Cố Lâm nỗ lực ngẩng cao đầu, trầm giọng : "Chào , là Cố Lâm, là... đồng chí, chiến hữu của Tiêu Tư Tề."
Hai đàn ông nắm tay , chẳng dùng bao nhiêu sức lực nhưng bầu khí toát mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g nồng nặc một cách quỷ dị. Tuy nhiên tình trạng cũng chỉ kéo dài vài giây, Cố Lâm chủ động buông tay , gật đầu với Viên Viên: "Vậy đây."
Đợi đến khi Cố Lâm xa, Viên Viên mới sực tỉnh: "Ơ, chẳng bảo đang đây đợi ?"
Thẩm Ái Quốc bên cạnh thì còn chỗ nào mà cơ sự. Vẻ nghiêm nghị giữa đôi mày chỉ tan đôi chút khi Viên Viên lên tiếng: "Nga, đúng là thế... Viên Viên , đó là ai ? Cảm giác... hai thiết?"
"Thì đấy..." Viên Viên Thẩm Ái Quốc, trong lòng bỗng nảy một ý định.
Thẩm Ái Quốc thích cô, mà cô thể đáp . Thay vì để tiếp tục lãng phí thời gian và tình cảm, chi bằng cứ để đau một thật ngắn ngủi...
Suy tính kỹ càng, Viên Viên c.ắ.n răng : "Thẩm Ái Quốc, cái Cố Lâm đó... là thích."
Nghe , đầu óc Thẩm Ái Quốc ong một tiếng, cứ ngỡ lầm: "Cái gì cơ?"
Viên Viên nỡ nhưng vẫn lặp nữa: "... Thẩm Ái Quốc, đừng thích nữa, hãy tìm một cô gái mà yêu đương . xứng để chấp nhất theo đuổi như ..."
Giọng Viên Viên càng lúc càng nhỏ, cô cũng dám Thẩm Ái Quốc. Chẳng hiểu trong lòng cô cứ dâng lên cảm giác thật "tệ bạc".
Bầu trời của Thẩm Ái Quốc như sụp đổ, trái tim như đ.â.m một nhát thủng lỗ chỗ, gió lạnh lùa hun hút. Chẳng ngây bao lâu, mới dần chắp vá ý thức, lẩm bẩm: "Em thích , thích em, hai là một đôi tâm đầu ý hợp, còn lẻ loi một ..."
Viên Viên định đính chính rằng và Cố Lâm vẫn chính thức bên , nhưng nghĩ nghĩ thôi, cứ để hiểu lầm như .
Ánh mắt Thẩm Ái Quốc vụn vỡ về phía Viên Viên, chậm rãi : "Được, , đây."
Thẩm Ái Quốc cứ thế rời . Bình thản ngoài dự kiến.
thực tế, thể bình tĩnh . Dù cuối cùng vẫn chấp nhận hiện thực, nhưng đó dứt khoát để tranh đấu một phen, giành giật một .
Thẩm Ái Quốc hẹn gặp riêng Cố Lâm. Anh thẳng vấn đề: "Cậu thích Viên Viên đúng ? tin là ."
Cố Lâm im lặng vài giây: "Thì ?"
"Thì ? Thì..." Thẩm Ái Quốc nghẹn lời một lát, ưỡn ngực: "Cậu cũng thích cô ?"
Cố Lâm vẫn im lìm lên tiếng.
Thẩm Ái Quốc hầm hừ: " còn đang định bảo sẽ cạnh tranh công bằng với , thế mà đến việc thừa nhận thích cô cũng dám."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-409-toi-co-the-di-o-re.html.]
"Có gì mà dám?" Cố Lâm khích tướng, nhịn thốt lên.
"Vậy thì chúng cạnh tranh. Cậu chắc chắn thắng nổi , sớm muộn gì cũng loại thôi."
Cố Lâm đ.á.n.h giá Thẩm Ái Quốc từ đầu đến chân một lượt, lạnh: "Dựa mà tự tin thế? Chỉ dựa gia đình cho sự tự tin đó ?"
"Không ! Bản cũng ưu tú!" Thẩm Ái Quốc bắt đầu liệt kê các ưu điểm của , trông phần trẻ con.
Cố Lâm hề d.a.o động: "Những thứ đều . Ngoại trừ việc gia thế bằng , những thứ khác đều mạnh hơn ."
Thẩm Ái Quốc chạm tự ái: "Cậu..." Anh tức tối nửa ngày, dứt khoát tung chiêu cuối: " thể ở rể, ?"
Cố Lâm sững .
Thẩm Ái Quốc nhếch mép : "Trong lòng , gì quan trọng hơn Viên Viên. Nếu ở bên cô , thể một chồng hiền huệ, đặt cô lên vị trí ưu tiên hàng đầu trong cuộc sống. Cậu e là ."
"Trong lòng , những thứ quan trọng hơn Viên Viên chắc là còn nhiều. Ví dụ như gia đình , tiền đồ, vinh quang của ... Cho dù khôn ngoan lợi dụng gia cảnh của Viên Viên để lót đường cho nên mới bám lấy cô , nhưng chú Tiêu nhà hạng . Cậu chắc chắn thể vượt năm ải c.h.é.m sáu tướng, vượt qua những rào cản trùng điệp đó ?"
Ánh mắt Cố Lâm lóe lên vẻ lạnh lẽo: "Thứ trúng bao giờ là gia cảnh của cô . cũng cần quyền lực để lót đường cho , tự thể xông pha một lối riêng."
Thẩm Ái Quốc : " , còn lòng tự trọng cực cao nữa. Trước mặt Viên Viên, thấy tự ti ? Có lúc nào cũng cô để ý đến cảm xúc của ?"
" ..." Cố Lâm phủ nhận.
Thẩm Ái Quốc tin. Anh , Cố Lâm và Viên Viên dù cùng bay lượn giữa bầu trời xanh, nhưng thể cùng về chung một tổ. Bởi vì họ khác .
Mây mù trong lòng Thẩm Ái Quốc tan biến nhiều, còn tâm trạng vỗ vai Cố Lâm: "Người em, sẽ bỏ cuộc . sẽ đợi, đợi đến ngày và Viên Viên hết hy vọng."
Cho đến khi Thẩm Ái Quốc khỏi lâu, Cố Lâm vẫn chôn chân tại chỗ. Anh và Tiêu Tư Tề còn bắt đầu, nhưng tại cảm giác bọn họ kết thúc ?
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Những lời Thẩm Ái Quốc , câu nào cũng đ.â.m trúng những suy nghĩ thầm kín trong lòng .