Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:38:01
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

"Vết thương cổ đỡ hơn ."  Lâm Thục suy nghĩ, mở miệng tiếp." Chỗ bà chút thuốc, hiệu quả , lát nữa để thằng nhóc thối mang qua cho cháu."

Nguyễn Minh Phù sờ sờ cổ ." Cảm ơn..."

“Bà họ Lâm.”

“Cảm ơn bà Lâm.”

Lâm Thục Tạ Duyên Chiêu một cái, lúc mới mở miệng hỏi tiếp.

"Đồng chí Nguyễn lớn lên xinh như , chị em trong nhà hẳn là cũng nhỉ.”

Nguyễn Minh Phù khi xuyên thì một trai, khi xuyên đến đây thì là con gái một.

"Cháu chị em." 

Nguyễn Minh Phù tiếp." Nhà cháu chỉ một đứa con là cháu."

Lâm Thục kinh ngạc.

Người Trung Quốc chú trọng nhiều con nhiều phúc, gia đình lúc ít nhất cũng ba đứa con. Nếu xảy chuyện ngoài ý , những em khác còn nữa, mới con trai con gái độc nhất gì đó, những như cha Nguyễn Minh Phù thật sự hiếm thấy.

Lần đầu tiên Tạ Duyên Chiêu Nguyễn Minh Phù về nhà.

Cũng như Nguyễn Minh Phù.

hiểu Tạ Duyên Chiêu, mà đối phương cũng hiểu cô một nửa.

Lâm Thục hỏi tiếp.

"Vậy cha cháu khẳng định thương cháu.”

"Đương nhiên ạ." 

Trong trí nhớ của nguyên chủ, cha Nguyễn Nguyễn đều coi cô là bảo bối trong lòng bàn tay, chiều chuộng thế nào cũng quá đáng.

"Bọn họ đều tiếc gả cháu , còn tìm con rể đến ở rể..."

Nhận sai, Nguyễn Minh Phù nhanh chóng ngậm miệng .

Lâm Thục nở nụ .

"Không , nếu bà một đứa con gái xinh như , bà cũng sẽ gả ."

Khi đến từ con gái , trong mắt Lâm Thục và ông ngoại đều hiện lên một sự đau xót.

Ý mặt Tạ Duyên Chiêu trong nháy mắt biến mất, trong mắt âm trầm cuồn cuộn.

Tất cả đều xảy trong nháy mắt, Nguyễn Minh Phù còn điều tra , liền thu thần sắc trong mắt, mà đề tài càng Lâm Thục kéo dài bao xa.

Lâm Thục và ông ngoại đều là dễ tính, Nguyễn Minh Phù ở đây thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-108.html.]

Tuy rằng câu nào bà cũng gọi Tạ Duyên Chiêu là thằng nhóc thối, nhưng tình yêu trong mắt ngăn cản .

Hai già còn giữ bọn họ ăn bữa cơm, lúc bọn họ mới rời .

Đi tới cửa, Lâm Thục đột nhiên gọi Nguyễn Minh Phù , đưa một cái hộp cho cô." Quà gặp mặt cho cháu.”

Nguyễn Minh Phù thật sự ngạc nhiên.

hôn ước của cô cùng Tạ Duyên Chiêu là tới như thế nào chính cô rõ ràng nhất.

Theo bản cô Tạ Duyên Chiêu một cái.

Lại thấy mặt trầm như nước, từ lúc ăn cơm chính là bộ dáng c.h.ế.t chóc .

Nguyễn Minh Phù suy nghĩ, đang định đẩy , Lâm Thục nhét .

"Đây là thứ bà cho cháu, trở về mở xem."

Nói xong, liền đưa hai khỏi cửa, lời của Nguyễn Minh Phù trực tiếp kẹt trong cổ họng...

……

Hai khỏi cửa, khí vui vẻ hòa thuận còn nữa, đó là sự im lặng.

Vẻ mặt Tạ Duyên Chiêu như mưa gió sắp đến, trong đôi mắt đen kịt.

Khí thế càng hung hãn.

Nguyễn Minh Phù cũng chút sợ như .

Cô nuốt một ngụm nước miếng, suy nghĩ   bộ chuyện xảy hôm nay ở trong đầu.

Vẫn đầu mối.

Nguyễn Minh Phù về phía đàn ông tồi, nhưng cơn bão tích tụ trong đáy mắt càng dữ dội hơn.

Không thể nào!

Không là bởi vì cô nhận đồ của Lâm Thục, mới tức giận như chứ?

Đàn ông tồi sẽ nhỏ mọn như chứ.

Nguyễn Minh Phù suy nghĩ.

Đây là quà gặp mặt của trưởng bối dành cho cháu ngoại dâu tương lai, tình huống hiện tại của hai , hình như quả thật chút thích hợp.

Nguyễn Minh Phù cầm cái hộp , đưa qua." Trả .”

Mặc dù cô chút tò mò bên trong chứa cái gì, nhưng vật là của cô, cô cũng sẽ miễn cưỡng giữ .

Điều Nguyễn Minh Phù vẫn còn.

Thấy Tạ Duyên Chiêu chỉ cô, lâu thấy động tác của , Nguyễn Minh Phù thúc giục.

"Đây là bà ngoại cho cháu dâu tương lai, nhận lắm, vẫn là giao cho bảo quản ."

Loading...