Giao tiếp giữa với , còn cảm nhận bằng cả trái tim.
"Yên tâm !"
Lý Bảo Tĩnh nghĩ, thể những lời với , cho dù xa đến , thì thể xa đến mức nào chứ?.
Hoắc Thanh Minh vắng nửa tháng, thấy ngày dự sinh càng ngày càng gân, thím tư chút lo lắng yên.
Ngược Chu Đình Đình bình tĩnh, ăn uống bình thường, chuyện gì cũng để trong lòng.
Mỗi ngày đều đúng giờ ngoài dạo, đó về nhà ngoan ngoãn ngủ.
Chu Ủy Mãnh và Chu Mỹ Mỹ cũng gây rối nữa.
Mỗi khi Chu Đình Đình ngoài, nhất định là một một bảo vệ, bên cạnh còn thím tư cẩn thận từng li từng tí, khiến Chu Đình Đình ngại ngùng, chỉ thể dạo ở nơi vắng vẻ.
Đi dạo đến chân núi, thỉnh thoảng còn thể thấy gà rừng thỏ rừng, Chu Đình Đình tiện tay g.i.ế.c c.h.ế.t bỏ túi, cuộc sống cũng coi như là sung túc.
Cho đến một ngày nào đó, Chu Đình Đình rõ ràng cảm thấy gì đó đúng, sáng sớm thức dậy, trái tim nhỏ bé liền đập thình thịch.
Trong lòng Chu Đình Đình lộp bộp, bắt đầu nghĩ lung tung.
Chẳng lẽ là Hoắc Thanh Minh bên xảy chuyện gì ?
Trong lòng cô bất an, vội vàng dậy quan sát chú thím tư.
Sau đó phát hiện, hai họ vẫn bình thường.
Chu Đình Đình nhíu mày, chẳng lẽ là cô đa nghi ?
"Đình Đình, dậy rôi ? Mau rửa tay , sắp ăn cơm ."
"Ồ, !" Chu Đình Đình rửa mặt, tự nhủ: "Nghĩ nhiều rôi?"
Chắc là .
Không thể tự dọa chứ!
Nghĩ như , chút bất an trong lòng gân như ngay lập tức Chu Đình Đình ném đầu.
Ừm, trời đất bao la, ăn cơm là lớn nhất.
Đi ăn cơm!H
Bữa sáng là bánh trứng cuộn khoai tây sợi, còn nấu thêm canh trứng, đang ăn cơm thì cửa bỗng nhiên đập, lộ khuôn mặt đỏ bừng vì kích động của Lý Bảo Tĩnh.
“Chị Đình Đình! Giọng cô chút run: "Thi đại học, hình như thật sự sắp khôi phục !"
Chu Đình Đình: "!H
Cái gì?
Tin tức bây giờ truyền ? Cô phát dậy, sắc mặt đổi, đó chậm rãi xuống.
Lý Bảo Tĩnh thấy Chu Đình Đình như , còn tưởng là cô tin.
Vội vàng : Chị Đình Đình, thật đó, em lừa chị!"
Chu Đình Đình thở một , c.ắ.n một miếng bánh trứng cuộn khoai tây sợi, ú ớ: " , cô xuống , khôi phục thi đại học thì khôi phục thi đại học, đáng ngạc nhiên như .
Lý Bảo Tĩnh: "?'
Cô ngây , theo bản năng xuống: "Chị Đình Đình, chị thấy kích động ?"
Chu Đình Đình nghĩ, trong những ngôi đây, lẽ kích động nhất chính là cô. "Kích động chứ,' sắc mặt cô bình tính, như thể sự kích động là giả, chỉ là thuận miệng lừa Lý Bảo Tĩnh, còn quan tâm hỏi: "Ăn cơm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-anh-binh-manh-me-qua-treu-nguoi-ca-nha-vo-yeu-cau-xin-tha-thu/chuong-438.html.]
Lý Bảo Tĩnh: "?"
Mặc dù chút mơ hồ hiểu vì , nhưng mà, cô vẫn ngoan ngoãn: “Chưa ạ.
"Vậy cùng ăn chút .'
Lý Bảo Tĩnh thật sự sốt ruột: "Chị Đình Đình, em đói, chuyện là thật, em lừa chị! Ba em ông ..."
"Ăn chút , nếu lát nữa sẽ ăn nữa.”
"Hả?"
Lý Bảo Tĩnh ngẩn , nhận lấy bánh trứng cuộn khoai tây sợi thím tư đưa, theo bản năng c.ắ.n một miếng.
Thím tư thấy Lý Bảo Tĩnh ăn , mới sang, tò mò hỏi Chu Đình Đình: "Tại lát nữa sẽ ăn nữa?"
Chú tư cũng , đang bưng bát, húp cơm vẫn quên ngẩng đầu Chu Đình Đình.
Chu Đình Đình thành thật: 'Chuyện thi đại học lát nữa hãy , bây giờ vấn đề là, hình như cháu sắp sinh ."
Ai cô kích động?
Cô chỉ kích động.
Con cũng kích động, chịu năm trong bụng nữa, vội vàng ngoài.
Mọi : 2
Mọi : 1!!! Thím tư suýt chút nữa thở nổi: "Cái gì?"
"Thật đó.
"Sao con sắp sinh ?"
Thím tư hoảng loạn vô cùng, đầu thấy chỗ ướt chân Chu Đình Đình.
Đây là, vỡ ối?
Thím tư hét lên thất thanh.
Ăn ăn ăn
Nga
Ăn cái gì
Con sắp .
"Không vội,' Chu Đình Đình vẫn còn khá bình tĩnh: "Mang theo đồ chúng chuẩn sẵn, đến bệnh viện.'
Cô cảm nhận từng cơn đau âm ỉ truyền đến từ bụng. Vừa nhân lúc ăn cơm che giấu, cô lặng lẽ uống ít nước suối linh, hy vọng thể giảm bớt chút đau đớn.
Chú tư mượn xe bò, thím tư lấy đồ chuẩn sẵn , Lý Bảo Tĩnh tại chỗ, căng thẳng đến mức chân run lẩy bẩy.
Còn Chu Đình Đình...
Cô đang chịu đựng cơn đau mà ăn cơm.
Bây giờ ăn, lát nữa sẽ cơ hội nữa, bụng đói sinh con, chỉ cân nghĩ thôi cũng thấy t.h.ả.m .
Thím tư dọn đồ xong, vẫn thấy bóng dáng chú tư, thím tư liên mắng: "Tên ngốc , đó luyện tập lắm mà, thời khắc quan trọng rớt dây xíchL” Chu Đình Đình còn kịp mở miệng, thím tư tiếp tục mắng Hoắc Thanh Minh: "Còn cả Hoắc Thanh Minh, cũng là tên ngốc, đại ngốc, kiếp, vợ sinh con, nó ? Trước đó thể kịp về, bây giờ ngay cả lông cũng thấy, vợ sinh con, nó c.h.ế.t ? Cái thằng c.h.ế.t tiệt ..."
Chu Đình Đình: ˆ...
Thấy thím tư sắp tấn công vô tội vạ, Chu Đình Đình chủ động im lặng, thậm chí cảm thấy thím tư đúng.
Ừm, ít , tránh lát nữa "cháy nhà mặt chuột", đến lúc đó rước họa thì .