Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:39:25
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Từ nhỏ dáng dấp to tròn mập mạp, vì luôn các bạn nhỏ khác bắt nạt. Sau đó, Lục Diễm giúp một , tiểu mập mạp lập tức trở thành hầu nhỏ của Lục Diễm, hai gì cũng .

Chân mày Nguyễn Minh Phù nhíu , ánh mắt rơi xuống một khác.

"Anh là Lục Diễm?”

Nghĩ rằng Nguyễn Minh Phù quấy rầy , trong mắt Lục Diễm hiện lên vài tia chán ghét, đó đầu chỗ khác.

Anh cảm thấy biểu hiện của rõ ràng như , Nguyễn Minh Phù hẳn là sẽ hổ quấn lấy nữa.

Lục Diễm nghĩ sai .

Anh đợi sự quấy rầy từ của Nguyễn Minh Phù, mà là một tiếng tát vang dội.

Mọi đều sửng sốt.

Kể cả bản đương sự Lục Diễm cũng kịp phản ứng, đầu khiếp sợ Nguyễn Minh Phù.

Ánh mắt Tạ Duyên Chiêu tối sầm , tiến lên một bước bảo vệ Nguyễn Minh Phù, luôn đề phòng tránh đối phương động thủ.

“Cô… Sao cô thể, thể đánh chứ?”

Lý Tranh sợ tới ngây , chuyện cũng chút lắm bắp.

"Đó là bởi vì đáng đánh." 

Nguyễn Minh Phù hùng hổ : " , đừng để gặp , nếu nhất định sẽ khiến mặt!"

So với hai xa lạ là Lục Diễm và Lý Tranh, Hứa Chư đương nhiên lựa chọn về phía Nguyễn Minh Phù.

"Lâu như gặp , cô vẫn đổi gì nhỉ."

 Lục Diễm sờ lên khuôn mặt đánh của : "Không hề đạo lý."

Nguyễn Minh Phù hừ lạnh một tiếng: "Nói vẻ như thượng lưu, nhưng bản hết những chuyện bẩn thỉu mà những tên khốn !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-132.html.]

Đối với vị hôn thê cũ , một chút cảm tình Nguyễn Minh Phù cũng . Nếu quả thật tính, bây giờ cô chỉ đánh nổ đầu đối phương mà thôi.

Dám ruồng bỏ hôn ước cưới khác, thì chịu đựng lửa giận đến từ Nguyễn đại tiểu thư.

Lý Tranh gãi đầu, suy nghĩ một chút mới : "Hai hiểu lầm gì đó ?"

Những gì bọn họ đang , một câu cũng hiểu.

“Hiểu lầm gì chứ?"

Nguyễn Minh Phù Lục Diễm như phun lửa: “Đồ lang tâm cẩu phế, chỉ sợ bẩn mắt thôi.”

Lúc Nguyễn gia gặp nạn, nếu Lục gia đồng ý thực hiện hôn ước, cưới Nguyễn Minh Phù cửa, cũng sẽ những chuyện xảy đó, cô cũng sẽ đến thời đại một cách khó hiểu.

Nếu Lục gia đáng tin cậy, ba Nguyễn gia cũng sẽ yên tâm để cô một về quê.

Nguyễn Minh Phù càng nghĩ càng tức giận, đầu óc vô cùng tỉnh táo.

Khi còn nhỏ, hai nhà Nguyễn Lục quan hệ . Vì nịnh bợ nhà họ Nguyễn, nhà họ Lục chủ động đính hôn. Sau đó, Lục gia giàu , trở thành tân quý trong giới chính trị, lập tức chướng mắt chuyện ăn của Nguyễn gia.

Ba Nguyễn cũng là vì điểm , mới cho cô nương tựa Lục gia.

“Đồ vô ơn!”

So với chuyện hối hôn, hành vi lang sói của đối phương càng khiến cô tức giận hơn.

Cũng là thời cơ xuyên tới , Nguyễn Minh Phù cũng thể kế thừa ký ức của nguyên chủ. Toàn bộ ký ức của cô giống như niêm phong , khi tiếp xúc với từ khóa mới nhớ .

Lúc Nguyễn Minh Phù nghĩ đến tiền căn hậu quả, còn nghĩ đến chuyện nguyên chủ từng dây dưa với Lục Diễm.

Mẹ nó, càng nghĩ càng tức giận, cô nên cho tên khốn kiếp một cước mới đúng.

Lục Diễm tát một cái, còn mắng giống như cháu thứ ba, cho dù là tượng đất cũng ba phần hỏa khí, huống chi là một sống còn sờ sờ.

Đáy mắt như tích tụ bão táp, giơ tay lên đang đánh Tạ Duyên Chiêu bắt .

“Anh , đánh phụ nữ là .”

Loading...