Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 359: "Chúng ta lại tình cờ gặp nhau rồi"

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:16:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Qua rằm tháng Giêng, hai đứa trẻ Kinh Thành.

An Bá Hòe và Khâu Thục Thận hai đứa cháu phân công công tác , khi chúng còn đặc biệt mời một bữa cơm để chúc mừng.

"Nào, đây là quà tặng hai cháu." Trên bàn ăn, An Bá Hòe lấy hai chiếc hộp gấm, lượt đưa cho Đông Đông và Tống Dực.

Mở , bên trong đều là ấn chương.

"Đá Phù Dung Thọ Sơn thượng hạng, ông đặc biệt nhờ tìm kiếm lâu, khắc cho hai cháu mỗi đứa một con dấu nhàn chương." An Bá Hòe nhấn mạnh, "Chính tay ông khắc đấy."

Đông Đông cầm con dấu mân mê một hồi, ngẩng đầu : "Cảm ơn ông ngoại, cháu thích ạ."

"Chữ ông ngoại khắc thật đấy, đây là thể Ngụy Bi ạ? Cháu nhớ hình như ông ngoại thạo thể Ngụy Bi." Tống Dực .

An Bá Hòe ngờ Tống Dực tuy chung đụng nhiều nhưng nhớ rõ ông thạo thể Ngụy Bi, ha ha : " thế, một câu khiêm tốn chứ trong những ông , thể Ngụy Bi ai qua nổi ông ."

Tiêu Chính gật đầu, cũng theo nịnh nọt: "Không cái khác, chữ của nhạc phụ đại nhân quả thực cừ, một kẻ ngoại đạo như con cũng thể ."

An Bá Hòe vuốt râu : "Con rể , ở đây cũng ngoài, cần khách sáo gọi nhạc phụ gì ."

Tiêu Chính: "Dạ , bố."

An Bá Hòe tâng bốc Tiêu Chính: "Con những năm nay cũng tiến bộ nhiều ."

Tiêu Chính nhếch miệng : "Con còn tiếp tục nỗ lực ạ."

An Họa chịu nổi màn "kinh doanh tâng bốc" lẫn của họ: "Được , ở đây ngoài, bố con đừng khách sáo như thế nữa."

Mọi đùa một lát, An Bá Hòe sang An Họa: "Nghe con mở cái cửa hàng điện máy gì đó ? Làm kinh doanh, đấy?"

An Họa đáp: "Nói chính xác thì con mở, con chỉ đầu tư tiền thôi, quản việc, chỉ chia hoa hồng."

Khâu Thục Thận cũng lo lắng thôi: "Dù bây giờ thời thế đổi khác, nhưng ai liệu đột nhiên một ngày nào đó về như cũ ? Họa Họa, con cũng thiếu tiền tiêu, chúng đừng những việc nguy hiểm như ."

Suy nghĩ của Khâu Thục Thận là tâm lý chung của nhiều . Cho nên, ai cũng kinh doanh kiếm tiền nhưng ít, ngoài việc thấy thể diện thì chính là ảnh hưởng sâu sắc bởi mấy chục năm , sợ phong trào cuộn trào trở .

An Họa an ủi: "Sẽ , chính sách sẽ đổi nữa, bố cứ yên tâm ." Đồng thời, cô dùng chân đá khẽ Tiêu Chính một cái.

Tiêu Chính vội vàng : "Sẽ đổi , hai cụ cứ yên tâm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-359-chung-ta-lai-tinh-co-gap-nhau-roi.html.]

Thấy con rể đảm bảo, An Bá Hòe và Khâu Thục Thận mới thực sự nhẹ lòng.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Ngày Đông Đông và Tống Dực rời , An Họa nhét túi mỗi đứa một phong bao lì xì.

"Mới bắt đầu , nhiều chỗ dùng đến tiền, đừng từ chối, cứ cầm lấy."

Đông Đông và Tống Dực , cất kỹ phong bao túi.

Tiếng tàu hỏa xình xịch tiến về phía , tâm trạng của hai đều khác hẳn so với . Sau sẽ còn kỳ nghỉ đông nghỉ hè nữa, những ngày về nhà cũng sẽ còn nhiều. Suốt dọc đường, cả hai đều chút trầm mặc.

Xuống tàu hỏa, sân ga, Đông Đông thấy một bóng dáng quen thuộc.

Cô gái mặc áo khoác nỉ trắng, quàng khăn đỏ giữa đám đông vô cùng nổi bật.

"Đó Hạ Từ Quân ?" Tống Dực huých huých cánh tay Đông Đông, : "Cô đến đón ?"

Hạ Từ Quân gương mặt ngọt ngào, da trắng, môi hồng, đôi mắt quá lớn nhưng sáng và long lanh nước, giống như mắt của một chú cún nhỏ.

thấy Đông Đông liền chạy tới, mặt , nghiêm chỉnh nở một nụ thật tươi: "Thật trùng hợp quá, Tiêu Nãi, chúng tình cờ gặp !"

Biểu cảm của cô , cũng giống như mỗi "tình cờ" đây, đều rạng rỡ và vui vẻ như .

Đông Đông ngơ ngác cô. Anh bỗng nhớ cuộc trò chuyện với hôm đó, cảm thấy hình như cũng nhận điều gì.

Đông Đông khẽ một tiếng, đó nụ ngày càng lớn hơn.

Hạ Từ Quân ngược ngừng , khó hiểu : "Sao thế?"

Đông Đông chỉ xuống đất: "Chỗ , trong thì mua vé sân ga đúng ?"

Hạ Từ Quân ngây gật đầu.

Đông Đông hỏi tiếp nữa. Cô chờ ở cổng nhà ga chăng nữa, cũng thể ngang qua tình cờ gặp .

mà... Đông Đông lắc đầu thở dài. Anh cũng chẳng thông minh gì cho cam, mà suốt hai năm trời thấu chút mánh khóe nhỏ của cô .

 

Loading...