Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 42: Cô ấy đang PUA anh đấy

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:51:02
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Chính mời Lý Hàn Tùng đến nhà dùng cơm, An Họa mặt Dương Thiên Kiêu truyền đạt ý định tiếp tục tìm hiểu.

Lý Hàn Tùng thất vọng nhưng cũng khá khoáng đạt.

"Điều chứng tỏ và đồng chí Dương Thiên Kiêu duyên, thì thôi ."

An Họa an ủi : "Cứ kiên nhẫn chờ đợi, nhất định sẽ tìm thấy chân ái thôi."

Lý Hàn Tùng : "Mượn lời chúc của chị dâu."

Đợi Lý Hàn Tùng , An Họa phát hiện Tiêu Chính cứ chằm chằm . Cô sờ mặt: "Mặt em dính gì ?"

Tiêu Chính lắc đầu, thôi.

An Họa: "Lề mề chậm chạp phong cách của nha."

Tiêu Chính im lặng hồi lâu, mới hỏi: "Thế nào mới gọi là chân ái?"

An Họa ngẫm nghĩ: "Chân ái chính là đúng , yêu em, em cũng yêu , hai bên các mặt đều hợp , thể cùng chung sống."

Tiêu Chính nhớ lá thư đòi ly hôn mà An Họa cho , trong đó lý do cô ly hôn với là để theo đuổi chân ái. Tuy rằng hiện tại cô đúng là đang sống t.ử tế với , còn tố cáo cả "chân ái" nữa, nhưng Tiêu Chính vẫn cảm giác thỏa mãn. Rốt cuộc thỏa mãn ở , cũng .

An Họa phòng dọn dẹp bát đĩa thừa, Tiêu Chính cũng theo dọn cùng. Cuối cùng, vẫn hỏi câu hỏi trong lòng: "Em thấy thế nào?"

"Cái gì thế nào?" An Họa hiểu.

"Thì là, con , thấy thế nào?" Tiêu Chính xong, nuốt nước miếng một cái, chút căng thẳng.

An Họa cần suy nghĩ đáp ngay: "Anh mà, trách nhiệm, bản lĩnh, kiếm tiền hào phóng với nhà, còn chăm chỉ, ở nhà bao giờ phó mặc việc cho vợ. Em dám mạnh hơn 99% đàn ông cả nước ."

An Họa càng , lồng n.g.ự.c Tiêu Chính càng ưỡn cao, nhưng miệng vẻ hờ hững: "Làm gì mà khoa trương thế, ở ngoài em đừng , kẻo cho."

An Họa thừa cơ : "Tuy nhiên, nếu thể sửa một tật nhỏ thì sẽ càng tuyệt vời hơn."

"Tật gì?" Tiêu Chính hỏi.

"Nếu lúc ăn cơm phát tiếng chóp chép thì sẽ mỹ luôn!"

An Họa vốn hạ quyết tâm sửa thói quen ăn uống của , nhưng vì cô mới xuyên đến lâu, lúc hai thiết lắm cô tiện quản quá nhiều, mà quản cũng chắc hiệu quả. Giờ thì ngủ cũng ngủ , là vợ chồng thực thụ , cô mới dám mở lời về vấn đề .

Vẻ mặt Tiêu Chính ban đầu là kinh ngạc, đó khẽ cụp mắt xuống, ủ rũ "ừm" một tiếng. Đáp thì đáp ứng , nhưng qua là đang vui.

An Họa nghiêng đầu biểu cảm của : "Sao thế?"

Tiêu Chính đang đeo tạp dề rửa bát, nhàn nhạt : "Không gì."

Hóa cô vẫn chê .

Năm đầu tiên kết hôn cùng chung sống, An Họa ít chê ăn uống thô lỗ, vì chuyện đó mà trưng bao nhiêu bộ mặt lạnh lẽo với . Có một ở nhà bố vợ, tình cờ gặp bạn của ông đến dùng cơm, An Họa sợ mất mặt nên giờ ăn kéo phắt .

Bây giờ nghĩ , cũng may là da mặt dày, chịu đựng , chứ đổi khác e là đợi An Họa đòi ly hôn chịu nổi cái thói tiểu thư của cô .

Còn về vấn đề lễ nghi ăn uống, Tiêu Chính sửa, nhưng thói quen từ nhỏ dễ dàng sửa ngay ? Hơn nữa, Tiêu Chính thực lòng cho rằng cách ăn uống chẳng vấn đề gì, một là tranh ăn, hai là kén chọn, chỉ là phát chút tiếng động thôi, chẳng gì là văn minh cả.

An Họa suy xét một chút là ngay Tiêu Chính đang nghĩ gì. Cô cố ý thở dài một tiếng: "Nếu thực sự sửa thì thôi , dù cũng từ nhỏ như thế , ăn cơm phát tiếng thậm chí thành bản năng, đối kháng với bản năng dễ dàng gì? Đó đàn ông khả năng tự kiểm soát cực mạnh, ý chí cực kỳ kiên định mới !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-42-co-ay-dang-pua-anh-day.html.]

Câu cuối cùng nhấn mạnh, sự chú ý của Tiêu Chính quả nhiên đặt đó.

"Anh là quân nhân, về mặt ý chí kiên định thì đủ tự tin." Tiêu Chính cảm thấy thể để An Họa xem thường , liền : "Em cứ đợi mà xem, nhất định sẽ sửa cái tật ăn cơm chóp chép ."

Lần thì nghiêm túc hơn hẳn. An Họa thầm trong lòng, ngoài mặt bộ dáng sùng bái: "Em tin !"

Lồng n.g.ự.c Tiêu Chính ưỡn lên một chút.

"Thật em bảo sửa thói quen ăn uống là chê , mà là vì quá , gần như khuyết điểm gì, nên em cứ vô thức sửa chút mỹ duy nhất của ... Có em yêu cầu quá cao với ?" An Họa ngước mắt Tiêu Chính, đôi mắt chớp chớp, vẻ mặt vô tội hết mức.

"Không cao! Cao chỗ nào chứ? Động tác ăn cơm của em như tranh vẽ , cũng thể thô lỗ quá , nếu xứng với em!"

Rất , học cách tự PUA chính .

An Họa kiễng chân, hôn một cái lên má : "Nếu sửa thói quen , em sẽ phần thưởng cho ."

Tiêu Chính ánh mắt ám của cô trêu chọc đến mức nhũn , giọng khản đặc hỏi: "Thưởng gì?"

An Họa ghé tai nhỏ một câu. Hơi thở của Tiêu Chính lập tức trở nên dồn dập, một tay kéo phắt An Họa lòng, mắt chằm chằm cô: "Thật ?"

An Họa gật đầu. Tiêu Chính tâm hồn treo ngược cành cây, chợt cúi đầu gặm nhấm đôi môi cô, giọng mơ hồ: "Bị em trêu đến mức chịu nổi , thưởng tính , giờ cho hôn mấy cái ."

An Họa chỉ thấy môi đau rát, đẩy : "Đêm đó em dạy hôn thế nào mà, nhanh thế quên ?"

Tiêu Chính hồi tưởng một chút, động tác cuối cùng cũng bài bản hơn.

Đang lúc hừng hực lửa nóng, một tiếng "Mẹ ơi" khiến Tiêu Chính giật tỉnh táo ngay lập tức, lùi một bước dài.

An Họa cách như vực thẳm giữa hai : "......"

Lúc , bóng dáng Đông Đông mới xuất hiện ở cửa bếp, nhóc khổ sở : "Mẹ ơi, con ngủ , con chơi với Xuân Nha."

An Họa hỏi: "Xuân Nha là ai thế con?"

Đông Đông đáp: "Xuân Nha là bạn của con ở nhà trẻ, nhà bạn ở ngay cạnh nhà bác Chu ạ."

Cạnh nhà Chu Mai Hoa chính là nhà Liêu Tam Muội, Liêu Tam Muội sinh ba đứa con gái, đứa nhỏ nhất dường như mới nhà trẻ.

An Họa nghĩ ngợi bảo: "Được , thì đừng ngủ trưa nữa, chơi con." Dù mới học mẫu giáo, áp lực học hành, chiều buồn ngủ cũng .

"Vậy con đây ạ." Đông Đông hớn hở chạy .

An Họa lầm bầm: "Đây là đầu thấy con bạn đấy."

Đông Đông và Thạch Tiểu Quân cũng thường chơi với , nhưng Thạch Tiểu Quân dù cũng lớn hơn mấy tuổi, là lớn dắt em nhỏ, khác với tình bạn giữa những cùng trang lứa.

"Thằng bé , chúng tiếp tục!"

An Họa giãy giụa: "Em còn ngủ trưa một lát."

"Cùng ngủ nào..."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Loading...