bây giờ tuy việc nhưng thật hoài bão."

Cảnh Phán Xảo lạnh, hoài bão cái nỗi gì.

Với lứa tuổi của Tần Tiểu Minh, đáng lẽ xuống nông thôn , cậy thế Phó chủ tịch Tần mà lỳ thành phố, cũng chẳng ai kiểm tra , suốt ngày lêu lổng, dỗ ngon dỗ ngọt mấy cô gái trẻ, thế mà gọi là hoài bão ?

Nghe Phó chủ tịch Tần vốn sắp xếp công việc cho , chê là công nhân thời vụ nên chịu , thế mà gọi là hoài bão ?

Cảnh Phán Xảo chẳng gì với Hà Xuân Hoa nữa.

Những gì cần hết , Hà Xuân Hoa cố chấp đ.â.m đầu chỗ c.h.ế.t, Cảnh Phán Xảo cũng còn cách nào.

"Không cần với mấy thứ , lúc nào hai đứa kết hôn thì thông báo cho một tiếng là ."

Hà Xuân Hoa cau mày: "Chỉ thông báo một tiếng lúc kết hôn thôi ? Những thứ khác quản ? Còn hồi môn của con ? Con cũng đòi nhiều, cứ đưa hết tiền ba để cho con là ."

Cảnh Phán Xảo ngờ lòng tham của Hà Xuân Hoa lớn đến thế, mở miệng lấy bộ tiền của ba cô .

Tiền tiết kiệm ba Hà để nhiều, cũng chỉ hơn một nghìn đồng.

Cảnh Phán Xảo vốn dự định dùng tiền đó để lo liệu sính lễ cho Hà Xuân Hoa, bỏ hai trăm đồng mua đồ đạc, đưa thêm ba trăm đồng cho cô dằn túi, đây là của hồi môn cực kỳ hậu hĩnh , coi như tròn trách nhiệm cuối cùng của .

Sau , bà định qua nhiều với Hà Xuân Hoa nữa. Ngày tháng của cái thứ ngu xuẩn chắc chắn chẳng , nhiều bà sợ phát hỏa mà c.h.ế.t mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-203-nhap-hoc-thanh-cong.html.]

vạn ngờ tới, Hà Xuân Hoa ôm hết tiền đó , thật đúng là hề nghĩ cho lấy một chút.

Cảnh Phán Xảo lạnh lùng : "Hồi môn sẽ lo liệu cho con, để con chịu thiệt , nhưng đòi nhiều hơn thì đừng hòng."

Hà Xuân Hoa trợn mắt: "Ý , nuốt riêng chỗ tiền đó ?"

Cảnh Phán Xảo: "Là con nuốt riêng thì ! Hừ, cái thứ ngu ngốc như con, dù cầm chỗ tiền đó thì cuối cùng cũng đàn ông dỗ mất thôi, sẽ đưa cho con ."

"Bà dám! Bà dám ngược đãi , cẩn thận tối ba về tìm bà đấy!"

"Mày cứ bảo ông đến đây, cái đồ c.h.ế.t dẫm đó, dám đến tạt m.á.u ch.ó cho xem!"

"Bà... bà quá độc ác !"

"Tao cứ độc ác đấy, độc ác còn hơn là ngu xuẩn như mày."

Hai con cãi vã một hồi, kết thúc bằng việc Hà Xuân Hoa thất bại.

Hà Xuân Hoa tức giận chạy khỏi nhà, hội quân với Tần Tiểu Minh ở cách cổng nhà xa.

"Thế nào? Mẹ em đồng ý đưa tiền cho em ?" Mắt Tần Tiểu Minh lóe lên tia sáng đầy toan tính.

Hà Xuân Hoa liếc một cái: "Anh quan tâm thế gì? Dù đưa thì cũng là của em, liên quan gì đến cả."

Tần Tiểu Minh đảo mắt, hì hì: "Tất nhiên là của em , thèm mấy đồng tiền lẻ đó của em? Nhà cái gì mà chẳng là của ."

Hà Xuân Hoa nghĩ cũng đúng, cô từng đến nhà họ Tần, bàn ghế nhà họ cao cấp lắm, đồ sơn mài bóng loáng, sofa lò xo, bình hoa ở bàn còn hoa nhựa ! Đài radio, máy khâu chẳng thiếu thứ gì.

Tuy nhiên, Hà Xuân Hoa nhớ lời Cảnh Phán Xảo với ... cô hỏi Tần Tiểu Minh một nữa: "Đồ đạc nhà đều là của ? em gái mới là con đẻ của ba mà."

Trong mắt Tần Tiểu Minh xẹt qua một tia u ám, nhưng thoáng chốc hì hì : "Dĩ nhiên , em gái là con đẻ thì ? Chẳng qua cũng chỉ là đứa con gái, sớm muộn gì cũng gả thôi."

Hà Xuân Hoa cảm thấy lời lý, sắc mặt giãn đôi chút.

Tần Tiểu Minh thừa thắng xông lên : "Ba bảo , đợi kết hôn xong sẽ sắp xếp công việc tỉnh cho , lúc đó sẽ đưa em cùng."

Hà Xuân Hoa xúc động nắm lấy cánh tay Tần Tiểu Minh: "Thật ? Thế thì quá! Em vốn chẳng thích cái huyện Vân chút nào, nghèo hẻo lánh, đến cái nhà cao tầng cũng ."

Tần Tiểu Minh gạt tay Hà Xuân Hoa , thản nhiên : " mà, ba yêu cầu con dâu cao lắm, nhà bình thường chắc ông nhận ."

Hà Xuân Hoa: " em m.a.n.g t.h.a.i con của , lẽ nào với ba ?"

Tần Tiểu Minh thầm khẩy, m.a.n.g t.h.a.i thì ? Chắc gì là con ? Cái loại phụ nữ lăng loàn như Hà Xuân Hoa, ai còn từng để thằng nào chui gầm giường nữa ?

Tuy nhiên, mặt Tần Tiểu Minh hề lộ sơ hở nào, mà đầy tâm huyết: "Chẳng ba yêu cầu cao , dám tùy tiện cho họ sự hiện diện của em. nếu bên em thể chắc chắn về một khoản hồi môn hậu hĩnh, nghĩ họ chắc chắn sẽ phản đối, vì điều đó chứng tỏ em hạng thấp kém, ý định bám víu nhà ..."

Đầu óc của Hà Xuân Hoa những lời của Tần Tiểu Minh dắt mũi mất .

 

Loading...