----
Gần đây cô cũng thích với Tạ Duyên Chiêu.
Cơ thể hệt như một cái lò lửa, cứ ôm là đổ đầy mồ hôi. nghĩ gì mà cứ nhất định đòi ôm cô.
Nếu buổi tối mát mẻ hơn bên ngoài thì khi cô đạp đàn ông xuống giường.
“Cũng đúng.” Nguyễn Minh Phù gật đầu đồng tình: “Em , nóng quá thì sân hóng mát. Bên đó gió lùa nên mát.”
Người ở nhà trệt thì khá hơn chút.
Người ở chung cư mới chịu nổi, hệt như một cái lồng hấp. Trong nhà gần như chỗ nào để đặt chân, chỉ thể qua chỗ mấy cây lớn bên khu đất trồng hóng mát.
Hồ Uyển Ninh hạ giọng: “Chị đất bên chỗ nông thôn hạn hán, em dâu... em rảnh thì tích trữ nhiều lương thực chút .”
Nghiêm trọng ?
Không mới một trận mưa lớn ?
“Chị cũng chỉ khác .” Hồ Uyển Ninh mở miệng tiếp: “Dù cũng là lương thực, tích trữ nhiều chút cũng .”
Nguyễn Minh Phù quan tâm.
Cô từng trải qua giai đoạn thiếu lương thực, dĩ nhiên thể đồng cảm với Hồ Uyển Ninh.
“Chị dâu đừng nóng vội, chừng lát nữa trời sẽ mưa.”
Lương thực dễ trữ như .
“Em đúng.” Hồ Uyển Ninh cũng lý lẽ : “Hơn nữa cũng hạn hán kéo dài bao lâu, chúng chờ xem .”
“Lão Tạ ? Lại ngoài ?”
Dù đang nghỉ lễ thì Tạ Duyên Chiêu vẫn bận rộn.
“Em bảo gửi đồ cho ba em.” Nguyễn Minh Phù kéo tay Hồ Uyển Ninh: “Chị dâu, chị dạy em may quần áo .”
Cô suy nghĩ từ .
Gần đây quá nhiều chuyện nên mới tạm cho qua chuyện .
“Được.” Hồ Uyển Ninh lập tức đồng ý: “Quần áo của lão Hứa nhà chị đều do chị may, em xem cái chị mới xong đó.”
Nguyễn Minh Phù qua.
Trên cô mặc một chiếc áo sơ mi màu sáng rộng như những cái đang phổ biến hiện . Chiếc áo sơ mi rõ ràng siết mà thể mơ hồ thấy những đường cong.
Rất sáng tạo.
“Đẹp quá, chị dâu thật giỏi.” Miệng Nguyễn Minh Phù ngọt như bôi mật: “Chị dâu, mau dạy em may .”
Được khen, nụ mặt Hồ Uyển Ninh càng sâu hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-212.html.]
“Dạy em, dạy em.”
Hai mắt Nguyễn Minh Phù sáng rực, mau chóng chạy tới phòng lấy đồ lặt vặt .
Hồ Uyển Ninh hoảng sợ: “Sao em mua nhiều ?”
Cô đưa tay sờ chất liệu vải chỉ một trong đó : “Loại vải quần áo kiểu dáng, còn dễ kéo dây. chỉ cần mặc thì sẽ .”
“Sờ cũng thoải mái...”
Bây giờ khi lựa vải, thường chọn những loại màu tối, chống sờn rách.
Loại vải nhiều mua.
“Em dâu, em của công ty bán hàng lừa ?”
“Em cố ý chọn loại vải .”
Nguyễn Minh Phù tiếp: “Dùng để may váy ngủ.”
Hai mắt Hồ Uyển Ninh sáng rực.
là một lựa chọn tệ.
Không sai.
Ngủ thôi, cũng việc, cần nó hình gì, mềm mại là đủ .
“Vẫn là em dâu thông minh.”
Hồ Uyển Ninh cũng chút động lòng: “Làm váy ngủ khá đơn giản, để chị dạy em!”
là đơn giản, dù hỏng cũng lo.
Ngay cả kích thước cũng cần đó.
Nguyễn Minh Phù chỉ qua loa vài câu Hồ Uyển Ninh cầm kéo cắt vài cái hình dáng ban đầu của chiếc váy.
Cô chút ngây .
Cô còn thèm tháo tem mác .
Nguyễn Minh Phù chỉ thấy cô gấp hai miếng vải , đặt máy may may .
Chưa tới nửa tiếng xong một cái váy ngủ.
Nguyễn Minh Phù chút mơ hồ.
... Nhanh như ?
“Em dâu, đây xem như ?”
Chỉ hai tấm vải mỏng manh, Hồ Uyển Ninh ướm lên cô. Khi ướm lên sợi dây chuyền tinh tế, mặt cô khẽ đỏ bừng.
Nguyễn Minh Phù để ý tới, giờ đầu óc cô chỉ tập trung chiếc váy .