Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:53:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nguyễn Minh Phù xém chút nữa kịp phản ứng.

Cái quái gì ?

"Tin đồn gì?'"

Nguyễn Minh Phù nhíu mày:

"Bọn họ cái gì?"

Cố Ý Lâm ở đầu dây bên lúc mới mở miệng.

"Nói hổ, con trai thứ hai chướng mắt thì quấn lấy con trai lớn nhà bọn họ."

Cảm nhận thở nặng nề ở đầu dây bên , lúc Cố Ý Lâm mới mở miệng tiếp:

"Lục Dương là hiểu chuyện, để chuyện quá khó coi."

"Bỏ một ngàn tệ để đuổi ."

"Còn cái gì mà ba đến nông trường thể trở về, dụ dỗ đàn ông để kiếm tiền."

"…Bọn họ quá khó , cũng tiện tiếp."

Nguyễn Minh Phù: "..."

Tức hộc máu!

"Là ai ?"

Càng tức giận, vẻ mặt Nguyễn Minh Phù càng bình tĩnh hơn.

"Còn thể là ai chứ?"

Cố Ý Lâm thẳng: "Đương nhiên là đôi vợ chồng hổ nhà họ Lục , chuyện hơn phân nửa Hải Thành đều !"

chuyện trong lúc gọi điện về nhà, .

Cố Ý Lâm cúp máy lập tức điện tới báo tin cho Nguyễn Minh Phù.

Còn cực kỳ đắc ý.

Giúp bạn plastic một việc lớn như , xem như lập công lớn .

Nguyễn Minh Phù mím môi, trong mắt ngập tràn lửa giận.

Đồ chó chết!

Lúc Lục Dương dễ , cầm tiền bồi thường xong hai nhà sẽ lập tức cắt đứt quan hệ. Bây giờ chuyện , đây là ý gì?

Quê nhà của nhà họ Nguyễn là ở Hải Thành, một ngày nào đó họ vẫn sẽ sống ở Hải Thành.

Bị Lục gia đ.â.m lưng, thanh danh của Nguyễn gia tổn hại hơn phân nửa, về bọn họ còn sống như thế nào nữa?

" ." Trong mắt cô mang theo lửa giận: "Cảm ơn cho ."

Nói xong liền cúp máy.

Cố Ý Lâm ở đầu dây bên bĩu môi, chút bất mãn.

Nghĩ ...

Bạn plastic sẽ liều mạng với hai tên khốn Lục gia chứ?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-222.html.]

Cô sẽ bốc đồng như ?

Cố Ý Lâm mở to hai mắt.

Với tình tình của Nguyễn Minh Phù thì khả năng sẽ như thế.

Đáng tiếc là hai cách xa ngàn dặm, cô chỉ thể lo lắng suông.

Cúp điện thoại, Nguyễn Minh Phù hít sâu một , đè nén lửa giận trong lòng.

Đám Lục gia c.h.ế.t tiệt!

Nguyễn Minh Phù mới cửa binh lính canh gác ở cửa lớn gọi .

"Chị dâu, ngoài cửa đồ của chị."

"Cảm ơn."

Nguyễn Minh Phù cố nén lửa giận trong lòng, lời cảm ơn.

Người nọ gãi đầu, chút ngượng ngùng cúi đầu.

"Không... Không cần khách sáo."

Đồ chính là của Cố Ý Lâm gửi tới.

Là một bao tải lớn, chất đống như một ngọn núi nhỏ, Nguyễn Minh Phù mà trợn mắt há hốc mồm.

Cô bạn plastic tiền chỗ tiêu

"Chị dâu, phiền chị ký đây."

Nguyễn Minh Phù cầm bút ký tên vị trí mà chỉ, thuận miệng : " thể mang đúng ?"

" ."

Đống đồ đó chất cao lên đến đùi của Nguyễn Minh Phù, to nặng.

Ôm ngang , ôm dọc cũng .

Cậu lính gác cổng thấy thế, liền :

"Chị dâu, để em mang qua đó giúp chị."

"Cảm ơn ."

Hai mắt Nguyễn Minh Phù sáng ngời: "Sẽ quấy rầy canh gác chứ?"

"Không ."

Cậu gãi gãi đầu, tươi.

Nơi cách gia thuộc viện xa lắm, nhưng bộ cũng mất bảy tám phút. Nếu như để cho một cô gái yếu ớt như Nguyễn Minh Phù khiêng về thì e là đến khi mặt trời lặn cũng về tới nhà.

Mà bây giờ cũng chính là lúc giao ca giữa buổi sáng và buổi trưa.

Mấy chị dâu đang tụ tập với để tám chuyện, thấy Nguyễn Minh Phù ôm bao đồ lớn ngang qua, mặt mấy chị dâu đều lộ sự ngán ngẩm.

"Không cô em dâu mới là từ đến, thế nhưng với kiểu tiêu tiền như , cho dù trong nhà núi vàng cũng đủ xài."

" ở Hải Thành."

Vừa dứt lời, mấy chị dâu đều hít một thật sâu.

Đó chính là một thành phố lớn.

Loading...