Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 233: Quấy nhiễu là vô ích
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:12:47
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vợ của Khương Đại Hải đầu óc vấn đề ?" Tiêu Chính nhíu mày , "Lẽ em nên để ngoài mắng cho bà một trận mới đúng."
Lúc nãy Tiêu Chính định ngoài, nhưng An Họa ngăn .
An Họa: "Anh mắng bà một trận cũng vô ích, với tính cách của bà , khi còn loạn dữ hơn, bảo cậy lớn h.i.ế.p nhỏ."
Tiêu Chính: "Để bảo lão Thẩm tìm Khương Đại Hải chuyện."
An Họa phản đối, đúng là nên để chồng bà gõ đầu một chút. Cô , vợ Khương Đại Hải sống trong thế giới riêng, trong đầu bà một bộ quy tắc tự định và bà chỉ sống theo nhận thức đó của thôi.
Để Khương Đại Hải quản lý một chút cũng , nếu , đôi khi khó tránh khỏi việc kẻ ngốc đột nhiên nảy "ý tưởng sáng suốt" nào đó chuyện ngu xuẩn.
An Họa rằng, hiệu suất việc của vợ Khương Đại Hải cao, ngay ngày hôm khi về nhà chuyện ngu xuẩn .
Khương Đại Hải cũng Chính ủy gọi lên chuyện ngay trong ngày hôm đó. Sau khi xong, Thẩm Tuấn đặt một chiếc phong bì lên bàn: "Cái thể mở xem, cầm về ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Khương Đại Hải nghi hoặc mở , khi lướt qua, sắc mặt lập tức tái mét. Người đàn bà thế mà dám đơn tố cáo lên quân khu về việc xuất của vợ Sư trưởng vấn đề!
Khương Đại Hải giọng khản đặc: "Chính ủy yên tâm, về nhà sẽ dạy bảo bà hẳn hoi, đảm bảo sẽ bao giờ xảy chuyện tương tự."
Thẩm Tuấn ôn hòa : "Vợ chồng chuyện gì thì bảo , đừng động tay động chân đ.á.n.h ."
Khương Đại Hải lập tức chạy bay về nhà, xách cổ bà vợ đang nghỉ giường dậy.
"Bà lập tức thu dọn đồ đạc, cút về quê ngay cho !"
Vợ Khương Đại Hải đột nhiên đ.á.n.h thức từ trong giấc mộng, tức giận, hất tay Khương Đại Hải : "Gì thế? Tự dưng ông nổi trận lôi đình cái gì đấy!"
Khương Đại Hải tức đến run cả ngón tay chỉ bà : "Bà... với bà thế nào? Bảo bà đừng gây họa, đừng gây họa! Mới mấy ngày bà đắc tội với Sư trưởng thêm nữa! Có bà thấy sống là chịu nổi, chuyển ngành về quê ?!"
Vợ Khương Đại Hải rụt cổ : "Chuyện hôm qua là hiểu lầm thôi, tưởng Hổ T.ử ch.ó c.ắ.n là do con gái nhà Sư trưởng ... Sau bốc đồng nữa là chứ gì."
Khương Đại Hải lạnh: "Còn gì nữa ?"
Vợ Khương Đại Hải trong lòng thắt : "Còn gì nữa?"
Khương Đại Hải ném lá thư thẳng mặt vợ. Thấy lá thư, mặt vợ Khương Đại Hải trắng bệch ngay lập tức.
"Cái... cái ..."
Khương Đại Hải tức đến nghiến răng nghiến lợi: "Tưởng chỉ bà thông minh chắc! Còn dám tố cáo lên quân khu! Đừng là thư của bà gửi tới quân khu , mà cứ cho là gửi thì ? Vợ Sư trưởng và Sư trưởng là vợ chồng hợp pháp, bà tưởng quân khu hồ sơ của họ ?"
"... ..."
" cái gì mà ! Hôm nay bà thu dọn đồ đạc , cút về quê ngay!"
"Không!" Vợ Khương Đại Hải cuống quýt kéo tay chồng, " sai , dám nữa, về quê ."
Kết hôn bao nhiêu năm, chồng vẫn luôn cho bà theo quân đội, vất vả lắm mới thoát khỏi tay chồng, thể về !
"Đại Hải..." Vợ Khương Đại Hải hu hu lóc, " là nhất thời mụ mị đầu óc mới mấy chuyện ngu xuẩn , nhưng mục đích ban đầu của đều là vì ông, vì cái nhà mà... Ông thể bảo ngu dốt, nhưng thể phủ nhận một lòng vì ông..."
Khương Đại Hải tức đến nhảy dựng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-233-quay-nhieu-la-vo-ich.html.]
"Vì ! Bà suýt chút nữa là đắc tội hết vì đấy! hỏi bà, Hổ T.ử dùng s.ú.n.g cao su b.ắ.n vỡ kính cửa sổ nhà hàng xóm, lúc hỏi đến bà thừa nhận? Bà tưởng bà nhận thì là do Hổ T.ử chắc?"
"Đó là..." Vợ Khương Đại Hải giải thích, " chẳng sợ ảnh hưởng đến ông , Hổ T.ử là con trai ông, nó phạm sẽ bảo ông bố mà dạy con."
"Bà tưởng bà nhận thì là Hổ T.ử ? Bà nhận mới là đang bôi tro trát trấu mặt ! Nói cho bà , vốn dĩ chuyện , là lời đồn thổi lọt tai , mới bà còn bản lĩnh giở trò vô đấy!"
Khương Đại Hải một tràng, cuối cùng mệt mỏi bảo: "Không nhiều nữa, bà mau dọn đồ , đặt vé xe ngày mai cho bà ."
Vợ Khương Đại Hải kinh hãi, ngờ Khương Đại Hải sắt đá đến thế, bà nhận cơ mà!
"Khương Đại Hải, ông sắt đá đòi đuổi về như thế, định nuôi vợ bé ở đây ? Hay quá nhỉ, bảo mà, mấy năm ông c.h.ế.t sống cho theo quân, là ông cho, thực là ông cho đúng ! Sợ đến đây cản đường ông!"
Khương Đại Hải nổi trận lôi đình, giơ tay định tát cho mụ đàn bà chanh chua mặt một cái.
Bà nghênh cổ lên, gào: "Ông đ.á.n.h , đ.á.n.h ! Đánh c.h.ế.t , để dành chỗ cho con vợ bé bên ngoài!"
Hổ T.ử sợ hãi thét lên. Nghe thấy tiếng con, vì nể mặt đứa trẻ, bàn tay giơ lên của Khương Đại Hải cuối cùng cũng hạ xuống.
Anh lạnh lùng : "Một bà về quê, con trai ở đây học."
Khương Đại Hải coi như rõ , vợ cưới về chỉ cái mã bên ngoài, thực chất là kẻ gây họa, dạy con, con trai ở trong tay bà sớm muộn gì cũng hỏng. Anh chỉ mỗi mầm mống là Hổ Tử, thể để bà hủy hoại .
Vợ Khương Đại Hải sững sờ, chẳng lẽ chồng thật sự lòng riêng ? Định tìm kế cho Hổ T.ử ?
Không khí yên lặng một hồi lâu, đột nhiên vang lên một trận gào long trời lở đất.
Vợ chồng Khương Đại Hải ngày nào cũng cãi ở nhà, chẳng mấy chốc đồn khắp khu gia đình.
Chu Mai Hoa: "Nghe là Khương Đại Hải khác ở ngoài... thấy giống lắm, chắc chắn là vì vụ vợ đến tìm em gây rắc rối nên Khương Đại Hải mắng mới nháo lên như ."
Nói đoạn, Chu Mai Hoa tặc lưỡi cảm thán: "Không loạn thì còn đỡ, bà cứ nháo thế , đừng Khương Đại Hải phát cáu, một phút bốc đồng đòi ly hôn!"
An Họa: "... Chắc đến mức đó chị."
Chu Mai Hoa: "Ai , vạn nhất bà ảnh hưởng đến tiền đồ của Khương Đại Hải thì cũng khả năng lắm, mà tiếng của bà vang xa thế, ước chừng chẳng ai thèm giúp ."
Quả nhiên, Khương Đại Hải dồn đến đường cùng, thật sự trong lúc nóng giận hét lên đòi ly hôn.
Vợ Khương Đại Hải "tắt đài" luôn, cuối cùng cũng nhận rằng, loạn là vô ích. Bà tìm đến An Họa, nhờ An Họa giúp đỡ. Bà cảm thấy nguồn cơn vấn đề ở chỗ vợ Sư trưởng, chỉ cần vợ Sư trưởng giúp một câu thì Khương Đại Hải sẽ đuổi bà về quê nữa.
Chỉ tiếc là bà ngay cả mặt An Họa cũng gặp , vì ở cửa vặn đụng Tiêu Chính. Tiêu Chính đen mặt mắng cho bà mấy câu khiến bà sợ chạy mất dép.
Vợ Khương Đại Hải giờ chỉ thấy Sư trưởng từ xa, tiếp xúc gần mới Sư trưởng đáng sợ thế nào, cứ như thần cửa mặt đen dán cửa ngày xưa , trông như thể một nắm đ.ấ.m thể hạ gục một con bò!
Vợ Khương Đại Hải bỏ cuộc, lóc bảo với Khương Đại Hải rằng chỉ cần ly hôn, bà bảo về quê là về, bảo con ở là ở , bà ý kiến gì hết.
Khương Đại Hải lúc mới bình tĩnh , kiên nhẫn giảng giải đạo lý cho vợ một phen.
Chưa đầy hai ngày , vợ Khương Đại Hải lưu luyến rời khỏi Vân huyện. Trong lòng bà thầm nghĩ, còn rừng xanh lo gì củi đốt, Khương Đại Hải chỉ cần ly hôn thì bỏ bà , sớm muộn gì cũng sẽ đón bà thôi!