Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 395: Da mặt dày là có lợi ích

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:18:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Chính mừng rỡ vỗ mạnh một phát vai con trai cả, ha hả: "Tốt, lắm, giỏi lắm, hổ là con trai của lão tử!"

Tiêu Nãi nhăn mặt nhăn mũi xoa xoa bả vai vỗ đến đau điếng: "Bố, sức tay của bố vẫn hề giảm sút so với năm xưa chút nào."

Tiêu Chính càng đắc ý hơn: "Thế ? Mẹ con suốt ngày chê bố già đấy."

An Họa lườm một cái: "Em chê già bao giờ? Không mách lẻo, em mặt con trai."

Tiêu Chính giơ hai tay đầu hàng: "Được , sai , sai ."

An Họa lườm thêm cái nữa, kéo Hạ Tòng Quân xuống, bụng cô: "Mấy tháng ? Phản ứng lớn con?"

Hạ Tòng Quân ngọt ngào: "Trước khi về nhà con mới khám xong, một tháng rưỡi ạ... Mấy ngày con thấy gì đó , nhưng nghĩ về phương diện . Sau đó con cứ ngửi thấy mùi tanh là nôn, Tiêu Nãi mới đề nghị con bệnh viện xem , kết quả thật sự là..."

"Không ngửi mùi tanh ?" An Họa lập tức dặn dò Dương Đào: "Nấu cơm đừng cá nhé."

Hạ Tòng Quân vội vàng : "Mẹ, ạ, cứ như bình thường . Một con ăn nghĩa là ăn mà."

An Họa vỗ vỗ tay cô: "Mẹ cũng là từng trải, cơn nghén khó chịu thế nào, ngửi thấy mùi đó là nôn nao cả . Vậy nên, món cá cứ tạm thời đừng lên bàn ăn nữa."

Tiểu Ngư Nhi trái ngó , hỏi: "Tại con lên bàn ăn?"

Mọi ngẩn , đồng loạt phá lên.

Tiêu Nãi kéo Tiểu Ngư Nhi gần : "Bọn đang đến con cá thể đem hấp để ăn , em là cá đó ?"

Tiểu Ngư Nhi suy nghĩ một hồi, rùng một cái, sợ hãi : "Không , Tiểu Ngư Nhi hấp để ăn ."

Tiêu Nãi: "Cho nên, em còn lên bàn ăn nữa ?"

Tiểu Ngư Nhi bối rối, cái "lên bàn ăn" rốt cuộc là ý gì.

Tiêu Chính nỗi đau của con: "Thằng nhóc bình thường cãi bố thì lanh lợi lắm, giờ não chập mạch thế?"

Tiểu Ngư Nhi bĩu môi: "Bố, con cãi bố bao giờ? Con là chiếc áo bông nhỏ đáng yêu và tinh tế của bố mà, đây chính là lời bố tự đấy nhé."

Tiêu Chính nghẹn lời, hừ hừ lạnh hai tiếng: "Con bây giờ chính là đang cãi đấy!"

Tiểu Ngư Nhi ngoắt đầu : "Không thèm chuyện với bố nữa, vô lý đùng đùng."

Nhìn dáng vẻ tấu hài của con trai, Tiêu Chính tức buồn .

Hạ Tòng Quân dịu dàng Tiểu Ngư Nhi, xoa bụng . Giá như cô cũng sinh một đứa trẻ hoạt bát đáng yêu như Tiểu Ngư Nhi thì mấy.

Tiểu Ngư Nhi di chuyển từ chỗ cả sang chỗ chị dâu, mắt chằm chằm bụng chị: "Con sắp em gái nhỏ ạ?"

An Họa đính chính: "Không em gái nhỏ. Em bé trong bụng chị dâu khi sinh gọi con là chú. Chúng là cháu gái hoặc cháu trai của con."

"Cháu gái?" Tiểu Ngư Nhi hưng phấn: "Con sắp chú ? Con nhỏ thế chú , giỏi hơn cả bố!"

Tiêu Nãi hỏi: "Em cảm thấy chị dâu m.a.n.g t.h.a.i con gái ? Tại thế?"

Tiểu Ngư Nhi: "Vì con thích con gái, thích con trai. Con trai hôi hám lắm, con gái thì thơm tho."

Tiêu Chính: "... Thằng ranh con, con còn chọn cơ ? Đến lượt con thích thích chắc?"

Hạ Tòng Quân Tiêu Nãi, : "Thực bọn con cũng sinh con gái. Anh bảo, con gái mềm mại thơm tho, đáng yêu hơn."

Tiêu Chính : "Cũng nhất định . Hai đứa em gái nó chẳng đứa nào mềm mại cả, đặc biệt là Viên Viên, hồi nhỏ còn nghịch hơn cả con trai."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-395-da-mat-day-la-co-loi-ich.html.]

Tiêu Nãi nghĩ : "Các em gái đều , đáng yêu mà. Con chỉ mong sinh một đứa con gái giống như hai đứa nó thôi."

An Họa giúp lời: " thế, Đoàn Đoàn và Viên Viên nhà em chứ? Anh bố mà chúng nó như thế."

Tiêu Chính cứng họng, đó lầm bầm: "Anh ..."

Tiểu Ngư Nhi: "Bố đừng cãi lời ."

Tiêu Chính: "..."

Tiêu Nãi bên cạnh mỉm bố và em út, trong lòng vô cùng nhẹ nhõm. Vẫn là khí gia đình nhất, mới về nhà một lát mà bao nhiêu mệt mỏi bôn ba bên ngoài đều tan biến hết.

________________________________________

Tống Dực và Đoàn Đoàn về nhà đó hai ngày. Hai đồng hành cùng , đều mặc áo khoác , một đen một kem, trông vô cùng xứng đôi, cứ như kim đồng ngọc nữ .

Tiêu Nãi sớm hai ở bên , trêu chọc: "Đoàn Đoàn, bảo em cùng bọn thì em nhất định đợi Tống Dực về mới chịu. Bây giờ địa vị của trong lòng em chắc Tống Dực bỏ xa một đoạn dài nhỉ?"

Đoàn Đoàn mặt đỏ, tim đập, mỉm hỏi vặn : "Thế , địa vị của em trong lòng cũng chị dâu bỏ xa một đoạn dài ?"

Tiêu Nãi bật , đưa ngón tay chỉ chỉ em gái: "Em đấy, hồi nhỏ cứ tưởng em trầm tính ít , ngờ em là đứa mồm miệng lanh lợi nhất nhà."

Tống Dực : "Cái gọi là cơ trí mẫn tiệp."

Tiêu Nãi: "Xem bảo vệ cô kìa, về nó ."

Lúc , An Họa bưng hồng pha xong tới, chào hỏi: "Nào, các con uống chút nóng cho ấm ." Rồi hỏi Tống Dực: "Lúc nãy Tiêu Nãi , Đoàn Đoàn đang đợi con, con thế?"

Tống Dực đáp: "Con sang Hồng Kông một chuyến, xuất một lô hàng. Vì chắc chắn ngày nào về nên con bảo cả chị cả cứ theo thời gian của mà về , cần đợi con... Con cũng ngờ Đoàn Đoàn chờ con."

Tống Dực Đoàn Đoàn bằng ánh mắt dịu dàng.

Lần Đoàn Đoàn thấy ngượng ngùng, lấy ngón tay khẽ chọc đầu Tống Dực đẩy sang hướng khác, cho . Tống Dực cũng lời, nhưng chẳng bao lâu, ánh mắt tự động dõi theo bóng dáng Đoàn Đoàn.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

An Họa và Tiêu Chính thấy sự ngọt ngào thầm kín của cặp đôi trẻ thì cảm thấy an lòng. Ánh mắt chuyển sang phía bên , Tiêu Nãi và Hạ Tòng Quân đang rúc , đầu kề đầu thì thầm to nhỏ, Hạ Tòng Quân thỉnh thoảng che miệng , khí cũng vô cùng ấm áp hạnh phúc.

Con cái đều tìm thấy hạnh phúc của riêng , gì khiến vui mừng hơn chuyện .

Tuy nhiên vẫn còn một đứa Viên Viên... Tuy rằng tuổi đời còn nhỏ, cũng cần vội vàng, nhưng từ khi Tiêu Chính đến sự tồn tại của Cố Lâm , vẫn luôn hề lơi lỏng cảnh giác. May mắn là theo như tìm hiểu, Viên Viên và Cố Lâm hiện tại vẫn chỉ là quan hệ đồng chí bình thường.

"Khi nào Viên Viên về?" An Họa hỏi Tiêu Chính: "Con bé gọi điện cho ?"

Tiêu Chính đáp: "Chắc là một hai ngày tới thôi."

Tiêu Nãi thấy tên Viên Viên, bèn : "Hôm qua con gặp Thẩm Ái Hào ở trong sân, còn hỏi thăm Viên Viên đấy."

Tiêu Chính: "Nó vẫn từ bỏ ý định với Viên Viên ?"

Tiêu Nãi đáp: "Đại khái là ạ."

Tiêu Chính bỗng nhiên thêm một phần thiện cảm với sự chấp nhất thâm tình của Thẩm Ái Hào. Vậy nên, khi lát Thẩm Ái Hào ghé chơi, Tiêu Chính chủ động giữ ăn cơm.

Lần đầu tiên cảm nhận vẻ mặt ôn hòa của chú Tiêu, Thẩm Ái Hào cảm động đến mức suýt . Cậu mà, lòng thành thể đá mòn, vàng tan.

Da mặt dày đúng là lợi ích thật!

 

Loading...