Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 371: Nên cùng anh ấy chung một sổ hộ khẩu

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:17:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ yêu quý của con ơi, ha ha ha ha, con gái bảo bối của về đây!!!"

Viên Viên trong bộ quân phục lao vun vút về phía An Họa, ôm chầm lấy cô thật chặt, khiến cô suýt chút nữa thì nghẹt thở!

"Con... khụ..." An Họa vỗ vỗ lưng con gái, "Bảo bối , tình yêu của con ngạt thở quá, thở nổi ."

Viên Viên vội vàng buông , vẻ mặt vô tội : "Con xin nhé, dạo sức lực con ngày càng lớn, khống chế ."

Nói xong, cô sang ôm ôm ấp ấp với Đoàn Đoàn.

"Có nhớ chị ?"

"Chẳng nhớ tí nào... nhớ một xíu xiu thôi."

"Chị là nhớ em đấy nhé."

"Thế chị thư hồi âm cho em?"

"Chị thích thư, chị thích gặp mặt trực tiếp bày tỏ nỗi nhớ nhung hơn."

"Xì."

An Họa mỉm xoa xoa con gái: "Gầy , cũng đen nữa, chẳng còn giống Đoàn Đoàn nữa."

Quả thực, Viên Viên với mái tóc ngắn, mặc quân phục, trông vô cùng tư sảng khoái. Dù vẫn mang gương mặt giống hệt Đoàn Đoàn, nhưng một thì tràn đầy khí chất mạnh mẽ, một đậm đà hương vị thư hương, thoạt qua, hai chẳng giống cặp sinh đôi chút nào nữa.

An Họa hỏi: "Ở trường quân đội huấn luyện hằng ngày vất vả con?"

Viên Viên đáp: "Cũng chút vất vả ạ, nhưng vượt qua giai đoạn đó, quen thì sẽ thôi."

Tiêu Chính tán thưởng gật đầu: "Tốt, hổ là con gái của Tiêu Chính , bẩm sinh là hạt giống quân nhân."

Viên Viên hướng về phía bố, chào một cái quân lễ đúng bài đúng bản: "Báo cáo Thủ trưởng, chiến sĩ học viên Không quân Tiêu Tư Tề đến trình diện!"

Tiêu Chính giấu nổi vẻ xúc động, liên tục gật đầu: "Tốt, , , đồng chí Tiêu Tư Tề, con nhất định ghi nhớ sứ mệnh, quên lời Đảng dạy bảo, một chiến sĩ ưu tú!"

Viên Viên ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu, dõng dạc : "Cảm ơn Thủ trưởng giáo huấn, con nhất định sẽ khắc cốt ghi tâm."

An Họa nổi nữa: "Được , ở nhà mà, cứ như lãnh đạo thị sát bằng."

Viên Viên lập tức đổi vẻ mặt, hì hì ôm lấy cánh tay nũng: "Mẹ ơi con nhớ lắm! Hồi mới đến trường, tối nào con cũng chảy nước mắt mới ngủ , tối mơ thấy thứ ở nhà thôi."

"Thật ?" An Họa mà đau lòng khôn xiết, mũi cũng cay cay, "Sớm thế thì chẳng nên thi phi công gì cả, cứ thi cái trường nào gần nhà, ngày nào cũng về nhà..."

"Cũng hẳn , con vẫn thấy may mắn vì chọn phi công, con thích mà." Viên Viên nghiêm túc .

"Con cũng bay, con cũng bay." Đứa út phớt lờ nãy giờ hài lòng, cuối cùng cũng chớp thời cơ lên tiếng, còn nhảy nhót lung tung để thu hút sự chú ý của lớn.

Ánh mắt đang đặt chị gái cuối cùng cũng chuyển sang bé, chị Viên Viên thậm chí còn bế bổng lên.

"Tiểu Ngư Nhi, chị lái máy bay , sẽ chở em bay ?"

"Vâng ..." Tiểu Ngư Nhi gật đầu lia lịa, "Chị Viên Viên thật , yêu chị Viên Viên nhất."

Đoàn Đoàn vờ như ghen tị: "Thế em yêu chị Đoàn Đoàn ?"

"Yêu chứ yêu chứ, Tiểu Ngư Nhi yêu bố , yêu chị Đoàn Đoàn, yêu chị Viên Viên, yêu hai trai, yêu chị Dương Đào, yêu Tiểu Triệu, yêu ông bà ngoại..." Bất kể là mặt mặt, Tiểu Ngư Nhi đều cho "hưởng lộc" đồng đều.

Cả gia đình đoàn tụ bao ngày xa cách, bao chuyện để .

________________________________________

Cũng Thẩm Ái Hào lấy tin tức nhạy bén thế, Viên Viên về một lúc là tìm tới.

"Tư lệnh Tiêu, mai tập b.ắ.n ?"

Viên Viên chẳng cần suy nghĩ đồng ý ngay: "Được chứ."

Hai vẫn như , tụ một chỗ chơi đùa.

Tiêu Chính nghi hoặc hỏi An Họa: "Viên Viên nhà lẽ cũng thích thằng nhóc đó chứ?"

"Thế ? Thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt."

"Tất nhiên là ! Anh chẳng ưa nổi cái thằng mặt trắng đó, tâm cơ thâm hiểm, vững chãi, trông còn nữa, chẳng tướng mạo của một chồng ."

"Thẩm Ái Hào ..." An Họa tò mò hỏi: "Vậy trong mắt , thế nào mới là tướng mạo của một chồng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-371-nen-cung-anh-ay-chung-mot-so-ho-khau.html.]

Tiêu Chính do dự : "Tất nhiên là giống như đây ."

"..."

"Chẳng lẽ đúng ?"

An Họa : "Phải , chồng , là chồng nhất thiên hạ. em thấy tiêu chuẩn chồng cũng nhiều loại mà, chúng cho phép trăm hoa đua nở chứ."

Tiêu Chính hừ một tiếng.

An Họa thấy thực sự thích Thẩm Ái Hào, bèn : "Anh cũng cần lo lắng, theo em thấy, cái con bé Viên Viên căn bản là vẫn khai khiếu , sẽ dễ dàng Thẩm Ái Hào cuỗm mất ."

"Thật chứ?"

An Họa khẳng định gật đầu: "Em là nó, em hiểu nó nhất."

Trái là Đoàn Đoàn, hình như chút gì đó đúng lắm . Tuy nhiên An Họa rõ, vì cô thấy Đoàn Đoàn dù khai khiếu thì cũng nhiều, cứ để con bé tự nhiên phát triển .

Nghe lời vợ , Tiêu Chính coi như trút gánh nặng: "Thế thì ."

________________________________________

Đông Đông và Tống Dực mãi đến đêm ba mươi mới về đến nhà. An Họa thấy chỉ hai bọn họ, khỏi hỏi: "Tiểu Hạ con?"

Đông Đông ngờ hỏi Hạ Từ Quân, mặt đỏ lên một chút: "Mẹ, tất nhiên là đón Tết ở nhà ."

An Họa: "Mẹ cứ tưởng con sẽ đưa con bé về cho xem mặt chứ, còn gặp con bé nào."

Đông Đông giải thích: "Hai hôm ông nội của cô sức khỏe , cô qua đó chăm sóc . Mẹ yên tâm, con sẽ tìm thời gian đưa cô đến gặp mà."

Tiêu Chính thấy Hạ Minh Chương sức khỏe , vội hỏi: "Sức khỏe cụ Hạ ?"

Đông Đông: "Bệnh cũ thôi ạ, mùa đông năm nào cũng tái phát, chắc vấn đề gì lớn ạ."

An Họa: "Chuyện của con với Tiểu Hạ tiến triển đến ? Nhà bên đó ? Con đến gặp cụ Hạ Hạ Thuần ?"

Đông Đông : "Con gặp ạ, ông nội gặp , còn bác Hạ, vì lý do công việc nên càng thường xuyên gặp mặt hơn... Bác Hạ thực mong chúng con sớm kết hôn, bác bảo khi kết hôn lo toan việc nhà giúp con, con thể chuyên tâm công tác hơn."

An Họa: "Mẹ nhớ con từng , Tiểu Hạ đang học cao học."

Đông Đông gật đầu: "Vâng ạ, nếu đổi, cô sẽ ở trường, học xong thì giảng viên gì đó, đây là định hướng của gia đình cô ."

Hạ Từ Quân tố chất chính trị, nhà họ Hạ cũng bồi dưỡng cô theo hướng đó. Hạ Minh Chương tuy ba con trai, cháu trai cháu gái cũng nhiều, nhưng nhánh của Hạ Thuần chỉ một mụn con gái . Bản Hạ Thuần hoạn lộ đang thuận lợi, để tài nguyên trong tay chảy sang hai nhánh khác, cũng là để con gái chỗ dựa , ông mới chủ động nhờ Vương Tú Khanh đề cập chuyện kết với nhà họ Tiêu.

An Họa và Tiêu Chính . Lời Hạ Thuần rõ ràng là bảo Đông Đông mau chóng kết hôn với Hạ Từ Quân , ông thể cần cố kỵ gì mà nâng đỡ con rể.

"Vậy ý kiến của riêng con thì ?" An Họa hỏi Đông Đông.

Đông Đông suy nghĩ một chút: "Để Tết ạ, Tết con sẽ bàn bạc với Từ Quân xem định ngày cưới lúc nào cho hợp lý."

"...Xem sắp chồng , cảm giác ... thật kỳ diệu."

Viên Viên chớp chớp mắt: "Chẳng lẽ nhà sắp thêm một nhân khẩu nữa ?"

Đông Đông đáp: " , sổ hộ khẩu nhà sắp thêm một chị dâu của các em ."

Viên Viên thắc mắc: "Anh cưới chị dâu, chị dâu sổ hộ khẩu nhà , nếu em tìm ai đó kết hôn, sổ hộ khẩu nhà thêm một nữa ?"

Đông Đông: "Ừm... cái do em và chồng tương lai của em bàn bạc, xem là sổ hộ khẩu nhà , là em sang sổ hộ khẩu nhà ."

Viên Viên nghĩ ngợi lắc đầu : "Em sổ hộ khẩu nhà khác , em họ Tiêu, em mãi mãi cùng bố với và Đoàn Đoàn chung một cuốn sổ hộ khẩu."

Tiêu Chính : "Thế thì con tìm một ở rể ."

"Ở rể thì ở rể, con cứ tuyên bố ở đây luôn, kết hôn, ở rể thì con lấy !" Viên Viên hào hùng tuyên bố.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

với Đoàn Đoàn: "Em cũng giống chị, tìm một ở rể, chúng tách rời, chung một sổ hộ khẩu."

"Vâng..." Đoàn Đoàn đáp một tiếng, liếc Tống Dực vẫn luôn mỉm lắng họ chuyện, lặng lẽ cụp mắt xuống.

Mặt ngoài biểu hiện gì, nhưng trong lòng cô là một trận rối bời. Một lúc , Đoàn Đoàn nén sự xao động, ngẩng đầu lên nữa, khóe miệng nở nụ nhàn nhạt.

Người " trai" như , nên cùng cô chung một sổ hộ khẩu mới đúng.

 

Loading...