----
Con dâu Diệp Thu vội vàng đáp lời, đó ánh mắt cô tập trung ở Nguyễn Minh Phù:
"Đây là vợ của Tiểu Tạ , trông thật là xinh ."
Nguyễn Minh Phù trong thoáng chốc gì, chỉ ngoan ngoãn gật đầu.
"Vợ của Tiểu Tạ là ở ?"
Diệp Thu đang mỉm , nhưng Nguyễn Minh Phù vẫn thể thấy vẻ khinh thường trong mắt cô .
"Có chuyện gì ăn cơm xong hãy ."
Tạ Duyên Chiêu gắp một miếng thịt cá bỏ bát Nguyễn Minh Phù, ngẩng đầu lên.
Sự hổ thoáng qua mặt Diệp Thu, trong mắt còn lóe lên tia tức giận.
"Này, chỉ tò mò hỏi một chút thôi." Cô che miệng khanh khách: "Quả nhiên là mới kết hôn, lúc nào cũng chăm chăm bảo vệ vợ. ăn thịt mà, sợ cái gì."
Ông Lý liếc cô một cái : "Có chuyện gì ăn cơm xong hãy ."
Diệp Thu mím môi.
Dù trong lòng bất mãn nhưng cuối cùng cô cũng im lặng.
Nguyễn Minh Phù khẽ liếc Tạ Duyên Chiêu đang bên cạnh thì thấy vô cùng bình tĩnh tựa như thấy đôi vợ chồng .
Thấy cô qua, gắp thêm một miếng thịt cá nữa.
"Đây là món em thích ăn."
Nguyễn Minh Phù thấy liền ăn uống như chuyện gì xảy .
Cơm nước no nê, Lý sư trưởng cầm một tách tay, ánh mắt u ám Tạ Duyên Chiêu.
"Được , cơm cũng ăn xong , mấy đứa cần g.i.ế.c thời gian với hai chúng , việc bận thì ."
"Ba!"
Tạ Duyên Chiêu gì, nhưng Diệp Thu nôn nóng.
"Đi thôi." Lý sư trưởng phớt lờ cô , chỉ về phía .
Tạ Duyên Chiêu gật đầu, trầm giọng: "Mấy ngày nữa con sẽ đến thăm ông."
Nói xong kéo Nguyễn Minh Phù rời .
Diệp Thu bóng lưng Tạ Duyên Chiêu, trong mắt tràn ngập sự cam lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-192.html.]
"Ba."
Diệp Thu nhíu mày. "Chuyện Tiểu Tạ kết hôn, ba cho con ."
Khi tin đồn, cô còn tin.
Mãi đến khi tất cả đều như cô mới bắt đầu lo lắng chạy về chỉ để chứng thực tính thật giả của chuyện . Nào ngờ về đến cửa gặp Tạ Duyên Chiêu đưa vợ sắp cưới tới nhà.
Thế thì cần xác thực nữa .
"Nói cho cô ?"
Ngô Vân Hoa tức giận liếc một cái. "Nói cho cô để cô phá hư tình cảm của hai đứa nó ?"
Diệp Thu lo lắng đến mức phát hỏa: "Mẹ!"
"Mẹ cũng nghĩ tới Tú Tú chứ, nó là cháu gái ruột của mà."
Ngô Vân Hoa lườm cô một cái.
"Tình cảm vợ chồng son của hai đứa nó , cảnh cáo cô chớ ở lưng giở trò gì."
Diệp Thu tức giận đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng. vì nên gì cho , cô chỉ đành kéo quần áo, nhíu mày thật chặt: "Anh gì ."
Ngô Vân Hoa lập tức trừng mắt qua.
Lý Kiến Quốc da đầu tê dại nhưng vẫn cố gắng mở miệng: "... Mẹ, Diệp Thu cũng đúng..."
"Con câm miệng cho !"
Ngô Vân Hoa tức giận ngã xuống:
"Chính là vì ba vô liêm sỉ như các mới thể nuôi dạy một đứa con gái hồ đồ như . Các ngươi việc ngu xuẩn thì hãy tự nhận lấy hậu quả, đừng vạ lây sang Tiểu Tạ."
"Mẹ là đầu tiên đồng ý!"
So với Lý Tú Tú một năm gặp một hai thì bà thiết với Tạ Duyên Chiêu hơn.
Hơn nữa chuyện xảy với Lý Tú Tú tất cả đều là của một cô , tự tự chịu.
Trong mắt Ngô Vân Hoa hiện lên sự thất vọng.
Đó là một câu chuyện dài.
Năm đó Lý Tú Tú ấm đầu nên tự ý theo một bạn học nam cùng lớp về quê thanh niên tri thức.
Thế cô mặc kệ tất cả trâu ngựa mà cung cấp tiền bạc và công sức, ngay cả thể cũng cho .
Sau cùng một cước đá bay bám lấy con gái địa chủ và thuận lợi trở về thành phố. Còn cô nhốt ở nông thôn kêu trời đáp, kêu đất , cuối cùng vẫn là Lý sư trưởng dốc hết sức cứu cô trở về.
Sự tình đến đây, Ngô Vân Hoa và Lý sư trưởng vô cùng tức giận, cô là con gái trẻ non mắt còn kém đ.â.m lầm .