Trên chiếc xe rời khỏi thành phố thêm một Tiểu Ngư Nhi.
Cậu bé phong cảnh ngoài cửa sổ, hưng phấn ngừng nghỉ.
"Oa, một cánh đồng nông nghiệp rộng lớn quá, trong ruộng trồng cây gì thế hả bố?"
Chẳng đợi Tiêu Chính trả lời, Tiểu Ngư Nhi tự reo lên:
"Cây mọc thẳng tắp là cây bạch dương ạ? Chim bay trời là chim gì thế nhỉ? Thời tiết hôm nay một chút, bên ngoài bắt đầu lác đác tuyết rơi , nhưng chúng ngâm suối nước nóng thì , suối nước nóng ấm lắm, Tống Dực từng dẫn con ngâm ở Tiểu Thang Sơn ."
Tuy rằng mất gian thế giới hai , nhưng thêm đứa trẻ cũng thêm phần náo nhiệt, An Họa nhanh chóng lấy hứng khởi, thú vị lắng con trai líu lo.
Nỗi buồn bực của Tiêu Chính thì tan biến nhanh như . Anh sớm bắt đầu tưởng tượng : trong bể suối nước nóng ấm áp, chỉ và vợ, gì thì , bao nhiêu.
Giờ thì xong , bên cạnh lù lù thêm một thằng nhóc, chẳng ăn gì nữa.
Xe chạy hơn một tiếng đồng hồ thì đến nơi. An Họa sớm đoán Tiêu Chính sẽ đưa cô quá xa nên cũng mấy ngạc nhiên.
Suối nước nóng ở đây là suối nước nóng tự nhiên, từ thời cổ đại nổi tiếng. Tuy nhiên từ hồi "vận động" đến nay, chẳng còn ai đến ngâm suối hưởng thụ nữa, nước suối nóng cùng lắm chỉ dân địa phương dùng để nuôi cá rô phi.
Khoảng vài năm gần đây, các bể suối nước nóng mới đưa sử dụng , một cán bộ sẽ đến đây để điều dưỡng.
Sau khi nhóm Tiêu Chính đến nơi, tuyết bắt đầu rơi nặng hạt hơn.
Căn phòng họ ở bên ngoài thì chẳng gì lạ, khác gì nhà khách bình thường, trang trí và bày biện trong phòng cũng tương tự như phần lớn các khách sạn cao cấp.
Thế nhưng, đẩy cánh cửa phía phòng , hiện mắt là một bức tranh sơn thủy khiến trầm trồ.
Thành phố phương Bắc mùa còn thấy nhiều sắc xanh, duy chỉ thung lũng giữa núi non đầy thông bách mới toát vẻ xanh tươi tràn đầy nhựa sống.
Tầm mắt dời từ những dãy núi xanh rì trùng điệp gần hơn, chính là một bể suối nước nóng đang bốc nghi ngút. Phía bể dựng mái che để chắn mưa tuyết, nhưng bốn bề thông thoáng, trong bể thể ngắm phong cảnh phương xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-434-dong-chi-thiet-tru-tu-khi-nao-lai-tro-nen-hoang-da-the-nay-12.html.]
"Mẹ ơi, ở đây quá mất!" Tiểu Ngư Nhi nóng lòng đợi nữa, "Mẹ ơi, con xuống ngâm ngay bây giờ."
An Họa xem đồng hồ bảo: "Sắp đến giờ ăn trưa , ăn xong ngâm nhé."
Tiêu Chính : "Hay là bảo họ mang cơm tận phòng ."
An Họa suy nghĩ một chút gật đầu: "Cũng ."
"Còn nữa..." Tiêu Chính nhỏ giọng hỏi: "Thằng út định ở chung với chúng ?"
An Họa gật đầu: "Chứ còn nữa?"
Tiêu Chính: "Nó mười tuổi , còn ở chung với chúng , lắm nhỉ?"
An Họa: " đây là ở bên ngoài, chẳng lẽ để nó ở một ? Hơn nữa chúng ở phòng suite, nó ngủ cùng giường với ."
Tiêu Chính tặc lưỡi một cái: " vẫn để Tiểu Trần dẫn nó ."
Tiểu Trần là cảnh vệ hiện tại của Tiêu Chính.
An Họa liếc Tiểu Ngư Nhi, bé đồng ý : "Để tối tính."
Tiêu Chính thầm nghĩ, kiểu gì cũng tống khứ thằng nhóc đó mới .
Ăn xong cơm trưa nghỉ ngơi một lát, Tiểu Ngư Nhi sự cho phép của , vội vàng cởi quần áo, chỉ mặc độc một chiếc quần bơi nhảy xuống bể.
An Họa cũng đồ bơi.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."